Chương 3

Sau khi đăng nhập vào, Quyển Quyển bắt đầu tìm kiếm lịch sử cuộc trò chuyện gần đây của Lý An Na.

Hoặc cũng có thể nói… là những nhóm chat gần đây bà ấy hay vào.

Dạo gần đây có rất nhiều tin tức về vụ tay không xử đẹp tiểu tam, Quyển Quyển không phải muốn đứng về phía tiểu tam, cô chỉ muốn nhìn thử xem Người Báo Thù kia có phải bà chủ hay không.

Sự thật chứng minh, bà ấy vẫn còn tốt chán…

Cô đã nghĩ bà chủ sẽ hận tiểu tam đến tận xương tủy, nhưng sự thật thì khác…

Người ta đã tìm xong một đoàn luật sư.

Nhóm đao phủ tao nhã này đã lập một đống kế hoạch, ví dụ như điều tra vụ tài sản chuyển nhượng không rõ ràng, vụ mập mờ trong lúc hôn nhân, cứ từ từ điều tra… Nếu những kế hoạch này thành sự thật, vậy thì ông chủ sắp sửa kết hôn trong phút chốc sẽ biến thành kẻ nghèo rớt mồng tơi, những xe cộ, nhà ở, hay thậm chí là cổ phần lớn nhất công ty sẽ được chuyển nhượng cho Lý An Na, đúng là thời cổ đại khó kiếm cơm ăn.

Vậy nên hung thủ không thể là Lý An Na…

Bởi vì bà ấy không phải loại người thấy ghét ai là gϊếŧ cả nhà người đó.

Mà bà ấy là loại người thấy ghét ai là khiến cho cả nhà người ta ăn xin!

Trong lòng Quyển Quyển lặng lẽ thắp một ngọn nến cho ông chủ, sau đó cô đóng máy tính lại, chuẩn bị quay về phòng ngủ.

Năng lực này của cô có chỗ bất tiện.

Đó là sau mỗi lần biến thành người khác, cô phải ngủ sâu hoặc ngất đi thì mới có thể quay lại cơ thể của mình.

Vậy nên cô sợ nhất là gặp phải những người có bệnh mất ngủ… mà phạm vi trăm dặm quanh đó còn không bán thuốc ngủ.

Sau khi trở về phòng, Quyển Quyển phát hiện đèn trong phòng đã được bật lên, anh chàng đẹp trai tóc vàng kia khoác một chiếc áo choàng tắm trắng tinh, đang cầm một ly rượu đỏ đế cao, dựa người vào cửa sổ sát đất, quay đầu lại nhìn cô mỉm cười.

“Em đã quay về.” Anh ta đến gần Quyển Quyển, đường nét khuôn mặt rất sắc sảo, mang vẻ đẹp con lai.

Quyển Quyển để ý thấy chân tóc của anh ta màu nâu, có lẽ anh ta không tóc vàng sẵn mà khả năng cao là nhuộm tóc.

“Em yêu, em nhìn đi đâu vậy?” Con lai tóc vàng đưa tay nhéo cằm cô, bắt cô phải nhìn vào mắt anh ta, đó là một đôi mắt màu xanh thẫm, giống như màu của rừng sâu và rêu cỏ quanh năm suốt tháng không được ánh mặt trời chiếu đến, vừa khiến cho người ta sợ hãi đồng thời cũng bị nó thu hút, như những dây leo vươn ra quấn chặt lấy người.

Nếu đổi thành thời gian khác, địa điểm khác, thì khi bị nhan sắc cấp độ này đùa giỡn… Quyển Quyển tuyệt đối sẽ không chống cự!

Nhưng khi thấy những dấu hôn trên cổ đối phương, bỗng dưng cô nhăn mày lại, cảm thấy hơi buồn nôn.

Mặc dù cô thích người đẹp trai, nhưng cô sẽ không ăn lại thứ người khác đã ăn. Vì vậy cô vươn tay đẩy anh ta ra, nghiêm mặt nói: “Chờ một chút! Tôi lại mắc vệ sinh!”

Chắc là nhà vệ sinh sẽ có bồn tắm lớn, nếu thật sự không được nữa thì cô chỉ có thể ngủ trong bồn tắm một đêm.

Người con lai tóc vàng lùi ra sau vài bước, cười ha hả khi thấy hình bóng cô chạy trối chết, đột nhiên kêu to: “Nhà vệ sinh cũng không ở bên đó.”

Quyển Quyển giật giật khóe miệng: “... Tôi đi lấy một ít giấy.”

Lúc sau cô quay lại phòng làm việc, sau khi tắt đèn, cô nằm trên mặt sàn gỗ lim, lẩm bẩm một mình: “Trời tối rồi, xin hãy nhắm mắt…”

Bây giờ bốn giờ sáng, nửa tiếng sau, tại một khu chung cư cho thuê, Quyển Quyển từ từ mở mắt ra.

Cô lật gối lên, bức ảnh nằm dưới gối đã thay đổi, xe vẫn còn, cửa xe vẫn mở, duy chỉ có người mở cửa là đã biến mất.

“Thật lãng phí!” Quyển Quyển thở dài, lấy bức ảnh kia đi đốt.

Một bức ảnh chỉ có thể dùng một lần, sau khi dùng xong, nhân vật trên đó sẽ biến mất, chỉ còn lại những công trình phụ kiện gần đó, và cả phong cảnh ven đường.

Sau khi đổ tro của bức ảnh vào sọt rác, Quyển Quyển liếc nhìn đồng hồ treo tường, còn ba tiếng nữa mới đi làm, cô quyết định quay về giường ngủ tiếp.

Vào lúc nhắm mắt lại cô chưa từng nghĩ tới.

Mười tám tiếng sau, cô sẽ từ người ngoài cuộc trở thành diễn viên chính trong sự kiện tiếp theo…