Chương 42: Cánh Gà Quay

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!

- Hả?

Nhìn sáu người vừa chạy xa, trong đầu Từ Khuyết lại đột nhiên vang lên tiếng hệ thống thông báo, nhất thời ngạc nhiên.

Kỳ quái, ta Trang Bức lúc nào?

Không phải chỉ bảo bọn họ đi kiếm chút củi khô sao, làm sao lại thành Trang Bức?

Vẻ mặt Từ Khuyết vô cùng nghi hoặc lắc lắc đầu, lười suy nghĩ, trực tiếp gọi hệ thống, đem Kim Đan lúc trước đánh gϊếŧ những đệ tử Huyết Hải Môn và Tống công tử thu về.

Ding, tiêu hao mười viên Kim Đan, thu được 50 vạn kinh nghiệm!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp thành công, cảnh giới hiện tại là Kim Đan kỳ tầng sáu!

Nhất thời, một luồng nhiệt từ dưới đan điền dâng lên, cảnh giới của Từ Khuyết lại tăng lên một cấp!

Kim Đan kỳ tầng sáu, khoảng cách đến tầng mười Viên Mãn chỉ còn kém bốn tầng rồi!

- Sắp rồi, Tiểu Nhu, rất nhanh ta có thể lấy được biện pháp phục sinh muội!

Hắn nhìn về Tụ Hồn Tháp trong không gian chứa đồ, thấp giọng lẩm bẩm.

Một lát sau, hắn mới lấy lại tinh thần, từ không gian chứa đồ lấy ra mấy thứ.

Đầu tiên là một khối vải sạch sẽ, hắn bày trên mặt đất, sau đó, mấy đôi cánh gà đã rửa sạch sẽ xuất hiện, tiếp theo là mấy cái bình, mặt trên đánh dấu "Ớt" "Nước tương" "Hồ tiêu "!

Tất cả những gia vị này đều được đổi ở trong hệ thống, giá cả cũng không đắt, toàn bộ gia vị này chỉ cần một điểm Trang Bức trị!

Còn những cánh gà kia, là do quãng thời gian trước hắn ở trong rừng cây đánh dã thú, thuận tiện bắt được mười mấy con gà rừng, mỗi lần đói bụng sẽ tự mình làm đồ ăn, bản thân nấu nướng cũng không tệ, hơn nửa tháng đã tiến bộ rất nhiều.

Nhưng hiện tại cũng chỉ còn lại mấy đôi cánh gà, Từ Khuyết có chút chần chờ.

Bây giờ nên kho hay là chiên dầu đây?

À đúng rồi, thử xem món cánh gà nướng New Orleans!

Từ Khuyết nhớ tới hương vị ăn cánh nướng kiếp trước, nhất thời cảm giác thèm ăn không ngớt.

Lúc này, hắn từ trong không gian chứa đồ của hệ thống lấy ra một nồi sắt, bỏ hết đống cánh gà vào, tiếp theo rắc thêm đủ loại gia vị, trước tiên tiến hành ướp một phen! Sau đó ngồi ở một bên, hai chân gác lên, nhàn nhã chờ đợi.

Một lát sau, mấy người Thái Dịch Phái trở về, ôm một đống lớn củi khô, mồ hồi đầy đầu.

- Tiền... Tiền bối, này... Những thứ này đủ chưa?

- Được rồi được rồi, không cần nhiều như vậy, các ngươi ngồi xuống đi, còn lại để cho ta tới.

Từ Khuyết có chút thẹn thùng, không phải chỉ để đốt lửa thôi sao, cần phải lấy nhiều củi khô như vậy sao?

Mấy người nghe thấy thế, cũng để củi khô sang một bên, ngồi xuống nghỉ ngơi, thuận tiện còn muốn nhìn "Tiền bối" này bày trận như thế nào.

Kết quả bọn họ vừa ngồi xuống, hai mắt liền trợn to,

Nhìn trên đất có một nồi sắt to, bên trong lại còn có... Cánh gà?

