Chương 47: Tại Hạ Từ Khuyết

- Một... Cùng tiến lên?

- Chuyện này... Cái tên này... Điên rồi sao? Lúc này còn muốn gây hấn với Huyết Hải Môn.

Hai vị Trưởng lão của Thái Dịch Phái lập tức bị dọa sợ, lo lắng hỏi.

Sắc mặt của Nữ Chưởng môn cũng tái nhợt, có cảm giác như đã lên nhầm thuyền giặc.

Nàng cân nhắc thực lực hai bên, phía bên mình có ba Nguyên Anh kỳ, mà đối phương có bảy người, thậm chí còn có mấy chục đệ tử Kim Đan kỳ, bất luận nhìn thế nào, tổng hợp thực lực đối phương đều mạnh hơn rất nhiều so với bọn họ bên này.

Nhưng dưới tình huống này, Từ Khuyết vẫn còn chủ động khıêυ khí©h đối phương, điều này khiến trong lòng vị nữ Chưởng môn này bị tổn thương, khoảng tối trong lòng đã lớn đến mức không có cách nào tính toán!

Chỉ có vài tên đệ tử Thái Dịch Phái vẻ mặt kích động lại, trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong, tim đập cũng không nhịn được mà tăng nhanh.

Một mình đấu hay là cùng tiến lên? Cá nhân ta kiến nghị cùng tiến lên!

Câu nói này... quá quen thuộc rồi!

Lúc trước khi đối mặt với đám người Tống công tử, khi bọn họ đang tuyệt vọng, Từ Khuyết cũng nói câu như thế này.

Mà kết quả cuối cùng là Tống công tử cũng bị chém gϊếŧ!

Hiện tại Từ Khuyết lại nói ra câu này, nhất thời khiến hô hấp của vài tên đệ tử Thái Dịch Phái trở nên gấp gáp.

Kí©h thí©ɧ!

Quá kích thích rồi!

Tiền bối áo bào đen quá thô bạo rồi!

Trong mắt 3 nữ đệ tử đã phát sáng, bất tri bất giác đã có thêm cảm giác sùng bái cùng ái mộ, ngơ ngác nhìn Từ Khuyết.

Mà người của Huyết Hải Môn lại trắng trợn cười lớn.

Từ Khuyết khıêυ khí©h, đối với bọn họ chính là một chuyện cười lớn!

- Xem ra ngươi đã không muốn sống nữa rồi, chúng ta sẽ tác thành cho ngươi.

Một vị cường giả Nguyên Anh kỳ của Huyết Hải Môn lạnh lẽo cười nói, ánh mắt cũng nhìn về phía sáu tên Nguyên Anh kỳ khác, cười nhạt nói:

- Mấy vị, bây giờ Môn chủ đã chết! Không bằng chúng ta đến đánh cuộc, ai có thể chém gϊếŧ tiểu tử kia trước tiên, thì người đó chính là Môn chủ đời sau, thế nào?

- Được!

Sáu người hầu như không hề do dự chút nào, gật đầu đáp.

Còn có ánh mắt một người vẫn lưu luyến ở trên người nữ Chưởng môn Thái Dịch Phái, hèn mọn cười nói: - Không bằng thuận tiện kiếm được chỗ tốt, giải quyết xong tiểu tử kia, chúng ta liên thủ bắt Thái Dịch Phái kia, thế nào?

- Khà khà, đương nhiên có thể!

- Lấy thiên tư như Tô Vân Lam Chưởng môn, xác thực đáng giá để chúng ta ra tay rồi!

- Trước đây Tống Vân Hải không dám động Thái Dịch Phái, bây giờ hắn vừa chết, chúng ta cũng không cần kiêng dè rồi!

- Xem ra tối nay có thể thoả thích phong lưu một hồi rồi!

- Tô Chưởng môn, chúng ta nhất định sẽ thỏa mãn ngươi, để ngươi trải nghiệm cảm giác dục tiên dục tử!

Vài tên Nguyên Anh kỳ cao thủ của Huyết Hải Môn đều lộ ra ý cười mà chỉ có nam nhân mới hiểu.

Nghe thấy những lời này, mấy người Thái Dịch Phái đều vô cùng tức giận.

