Chương 19: Xuống lầu

Mumu: “Ba ba, ngủ rồi sao?”

Cú đêm Giang Chấn trả lời sau một giây: “?”

Mumu: “Cậu không biết, hai ngày nay tôi thống khổ đến cỡ nào, tự trách đến cỡ nào, sâu sắc cảm nhận được sai lầm của mình đến cỡ nào. Bởi vì tôi ngây thơ, tôi ngu dốt, dẫn tới việc người yêu tôi phản bội tôi, bạn tôi bán đứng tôi, người nhà tôi vứt bỏ tôi. Tôi quyết định không thể lại tiếp tục như vậy! Hôm nay là KFC Crazy Thursday, cho tôi mượn 50, làm người đầu tư đầu tiên của tôi, chờ tôi Đông Sơn tái khởi, cậu chính là đại ân nhân của tôi!”

jz: “…”

Không đến ba giây, Giang Chấn đột nhiên gọi điện thoại đến, Lâm Khinh Vũ suýt chút nữa nữa đã ném điện thoại.

Cô chạy đến ban công mới nhận điện thoại.

“Alo.”

“Nửa đêm không ngủ mà phát điên cái gì thế?”

Giọng anh khàn khàn, dán ở bên tai có cảm xúc rất đặc biệt, Lâm Khinh Vũ dường như bị thứ gì đó truyền điện, trái tim cũng tê dại theo.

“A…” Cô phản ứng lại, giọng nói nhỏ lại: “Cậu đang ngủ sao, Giang Chấn.”

“Ừ.” Điện thoại rung lên, anh vừa mới tỉnh dậy, vẫn còn đang đắp chăn.

Cô không biết rằng thời gian làm việc và nghỉ ngơi của anh đã được điều chỉnh trở lại.

Lâm Khinh Vũ muốn nói vậy cậu tiếp tục ngủ đi, nhưng sau đó cô nghe thấy tiếng Giang Chấn trở mình và thức dậy. Chắc là cũng đang ở ký túc xá, sợ làm phiền bạn cùng phòng nên anh đi ra ngoài.

“Đói bụng?” Giang Chấn hỏi.

Vừa rồi cô gửi một tràng thật dài, ánh mắt đầu tiên của Giang Chấn nhìn thấy câu phía sau kia của cô, KFC Crazy Thursday.

“Đặt đồ ăn mang về sẽ rất lâu, cậu muốn ăn cái gì, tôi đi xuống mua cho cậu.”

Anh đã đi xuống lầu.

“Đừng đừng đừng, không cần, tôi không đói bụng.”

“Vậy cậu muốn 50 làm gì?”

Một tháng này Lâm Khinh Vũ không trực tiếp hỏi mượn tiền của anh, ăn cái gì mua cái gì cũng đều kêu anh đi cùng.

Giang Chấn chỉ thuận miệng hỏi một chút, người đã dừng lại ở hàng hiên bên kia, dựa vào tường click mở giao diện chuyển khoản, chuẩn bị gửi 500 cho cô.

Ai ngờ Lâm Khinh Vũ đột nhiên ấp úng, bọn Triệu Giai Giai đã mua được tài nguyên, lại đang thúc giục cô mau qua đó.

Giang Chấn cảm giác được không thích hợp, ngón tay đang định chuyển khoản khựng lại, cảnh giác hỏi: “Lâm Khinh Vũ.”

“Cậu đang làm cái gì đó?”

“Tớ…” Lâm Khinh Vũ muốn trực tiếp cúp điện thoại, nhưng mà giọng điệu của Giang Chấn lại rất nghiêm túc, cô đành phải thành thật khai ra: “Tôi muốn 50 đồng để mua phim cấm.”

“Cái gì?”

Cho cô mượn 50 để mua phim cấm? Mua phim cấm gì?

Bây giờ KFC điên cuồng đến mức bắt đầu bán phim cấm sao?

“Lâm Khinh Vũ, lá gan của cậu lớn thật.” Giang Chấn tức đến bật cười, bản thân cũng tỉnh táo lại.

“Bây giờ cậu đang ở ký túc xá?”

“Lập tức xuống lầu cho tôi, để tôi nhìn xem trong đầu cậu chứa phế thải màu vàng gì.”

Lâm Khinh Vũ nói không muốn: “Xem một chút thì có sao, chẳng lẽ cậu không xem?”

Giang Chấn lập tức bị hỏi đến nghẹn lời, đột nhiên không còn gì để nói. Sau đó, lá gan của Lâm Khinh Vũ càng lớn hơn, thế mà còn trực tiếp cúp điện thoại của anh.

Chờ đến khi cô xem xong hai bộ phim cấm kia thì đã rạng sáng.

Mặc dù những bộ phim cấm đó đều đi thẳng vào vấn đề, nhưng vì quan tâm đến việc Lâm Khinh Vũ là lần đầu tiên xem, bộ phim 30 phút trên cơ bản bọn cô đều không kéo thanh điều chỉnh.

Từ đầu màn dạo đầu cho đến khi cao trào kết thúc, còn có những lời giải thích chuyên nghiệp và say mê.

Lâm Khinh Vũ cảm thấy sự hiểu biết của cô về kiến

thức giới tính đã tiến thêm một bước.

Chỉ là khi mở điện thoại lên, cô bị dọa sợ rồi.

Giang Chấn lại gửi cho cô hơn mười mấy tin nhắn.

Tin nhắn mới nhất được gửi cách đây một phút, chỉ có hai chữ: “Xuống lầu.”

————

Josel: Ỏ, Giang Chấn đúng gu tôi luôn á mấy bà, tưởng crush đói là chạy đi mua đồ ăn cho crush liền ><