Chương 1.1: Em điên rồi sao

Tần Dịch tỉnh lại là buổi chiều ngày hôm sau, hắn giật giật, phát hiện mình đang nằm trong căn phòng xa lạ, mặt thoáng cái trắng bệch, trong phòng cũng không có gì, chỉ có một chiếc giường, một cái quầy nhỏ lùn, một bộ bàn ghế cùng một máy tính để bàn.

Tần Dịch cúi đầu, thấy mình mặc áo thun trắng mà thường ngày mình hay mặc, trên người đắp một cái chăn mềm mại, trên tủ lùn đầu giường có để mắt kính mình với một ly nước ấm.

Tất cả thoạt nhìn đều bình thường, ngoại trừ, ngoại trừ cổ tay phải của hắn bị còng lại.

Tần Dịch giật giật, phát hiện còng tay đã được cố định bởi cái chốt làm bằng thép được đặt dưới giường, hắn không thoát được. Hắn nhìn trần nhà xuất thần, không biết vì sao, lại không cảm thấy quá sợ hãi, chỉ là nhớ đến chuyện hôm qua.

Hắn đi gặp bạn học, có người hỏi hắn gyần đây ra sao, hắn đã nói là không khác trước lắm, quản lý công ty của gia đình, lại nói giỡn là đã tới tuổi lập gia đình rồi, nói không chừng cũng phải đi xem mắt, tìm một người thích hợp để kết hôn.

Sau đó hắn thấy Khương Tâm Niên đi tới chỗ mình, đây là đàn em đã đi theo sau hắn suốt bốn năm, cậu cười rót rượu cho hắn, và bắt chuyện cùng hắn.

Khương Tâm Niên hắn quá quen thuộc, từ khi Tần Dịch học đại học năm ba, sau đó một năm kia Khương Tâm Niên nhập học, Khương Tâm Niên như một cái bóng, Tần Dịch đi chỗ nào, tham gia hoạt động nào, đều thấy có bóng dáng của Khương Tâm Niên, sau khi tốt nghiệp hắn tiếp nhận công việc công ty của nhà, qua hai năm, Khương Tâm Niên thông qua phỏng vấn, làm việc trong công ty hắn.

Tình yêu Khương Tâm Niên kỳ thật cực kỳ rõ ràng, nhưng cậu kiềm chế rất khá, căng giãn vừa phải, chưa bao giờ làm người khác cảm thấy phiền chán, bởi vậy Tần Dịch chưa bao giờ từ chối không cho cậu đi theo, quan hệ càng lúc càng tốt, cũng thường ở trong công việc để ý Khương Tâm Niên rất nhiều.

Một tháng nữa là sinh nhật Khương Tâm Niên, hắn đã chọn một món quà, hắn nghĩ, có thể khi tặng quà xong thì sẽ nói chuyện yêu đương cùng với Khương Tâm Niên.

Hắn uống rượu xong, Khương Tâm Niên mỉm cười không rõ, ngồi bên cạnh hắn, hỏi hắn: “Đàn anh gần đây vội vàng muốn kết hôn sao?”

Khương Tâm Niên tựa hồ chưa bao giờ hỏi việc riêng của hắn, gặp ở công ty, cũng chỉ kêu hắn là đàn anh, lúc không có ai sẽ gọi hắn là anh trai, Tần Dịch chỉ cảm thấy cậu rất đáng yêu, tiếng gọi anh trai cũng thực mềm, giống như thật sự coi hắn là anh trai vậy.

Tần Dịch ngẩn người, nói: “Không có, làm gì có ai mà kết hôn.”

Khương Tâm Niên a một tiếng, giống như không nghe lời hắn nói, cúi đầu không biết nghĩ cái gì, lúc ngẩng đầu lên thì lại cười rất chân thành, cùng hắn chạm ly, nói: “Anh trai, ngày mai gặp lại.”

Tần Dịch cảm thấy kỳ quái, ngày mai là thứ bảy, hắn có thể sẽ đến công ty, nhưng Khương Tâm Niên hẳn là sẽ không đi. Là muốn tăng ca sao? Tần Dịch uống rượu xong, vuốt ve thân ly, nghĩ thầm Khương Tâm Niên ở trong công việc, kỳ thật là người trẻ tuổi rất nỗ lực.

Sau đó, lại sau đó. Hắn nhìn cửa phòng mở ra, Khương Tâm Niên đứng ở cửa, hiểu được hàm nghĩa chân chính mà Khương Tâm Niên nói “Ngày mai gặp lại” là gì rồi.

Hết thảy đều không quan trọng, Tần Dịch nghĩ.

Bất luận là Tần Dịch tính cùng cậu nói chuyện yêu đương, nhưng vẫn muốn bảo trì khoảng cách cùng cậu, quan hệ cấp trên cấp dưới đơn thuần, đều không quan trọng nữa, bởi vì Khương Tâm Niên cho hắn uống rượu có thuốc xong, giấu hắn, đem hắn nhốt ở căn phòng xa lạ, dùng cách thức sai lầm nhất, sắp sửa nói ra tình cảm đơn phương trong lòng với hắn.

Khương Tâm Niên đỡ khung cửa, như là kinh ngạc Tần Dịch tỉnh nhanh đến như thế, đứng ở cửa do dự một chút, đi vào rồi đem ly nước cầm lấy, đứng trong chốc lát dường như không biết mở miệng thế nào, cuối cùng nói: “Anh trai, anh muốn uống nước không?”

Trong lòng Tần Dịch cảm thấy thực quá đáng, nhìn Khương Tâm Niên cụp mi rũ mắt lại nhút nhát, hoài nghi cậu đem chính mình trở thành người bị hại, bởi vì Tần Dịch nói câu vui đùa kia, nói hắn có thể sẽ lập gia đình.

“Khương Tâm Niên, em có ý gì?” Tần Dịch cảm giác chuyện còn ở trong trình độ hắn có thể khống chế được, hắn quá hiểu Khương Tâm Niên, biết tính cách cậu, bởi vậy cũng không cảm thấy sợ hãi, hắn nhìn Khương Tâm Niên, nói, “Em điên rồi sao, cho anh uống rượu có thuốc trong đó, đem giấu đi, muốn cho anh cả đời đều đi theo em, phải không?”

Khương Tâm Niên cúi đầu nhìn sàn nhà, giật giật môi, chưa nói gì.

Tần Dịch tiếp theo nói: “Khương Tâm Niên, em làm anh cảm thấy thực thất vọng, em có biết nếu lại qua hai ngày nữa trợ lý và người nhà không liên hệ được cho anh c, bọn họ sẽ báo cảnh sát hay không, anh sẽ không bỏ qua cho em, anh sẽ làm cho em ở trong tù đến chết, em hiểu không?”