Hai vị Trưởng lão lớn tiếng quát lên:

- Huyết Hải Môn, miệng sạch sẽ chút, đừng cho rằng Thái Dịch Phái chúng ta dễ ức hϊếp!

- Các ngươi là những kẻ vô sỉ, dám nói năng lỗ mãng đối với Chưởng môn của chúng ta!

- Tiền bối áo bào đen, xin ngươi ra tay, gϊếŧ chết bọn họ, cũng coi như vì Phong Vụ Thành diệt trừ cặn bã!

Mấy đệ tử Thái Dich Phái đều nhìn về Từ Khuyết, xin hắn ra tay.

Nữ Chưởng môn Thái Dịch Phái Tô Vân Lam cũng là tỏ rõ vẻ tức giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người Huyết Hải Môn, sát ý hừng hực!

Chỉ là khi nghe đến mấy tên đệ tử lại muốn Từ Khuyết ra tay, nàng cũng không khỏi kinh ngạc.

Mà Từ Khuyết vẫn luôn nhìn chằm chằm đám người Huyết Hải Môn, nghe được lời bọn họ, không khỏi hơi lắc đầu, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:

- Những tên ngốc như các ngươi. Đáng đời độc thân cả đời, nhìn thấy nữ Chưởng môn xinh đẹp đã muốn bá vương ngạnh thượng cung, không biết thương hương tiếc ngọc, một vài chiêu trêu ghẹo muội tử cũng không có, còn không thấy ngại đi ra lăn lội? Đều đi chết đi cho ta!

Vừa dứt lời, thân hình Từ Khuyết lập tức mơ hồ, hóa thành một tia chớp, nắm chặt Huyền Trọng Xích, vọt thẳng về phía đám người Huyết Hải Môn!

Mấy người Thái Dịch Phái đều ngẩn ngơ.

Hai vị trưởng lão phẫn nộ, ngay cả Tô Vân Lam cũng khẽ nhếch cái miệng nhỏ, có chút mộng!

Người áo đen này là thế nào?

Nói ra lời nói vô liêm sỉ? Hơn nữa còn nói tới mức tràn đầy nhiệt huyết, lý tưởng hào hùng như thế!

- Khà khà, tiểu tử, người chết sẽ là ngươi!

Vài tên cường giả Nguyên Anh kỳ Huyết Hải Môn cười giống như trêu tức!

Bọn họ thấy rất rõ ràng, người áo đen trước mắt đang xông lên này mới chỉ là Kim Đan kỳ tầngáu, căn bản không đáng sợ, thậm chí bọn họ có thể không nhìn.

Bọn họ cho rằng chưởng môn Tô Vân Lam Thái Dịch Phái cùng với hai tên trưởng lão mới là tồn tại có lực uy hϊếp, vì thế nên sự chú ý của họ đều tập trung về mấy người Thái Dịch Phái.

Nhưng còn không chờ mấy người Tô Vân Lam tới kịp ra tay, vài tên cường giả Nguyên Anh kỳ đều thay đổi sắc mặt rồi!

Từ Khuyết đã tới gần, bọn họ đột nhiên cảm thấy sau lưng phát lạnh, cảm nhận được một khí tức nguy hiểm mãnh liệt, giống như tử vong đang đến gần.

Sau đó cự xích màu mực phô thiên cái địa xuất hiện trước mặt bọn họ, từng đạo bóng mờ như thật tựa ảo, mang theo sức mạnh cuồng bạo, ầm ầm đập xuống bọn họ.

"Ầm!" "Ầm!" "Oanh ——!"

Tiếng nổ liên tiếp vang lên, vài tên cường giả Nguyên Anh kỳ đồng thời ngưng tụ pháp quyết chống cự, thân hình bị Từ Khuyết dùng Huyền Trọng Xích đập cho chấn động đến mức rút lui, một đám lớn đệ tử Huyết Hải Môn ở phía sau cũng bị đánh bay ra.

Mấy người Tô Vân Lam liền ngây người!

Từ Khuyết tay cầm Huyền Trọng Xích, một mình đứng thẳng!

Cỗ khí thế một người giữ quan ải, vạn người không thể qua!