Tình huống này là thế nào?

Sáu người nhìn nhau, vẻ mặt mê hoặc.

Lúc này, Từ Khuyết lại đứng dậy đi tới đống củi khô, cúi người xuống, chọn mấy khúc củi từ bên trong.

Thực ra muốn làm cánh nướng, hoàn toàn có thể dùng chân nguyên lực triển khai hỏa diễm để tăng nhiệt độ, nhưng nếu như vậy, cánh gà nướng sẽ không có hương vị đặc biệt của than củi!

Chính vì thế Từ Khuyết mới để những người kia đi kiếm chút củi khô, sau đó mình lại cẩn thận chọn cành cây của cây ăn quả từ bên trong, chỉ có than của cây ăn quả, mới có thể tạo ra hương thơm đặc trưng, mới có thể làm ra vị hoàn mỹ nhất của vị cánh gà nướng New Orleans!

"Đùng!"

Chọn củi khô xong, Từ Khuyết ném đống củi đến chỗ đất trống, sau đó hai tay vung lên, chân nguyên lực ngưng ra một tia hỏa diễm, bắn về về trong củi khô.

Mấy đệ tử của Thái Dịch Phái nhìn thấy thế đều tỏ vẻ ngây ngô, đầu óc mơ hồ.

Không phải là muốn bày trận sao? Tại sao lại đốt những củi khô này? Lẽ nào là một loại nghi thức thần bí nào đó?

Mấy người tiếp tục giữ yên lặng, quyết định tiếp tục nhìn.

Thế là, bọn họ lại trơ mắt nhìn Từ Khuyết đi qua bên cạnh, trực tiếp đi đến phía sau, đem nồi sắt có đầy cánh gà kia bưng lên.

Mấy người nhất thời trợn to hai mắt!

Sau một khắc, trong tay Từ Khuyết bỗng dưng biến ra một tấm lưới sắt, để trên đống củi.

Sau đó hắn nhanh chóng đặt nồi cánh gà lên trên lưới sắt!

"Loạt xoạt!"

Cánh gà thấm gia vị nhỏ từng giọt xuống đống củi lửa, vang lên từng tiếng nổ nhỏ!

- A, không tồi, chính là mùi vị này!

Từ Khuyết nhích tới gần, hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ.

Hai mắt đám đệ tử Thái Dịch Phái đều trợn trừng lê chút nữa đã ngất đi!

Hóa... Hóa ra suy nghĩ cả nửa ngày, ngài chỉ muốn nướng cánh gà thôi ư!

Tiền bối, đừng như thế mà, chúng ta đang phải đối đầu với kẻ địch mạnh, Huyết Hải Môn lập tức sẽ gϊếŧ tới, ngài còn có tâm tư ở chỗ này nướng cánh gà?

Mấy người cảm giác đầu có chút không đủ dùng, nhưng cũng chỉ có thể tỏ vẻ sự bất đắc dĩ.

- Tiền bối, không phải ngài nói muốn chuẩn bị sao? Làm sao...

- Đúng vậy, trước tiên ăn no bụng, sau đó mới có sức lực gϊếŧ địch mà, đúng rồi, các ngươi có ăn cay hay không? Thích cay ít hay nhiều? Cực kỳ cay cũng có!

Từ Khuyết trừng mắt nhìn, nhìn mấy người cười nói.

Sáu người:

-...

- Chuyện này... Ài...

Một nữ đệ tử xinh đẹp còn muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại hóa thành một tiếng thở dài.

Nàng biết nói cái gì cũng vô dụng, vị tiền bối này chính là một quái nhân, căn bản không nghe lời khuyên!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức!

Nghe tiếng thông báo trong đầu, tâm tình Từ Khuyết rất vui sướиɠ, vừa quạt gió cho củi lửa, vừa ngâm nga ca hát.

