Chương 18: Xem phim cấm

Thật ra Lâm Khinh Vũ giác ngộ tìиɧ ɖu͙© khá sớm.

Đồng chí Lâm Thiệu Quân có tuổi rồi mới có con gái, cho nên ông xem cô như bảo bối mà cưng chiều, sợ cô còn nhỏ sẽ bị trai bên ngoài lừa nên từ nhỏ đã dạy cô cách tự bảo vệ mình.

Công tác giáo dục giới tính được thực hiện rất tốt.

Nhưng chính thức xem phim người lớn, đây vẫn là lần đầu tiên.

Khi Hứa Táp mở máy tính bảng ra, đến nửa điểm ngượng ngùng Lâm Khinh Vũ cũng không có, cảm thấy giữa nam nữ làm chuyện này là rất bình thường, hơn nữa bầu không khí khi nhiều người cùng xem khác với khi xem một mình.

Vài phút trước cô còn xem rất thích thú, nhưng lỗ tai cô có hơi đỏ.

Triệu Giai Giai cũng có thể được coi là một tấm chiếu rách đã xem vô số bộ phim người lớn, mới xem chút xíu đã nói đổi cái khác.

“Sao lại đổi hả, cái này không phải cũng khá hay sao?”

Tấm chiếu mới Lâm Khinh Vũ lần đầu tiên xem phim người lớn cắn đũa khó hiểu đặt câu hỏi, trông vẻ mặt còn rất chăm chú.

Hứa Táp tuy cũng có khuôn mặt trẻ con nhưng khí chất của cô ấy ngầu lòi hơn Triệu Giai Giai, năng lực làm việc cũng giỏi giang, nhìn không ngốc như em gái đáng yêu Lâm Khinh Vũ này.

Thấy cô hỏi một câu chân thành như vậy, Triệu Giai Giai sinh ra một loại cảm giác tội ác khi để học sinh tiểu học xem phim người lớn.

Hứa Táp không cảm thấy đó là chuyện gì to tát, 18 tuổi thì đều là người trưởng thành rồi, học chút chuyện này cũng là chuyện bình thường.

Ai ngờ Lâm Khinh Vũ lại giơ tay: “Tớ còn thiếu hai tháng nữa mới đủ 18.”

“…”

“Quên đi, bốn bỏ năm lên chính là 18.” Mì gói cũng đã sắp nở, Triệu Giai Giai kêu Hứa Táp đổi phim.

Chất lượng tài nguyên trên trang web khiêu da^ʍ nhỏ này không đồng đều, hoặc là các nữ diễn viên nam quá già và xấu, hoặc là thân hình kém và dươиɠ ѵậŧ nhỏ, còn cả có mấy nữ chính rên quá giả cũng ảnh hưởng đến quan cảm.

Cứ tiếp tục chọn như vậy, gà đều đã sắp gáy.

Hứa Táp dứt khoát kiến nghị: “Có mấy bộ phim người lớn thật ra cũng không tệ lắm, nhưng phải tiêu tiền mua, các cậu có xem hay không?”

“Bao nhiêu tiền?”

“Tùy chất lượng, tốt thì 10 tệ, trung bình thì 5 tệ. Bây giờ không biết người đó có gói ưu đãi nào hay không.”

Nếu là dạy học, vậy thì phải chọn tốt nhất.

Triệu Giai Giai nói một không hai, nói chọn cái mắc nhất.

Bốn người góp tiền, mỗi người trả 5 tệ, mua được hai loại cao cấp nhất. Người bán phim cấm giờ này vẫn chưa ngủ, Hứa Táp vừa nhắn tin hỏi đã trả lời ngay lập tức.

Nhưng mà vấn đề là ở chỗ, số dư của Lâm Khinh Vũ vẫn là 3 tệ 68 xu kia, đến tiền mua phim cấm cũng không có.

Mặc dù Triệu Giai Giai và những người khác nói để bọn họ trả trước, không cần cô phải trả tiền ngay lập tức, nhưng Lâm Khinh Vũ vẫn rơi nước mắt bần cùng.

Cô quyết định không thể lại tiếp tục bần cùng như vậy nữa.

Cô móc điện thoại ra, gửi lời an ủi ban đêm đến kim chủ ba ba của cô.