Chương 18: Hạnh phúc

Tôi hoàn hồn, vùng vằng đẩy Cố Tiêu ra.

“Anh điên rồi! Tháng sau anh và Đào Ninh kết hôn, bức ảnh này mà bị phát tán ra ngoài, công ty phải làm sao?"

Cố Tiêu tăng lực tay ôm chặt tôi vào lòng, cúi đầu cắn môi tôi.

“Mặc xác nó.”

“Tống Thanh Như, anh yêu em!”

Xúc cảm trên môi tê dại, ý nghĩ trong đầu xoay chuyển liên xoành xoạch.

Cố Tiêu nói yêu tôi. Anh yêu tôi!

Cố Tiêu ôm tôi xoay một vòng, chân tôi lúc đó hình như đá phải thứ gì đấy. (Tống Tiểu Vũ: Cảm ơn chị đã nhớ nha.)

Rồi, Cố Tiêu buông tay, đắc ý nhìn Tống Triết.

“Người Thanh Như yêu là tôi, anh... ơ, người đâu?”

Nhìn hai người trên sân khấu ôm hôn nhau, Cố Tiêu ngạc nhiên há hốc mồm.

“Phì, đó là anh trai em với chị dâu”

Lúc này, Cố Tiêu mới phản ứng lại, lặng lẽ dắt tay tôi lùi sang bên cạnh.

“Tống Thanh Như, em chờ xem anh xử lý em thế nào!”

Cố Tiêu đưa tôi đến gặp Đào Ninh.

Đào Ninh mặc áo gió dài, ngồi vắt chân trên ghế, tay cầm điếu thuốc, ngẩng mặt nhìn tôi với ánh mắt ngả ngớn, khác với người trên TV một trời một vực.

“Ây, Cố tổng, ánh mắt được quá nhỉ?”

“Người xưa nói cấm có sai, nổi giận vì hồng nhan. Anh cũng không thoát được phải không?”

“Bớt nói nhảm đi, bổ sung hai điều vào bản thỏa thuận trước đó đã”

Cố Tiêu ném hợp đồng qua. Đào Ninh cầm lên lật xem, gật đầu.

“Được, cái này để tôi gánh”

“Mượn người yêu anh chút nhé”

Đào Ninh kéo tôi ra bên ngoài. Nơi chúng tôi vừa ngồi là một gian phòng xa hoa trong quán bar, là phòng riêng nằm trên tầng hai. Đi ra khỏi phòng bao là bước ra hành lang dài, người ở phía dưới thỉnh thoảng lại ngẩng lên nhìn chúng tôi.

Đào Ninh đưa tay chỉ vào một góc.

“Thấy gì không? Bọn săn ảnh đấy!”

Tôi gật đầu, khó hiểu nhìn cô ấy.

Cô ấy kéo tôi lại, đặt tôi lên lan can, cúi đầu hôn một phát.

!!!

Tôi hãi.

Môi của cô ấy rất mềm, thoang thoảng mùi thuốc lá, hành động cũng bá đạo hơn Cố Tiêu một chút.

Cố Tiêu tức điên xông tới kéo Đào Ninh ra.

“Đào Ninh, cô làm trò gì đấy?”

Đào Ninh nhíu mày: “Đây là cách giải quyết của tôi. Anh keo kiệt thế!”

Quả nhiên, hôm sau các trang báo lớn thi nhau giật tít Đào Ninh với bạn gái hôn nhau cuồng nhiệt. Tiếp đó, cô ấy cũng thuận thế come out luôn.

Tập đoàn Viễn Dương lập tức ra văn bản thanh minh, nói rõ việc hủy bỏ hôn ước, nhưng mối quan hệ hợp tác giữa hai nhà vẫn sẽ tiếp tục. Tập đoàn Viễn Dương sẽ hỗ trợ cho Cố thị về mọi mặt.

Mọi người ai cũng đồng cảm với Cố Tiêu.

Nhưng lạ ở một chỗ là rất ít người mắng Đào Ninh. Có người còn cảm thấy cô ấy làm thế rất cool. Dám kháng lại lệnh của gia tộc, vì yêu mà theo đuổi tự do, phải gọi là ngầu khủng khϊếp.

Dưới sự dẫn dắt truyền thông tài tình, vụ việc gây xôn xao dư luận ấy chững lại, Cố thị có được thứ mình muốn, tập đoàn Viễn Dương không phải chịu tổn thất, chẳng có thất bại nào ở đây cả.

Chỉ có tôi thua.

Tôi nhìn cái miệng bị sưng, tức giận nhéo tay Cố Tiêu.

Cố Tiêu kéo tôi lại, cắn vành tai tôi, bảo: “Không thích à? Nói thật!”

Hu hu.

“Thích ạ”.

--THE END--