Chương 26: Thích côn ŧᏂịŧ của anh Cá Voi không? (H)

Edit: Méo

Lý trí của Lâm Cạnh gần như bị nuốt chửng, anh gấp gáp kéo chiếc quần đang treo giữa hai chân, nắm lấy côn ŧᏂịŧ căng phồng màu đỏ sắp nổ tung, ra lệnh cho cô: "Tự cởi váy, sờ ngực cho anh xem."

Cô bắt đầu thở hổn hển, âm cuối bay bổng lan tỏa trong không khí, khẽ chạm vào trái tim của người ở đầu dây bên kia.

"Anh muốn xem em... Vậy thì cho em xem anh trước đi." Giọng nói mềm mại, âm cuối hơi lên cao, giống như một bé hồ ly trộm mật, có phần tinh nghịch.

Hô hấp của Lâm Cạnh đã hoàn toàn mất tiết tấu, lúc nhanh lúc chậm phả vào ống loa. Anh giơ điện thoại lên trước mặt, chụp cơ ngực màu lúa mạch ẩm ướt mồ hôi một tấm.

Cô hừ thành tiếng, âm thanh như trái kiwi chín mọng: "... Thật thích."

Không nghi ngờ gì nữa, bức ảnh này hoàn toàn chạm đến sự sùng bái của cô. Cơ bắp rắn chắc không hề quá mức, phân chia trật tự rõ ràng trên cơ thể. Mồ hôi ẩm ướt tỏ ra anh đang rất khẩn trương, ngay cả hai hạt đậu trước ngực cũng khiến cô động tình.

Đáp lại anh, Trần Ngữ Sương cởi bỏ hai dây áo mỏng manh treo trên tay, làn váy nhẹ nhàng rũ bên hông, lộ ra bộ ngực quyến rũ.

Đến lúc chụp ảnh, cô lại bắt đầu cảm thấy ngượng ngùng. Ánh sáng từ camera chiếu sáng lên da cô, kết hợp với hai đầṳ ѵú tạo ra loại cảm giác vô cùng gợi cảm, khiến người nhìn mặt đỏ tim đập.

Anh thở gấp: "Sương Sương... Sương Sương, anh muốn sờ ngực em."

Dâʍ ɖị©ɧ giữa hai chân cô tuôn trào mãnh liệt, mỗi câu anh nói thì nơi đó lại phun ra một lượng nước lớn, nơi tiểu huyệt ẩm ướt nóng bỏng cảm giác đặc biệt sảng khoái. Cô dứt khoát nhắm nghiền mắt, chụp ảnh gửi qua cho anh.

Tay cô lúc này đã không kìm được mà cho vào trong qυầи ɭóŧ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠.

"Ưm a..." Tiếng nước dâʍ đãиɠ vang lên đặc biệt rõ ràng, Lâm Cạnh nhìn hai bầu ngực non mềm mập mạp, lại nghe thấy tiếng hừ mềm mại không kìm chế được của cô, và cả tiếng nước truyền đến nữa.

Mắt anh đỏ ngầu, mồ hôi chảy từ trán xuống chân tóc. Động tác trên côn ŧᏂịŧ ngày càng mạnh mẽ hơn: "Anh cho em sờ bên dưới à? Dâʍ đãиɠ!"

Trần Ngữ Sương như bật phải công tắc kỳ lạ nào đó, anh càng nóng nảy thì cô càng sảng khoái.

Cô duỗi tay sờ mép âʍ đa͙σ đã dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, cố ý làm cho nơi đó vang lên tiếng nhóp nhép thật lớn, tiếng nước truyền khắp phòng, dâʍ đãиɠ đến mức khiến người nghe da đầu tê dại.

"Muốn..." Cô vừa sờ vừa thở gấp, âm thanh mềm mại làm nũng: "Phía dưới cũng muốn..."

Hai cánh môi âʍ ɦộ đã mở rộng, để lộ khe hở ở giữa ướt sũng bị bàn tay sờ soạng lung tung, âʍ đa͙σ cũng vì bị xoa nắn nhiều quá mà ngày càng hồng rực lên. Trần Ngữ Sương nhắm mắt, kịch liệt chơi đùa hạ thân của mình, nghe tiếng thở dốc cực nóng ở bên kia, cơn kɧoáı ©ảʍ truyền khắp toàn thân, cô hoàn toàn không thể dừng lại được.

Di động đột nhiên vang lên, cô chớp đôi mắt ẩm ướt nhìn sang.

Là một cây cự vật hồng nhạt thô cứng, bao bọc nó là phần lông đen rậm rạp cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang nhỏ giọt, càng làm thứ cấm kị đó trở nên da^ʍ mĩ hơn, hung mãnh dữ tợn như muốn xuyên qua màn hình mà chọc vào mặt cô.

"A..." Vừa thấy tấm ảnh này, hai chân của cô gần như kẹp chặt lại ngay lập tức, cô không kìm được mà rêи ɾỉ thành tiếng, toàn bộ động huyệt đều co rút lại, tỏa ra khát vọng dâʍ đãиɠ.

"Bé lẳиɠ ɭơ, thích côn ŧᏂịŧ của anh trai Cá Voi à?" Giọng nói của anh trầm khàn như nghẹn xuống tận ngực.