- Cánh gà quay, ta vừa ý ăn, nhưng hệ ngươi lão mẫu giảng ngươi cũng sắp đinh...

Chính là khúc ca kinh điển trong phim điện ảnh "Đường Bá Hổ điểm Thu Hương" của kiếp trước!

Khóe miệng mấy đệ tử của Thái Dịch Phái khẽ kéo, chỉ có thể ngồi ở một bên há hốc mồm.

Nữ đệ tử nhỏ tuổi nhất nâng đầu nhỏ, ngơ ngác nhìn Từ Khuyết, lẩm bẩm nói:

- Tiền bối hát khúc này thật êm tai, chỉ là này từ ngữ nghe không hiểu...

...

Thời gian từng chút trôi qua!

Bên đầm lầy chỉ còn lại Từ Khuyết khẽ hát, cùng với tiếng củi lửa thỉnh thoảng nổ "Tách tách".

Không lâu sau đó, một hương vị đậm đà, chậm rãi từ trên cánh gà nhẹ nhàng tỏa ra, bay vào cánh mũi của mấy người.

Mấy người Thái Dịch Phái nhất thời trừng mắt lên, tỏ rõ vẻ ngạc nhiên.

Thơm quá à! Rõ ràng bọn họ không đói bụng, vì sao sau khi ngửi thấy cỗ hương vị kỳ lạ này, đột nhiên lại rất muốn ăn!

"Xoạt!"

Mặt ngoài đôi cánh gà đã hiện vẻ bóng loáng vàng và giòn, toả ra mùi thơm làm người thèm ăn nhỏ dãi, Từ Khuyết lấy ra một bàn chải nhỏ, thấm chút mật ong, quét lên cánh gà.

Vài tên đệ tử Thái Dịch Phái lại lần nữa kinh ngạc.

- Cánh gà lại có thể làm được sắc hương vị đầy đủ như thế? Tiền bối thực sự là quá thần kỳ rồi!

- Cùng ăn cùng ăn, chỉ là vài cái cánh gà nướng mà thôi, hôm nào rảnh rỗi lại mời các ngươi gà rán cay nổi tiếng, còn có gà quay chân bảo, bí chế tây tây lãnh ngưu bái... Từ Khuyết nói nói, cảm thấy mình lại càng đói bụng.

"Ầm!"

Đang lúc này, bên cạnh mảnh đầm lầy này đột nhiên vang lên một tiếng vang trầm thấp, Huyết Mãng lúc trước lại đột nhiên chui ra, khϊếp sợ không gì sánh nổi nói:

- Mùi vị gì, đây là mùi vị gì, vì sao lại thơm như vậy?

Vài tên đệ tử Thái Dịch Phái sợ hết hồn, sau khi thấy là Huyết Mãng, nhất thời đều lộ ra vẻ phẫn nộ, giơ kiếm muốn gϊếŧ qua.

Kết quả đột nhiên lại nhìn thấy một tia ngọn lửa trắng xanh từ trong tay Từ Khuyết bắn ra, rơi vào trên người Huyết Mãng!

"Xoạt" một tiếng, trong nháy mắt Huyết Mãng bị bạch sắc hỏa diễm bao vây, trực tiếp đông lại thành một cái tượng băng!

- Ồn ào!

Từ Khuyết hừ một tiếng, vẫn cúi người như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục cho củi khô vào rồi thổi khí!

Đám đệ tử Thái Dịch Phái ở bên cạnh khϊếp sợ tại chỗ, ngây người như phỗng!

Lúc này thật sự là bị dọa sợ, sắc mặt lập tức trở nên trắng xám!

Mấy người lần thứ hai nhìn về phía Từ Khuyết, cũng càng trở nên sợ hãi.

Huyết Mãng đường đường là Nguyên Anh kỳ, cứ... cứ thế bị hắn miểu sát!

Trời ạ, hắn... rốt cuộc là ai?

Chẳng trách hắn không e ngại Huyết Hải Môn một chút nào!