Ba vị cường giả Nguyên Anh kỳ của Thái Dịch Phái cũng cảm thấy một loại chấn động vô hình mạnh mẽ!

- Chuyện này... Làm sao có khả năng?

- Hắn rõ ràng mới chỉ là Kim Đan kỳ tầng sáu mà, dù cho nắm giữ pháp quyết cấp cao, có thể vượt cấp chém gϊếŧ yêu thú Nguyên Anh kỳ, những cũng không thể lấy sức lực của một người, đối kháng với nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ cùng Kim Đan kỳ như vậy chứ?

Hai vị trưởng lão tỏ rõ vẻ sợ hãi nói, chuyện này đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn họ đối với thực lực cảnh giới!

Tô Vân Lam cũng sững sờ nhìn chiến trường, ánh mắt rơi vào trên bóng lưng Từ Khuyết, hàm răng khẽ cắn môi dưới, con ngươi rạng ngời rrỡ, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Vài tên Thái Dịch Phái đệ tử cũng bị dọa hết hồn, cho dù bọn họ biết Từ Khuyết có thể tiêu diệt cường giả Nguyên Anh kỳ, nhưng có thể đồng thời đối kháng với nhiều người như vậy, quả thực đã khiến bọn họ mở rộng tầm mắt.

Loại khí thế này của Từ Khuyết đã chấn động đến tất cả mọi người.

Bao gồm cả người của Huyết Hải Môn!

Tất cả đám tu sĩ cảnh giới Kim Đan kỳ đều tỏ rõ vẻ sợ hãi, như gặp quỷ, từ dưới đất bò dậy không chút do dự xoay người chạy.

Vài tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh kỳ càng trợn to con mắt, khóe miệng chảy máu, ôm đầu cố gắng đứng lên đến, sợ hãi vạn phần nhìn về phía Từ Khuyết.

- Không thể...

- Tuyệt đối không thể, Kim Đan kỳ không thể có thực lực như thế!

- Ngươi đến cùng là ai?

Mấy người sợ hãi quát ầm.

Từ Khuyết thu hồi Huyền Trọng Xích, con ngươi như Hắc Diệu Thạch hơi híp lại, cười nhạt nói:

- Tại hạ Từ Khuyết!

Lời này vừa nói ra, con ngươi vài tên cường giả Nguyên Anh kỳ của Huyết Hải Môn đột nhiên co rụt lại, trái tim phảng phất bị một bàn tay vô hình tóm chặt, đôi môi đột nhiên run lên!

Quả thật, đại danh Từ Khuyết, Huyết Hải Môn đều đã nghe qua.

Nhưng bọn họ vạn vạn không nghĩ tới, người áo đen trước mắt này lại chính là Từ Khuyết!

- Gặp lại các vị, mau mau lên đường gặp lại Môn chủ kính yêu của các ngươi đi!

Từ Khuyết cười nói, trong lòng bàn tay dâng lên một tia u bạch sắc hỏa diễm, như nước sôi không ngừng bốc lên, nhấc lên từng trận sương trắng hàn ý làm người lạnh thấu xương!

Vừa dứt tiếng, Từ Khuyết vỗ ra một chưởng!

"Ầm!"

Một sức mạnh cuồng bạo gào thét, Cốt Linh Lãnh Hỏa lạnh lẽo, giống như hồng thủy tràn lan, bao phủ một đám lớn rừng cây!

- Không...

Vài tên cường giả Nguyên Anh kỳ, còn cả đám tu sĩ Kim Đan kỳ đã chạy ra mấy trăm mét xa, đều sợ hãi rống lên!

Nhưn trong chớp mắt, Cốt Linh Lãnh Hỏa như hồng thuỷ bao trùm toàn bộ rừng cây, cả khối khu vực trong khoảnh khắc bị đóng băng.mọi người Huyết Hải Môn, kể cả một số yêu thú trốn ở trong bóng tối, còn cả cây cối, đều hóa thành tượng băng!

Toàn bộ thế giới bỗng nhiên yên tĩnh lại!

Trong đầu Từ Khuyết, vang lên tiếng hệ thống thông báo không ngừng!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 70 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!