Trần Ngữ Sương như bị mê hoặc, cứ thế mở to hai mắt nhìn dươиɠ ѵậŧ. Bàn tay xoa dưới tiểu huyệt càng thêm mạnh mẽ, cô hoàn toàn bị cây dươиɠ ѵậŧ này chinh phục, trong mắt toàn là ý thèm muốn.

Giọng nói không kiềm chế được mà cất lên, nhẹ nhàng mê hoặc khiến người muốn phạm tội: "Thật là lớn... Rất thích..."

Cô thò hai ngón tay vào trong động đang trống rỗng ngứa ngáy, tiếng nhóp nhép nơi miệng huyệt lại vang lên, tiếng rêи ɾỉ ngày càng lớn, run rẩy lan ra trong không khí.

Con mắt Lâm Cạnh ngày càng đỏ hồng: "Lẳиɠ ɭơ, có phải tự mình cắm rồi không?"

Tiếng thở gấp ướŧ áŧ cất lên: "Ưm a..."

"Chụp bên dưới cho anh xem."

Đầu cô hoàn toàn trống rỗng, cả người đều đắm chìm trong du͙© vọиɠ, con mắt đỏ hồng làm theo lời anh nói.

Cô rút ngón tay ra, mở rộng hai mép tiểu huyệt đang sưng đỏ đang rỉ nước, chụp cho anh xem.

"Dm..." Lâm Cạnh thật sự không ngờ Sương Sương của anh một khi lột trần lại có thể khiến anh mất kiểm soát đến vậy, giọng nói anh nghẹn ngào sắp bùng nổ, không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Nơi non mềm bụ bẫm ở giữa hai bắp đùi trắng nõn thon dài xinh đẹp, mật đào như làm say lòng người. Âʍ đa͙σ bị đùa nghịch đến sưng đỏ tràn ra một lớp dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, khiến cho tiểu huyệt càng thêm ngon miệng mê người. Mép lỗ nhỏ toàn là dâʍ ŧᏂủy̠, theo miệng huyệt ướt dính chậm rãi chảy xuống, đọng lại giữa mông thành một vũng dịch nhỏ.

Anh chỉ hận không thể có thể liếʍ nguồn nước này ngay bây giờ, chỉ có dâʍ ŧᏂủy̠ của cô mới có thể giải được cơn khát vô tận của anh.

"Tiểu huyệt thật là dâʍ đãиɠ, bị em chơi đến vừa sưng vừa đỏ." Nhưng anh chỉ có thể oán hận mà phát ý da^ʍ trong đầu.

"Muốn dùng côn ŧᏂịŧ cắm lỗ nhỏ của em, cắm chết em."

Ba ngón tay của Trần Ngữ Sương nhét vào trong động ẩm ướt, điên cuồng chọc vào rút ra, tiếng bạch bạch gần như lan truyền khắp căn nhà, du͙© vọиɠ đã đạt tới đỉnh điểm, chỉ chờ một lần phóng ra. Bên tai là âm thanh tràn ngập du͙© vọиɠ của anh, khàn khàn hổn hển phun ra từng lời thô tục. Tay cô di chuyển ngày càng nhanh, đầu ngón tay chọc vào điểm G mẫn cảm, bật khóc phun ra.

Chất lỏng ướt đẫm nơi hạ thân rộng mở không ngừng phun trào, từng giọt từng giọt chảy lên mặt đất, giống như đang đi tiểu.

Đầu Lâm Cạnh nóng đến tê dại, cổ họng hừ thành tiếng gọi cô: "Tiểu mẫu cẩu tè lên mặt đất rồi à?"

Trần Ngữ Sương kết thúc cơn cao trào, vẫn còn đang lơ lửng trong kɧoáı ©ảʍ, lý trí lúc này mới từ từ quay lại. Cô bị sự lẳиɠ ɭơ của mình vừa rồi làm cho nóng bừng khắp người, lại nghe thấy anh nói, chỉ hận không thể vùi mình xuống.

Bên kia có tiếng nước chảy mạnh cùng tiếng thở dốc chui vào lỗ tai cô: "Tè nhiều hay ít, chụp cho anh xem."

Mặt Trần Ngữ Sương choáng váng nóng bừng, run tay chụp lại giữa hai chân và ghế dựa dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ cho anh.

"Mẹ nó." Lâm Cạnh cắn chặt hàm, động tác càng nhanh, chỉ muốn đè chết cô tại đây: "Sương Sương quá lẳиɠ ɭơ, nướ© ŧıểυ đầy đất..."

Trần Ngữ Sương đỏ mặt, nghe lời anh nói mà không kiềm được động tình, hô hấp lại mất tiết tấu.

Lâm Cạnh nghe đầu kia có tiếng thở dốc, lại di chuyển hơn trăm lần nữa mới hừ một tiếng rêи ɾỉ vô cùng gợi cảm, bàn tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Anh chụp ảnh giữa chân: "Bắn rất nhiều, có muốn không?"

Trần Ngữ Sương nhấc chân giẫm lên thành ghế, gục mặt vào cánh tay trên đầu gối: "Muốn."

Anh bật cười, giọng nói sau khi phát tiết có chút lười biếng: "Lần sau sẽ cho em ăn."

Lời tác giả: Chụp ảnh cũng có rồi, video có còn xa không ta?