Chương 6

Diệp Sơ đứng dậy đi ra ngoài, ở trong phòng khách nhìn thấy hai đứa bé đang vây quanh Hoắc Yến Trầm vẻ mặt cả hai đều rất vui mừng vì đã lâu chưa gặp cha mình.

Đặc biệt là bé con Hoắc An An, khi nhìn thấy Hoắc Yến Trầm, cô bé giống như gặp được tri kỷ, miệng nhỏ không ngừng mấp máy nói chuyện quên trời đất.

Nhóc con Hoắc Tư Minh đút hai tay vào túi quần, vẻ mặt lạnh lùng nhìn em gái, không chút cảm xúc.

【Ôi! Gia đình này vui vẻ hạnh phúc quá. Lúc này mà mình nói muốn để bọn họ đi tham gia tống nghệ gia đình liệu rằng có mất hứng?】

【Thôi kệ đi. Bọn họ mất hứng cũng đành chịu, vẫn là ưu tiên bản thân mình trước đã.】

Giọng nói suy nghĩ trong lòng của Diệp Sơ vang vọng trong đầu từng hai đứa bé trong phòng khách.

Ba người đồng thời ngẩng đầu nhìn qua.

Dù sao Hoắc Yến Trầm cũng là người lớn, đối với việc nghe được tiếng lòng của Diệp Sơ hắn cũng đã chấp nhận.

Biểu cảm trên mặt Hoắc Tư Minh rất căng thẳng, trong vô thức nắm chặt góc áo của Hoắc Yến Trầm, dường như có chút sợ hãi.

Ôi chúa ơi!

Họ thực sự có thể nghe thấy suy nghĩ trong đầu của người phụ nữ này.

【Hửm, tại sao họ lại nhìn mình với biểu cảm sợ hãi như vậy? 】

【Trên mặt mình có cái gì sao? 】

【Chẳng lẽ bọn họ bị sắc đẹp của mình làm cho choáng váng?】

Hai đứa bé không khỏi im lặng: "..."

Hoắc Yến Trầm trầm giọng hỏi: "Cô có chuyện gì sao?”

Đúng lúc Diệp Sơ mở miệng định nói chuyện thì cửa lại mở ra.

"Yến Trầm, anh về rồi!" Là mẹ của Hoắc Yến Trầm và đi theo phía sau bà ấy là một người phụ nữ trẻ tuổi mặc váy trắng ung dung đi vào biệt thự.

Hoắc phu nhân chăm sóc bản thân rất tốt, dù đã hơn năm mươi tuổi nhưng làn da vẫn mịn màng đặc biệt là khuôn mặt không có một nếp nhăn nào cả.

Người phụ nữ mặc bộ váy trắng đi ở phía sau, dáng người cao gầy, dịu dàng lay động lòng người.

Hai người một trước một sau tiến vào.

Diệp Sơ đối với người phụ nữ mặc váy trắng này rất ấn tượng, bởi vì nguyên chủ và đối phương đã gặp mặt nhau rất nhiều lần.

Dựa theo ký ức của nguyên chủ thì lúc mới kết hôn với Hoắc Yến Trầm, dọn vào ở nhà họ Hoắc liền đã gặp mặt người phụ nữ váy trắng này.

Lý Mị Mị rất xinh đẹp, cô thường biểu hiện ra mình là một cô gái dịu dàng và hiểu chuyện để lừa dối mọi người trong gia đình họ Hoắc, bao gồm cả hai anh em Hoắc Tư Minh và Hoắc An An.

Nhà họ Lý và nhà họ Hoắc là gia đình đối tác thân thiết, Hoắc phu nhân trước đó đã không hài lòng với Diệp Sơ, lại thêm tính tình Diệp Sơ rất tồi tệ, gu thẩm mỹ kém và thái độ cũng không tốt so sánh với Lý Mị Mị thì đúng là không có điểm nổi bật nào hết.

Hoắc phu nhân đã cố tình dẫn theo Lý Mị Mị nhiều lần tới biệt thự , hy vọng có thể khiến Lý Mị Mị để lại ấn tượng trong lòng con trai Hoắc Yến Trầm của bà ấy.

Thật không may, con trai của bà đã đi công tác ngay sau khi đăng ký kết hôn với Diệp Sơ.

Dần dần Hoắc phu nhân cũng rất ít khi đi tới biệt thự.

Nhưng Lý Mị Mị lại thường xuyên đến...

Nhìn thấy Lý Mị Mị đi vào, khuôn mặt hai đứa bé lộ ra biểu cảm vui mừng, nở nụ cười chạy tới đón tiếp.

Ngay cả nhóc con Hoắc Tư Minh vốn rất không thích nói chuyện cũng mỉm cười, cả hai đi tới bên người Lý Mị Mị vừa nói chuyện vừa cười vui vẻ.

"Dì Mị Mị, cuối cùng thì dì cũng đến!" Hoắc An An nói với giọng ngọt ngào, nắm lấy tay Lý Mị Mị.

Lý Mị Mị được bọn nhỏ yêu quý, cảm thấy rất thoải mái, không khỏi liếc nhìn Diệp Sơ, ánh mắt không giấu được vẻ kiêu ngạo và khıêυ khí©h.

【Chậc chậc! Ánh mắt đắc ý này là sao, sợ người khác không nhìn ra à.】

【Bạch Liên Hoa, bồn nôn...】

Hoắc An An nghe vậy, không khỏi nhìn về phía anh trai mình: "Anh, Bạch Liên Hoa là cái gì..."

Hoắc Tư Minh giật mình, vội đưa tay che miệng em gái lại.

Thằng bé sợ Diệp Sơ sẽ nghe thấy.

【Hửm? Tại sao trẻ em lại có những câu hỏi kỳ lạ như vậy? Tư duy của bọn trẻ bây giờ thật là khó bắt kịp.】

Lý Mị Mị mỉm cười ngồi xổm xuống, đưa cho hai đứa bé một hộp socola.

"Dì mang đến cho hai đứa đồ ăn ngon, mong hai đứa sẽ thích.”

【Haha, nói mà không biết ngượng? Cô không biết trong socola trắng này có thành phần rượu vang đỏ, trẻ em không thể ăn, đúng là một cô gái xấu xa】

Hai đứa bé vốn đang rất vui vẻ chuẩn bị cầm lấy hộp socola nghe được suy nghĩ trong lòng của Diệp Sơ sắc mặt liền thay đổi.