Chương 7

Có lẽ vì thấy tôi không có nửa điểm chột dạ, nên chủ nhiệm lớp nhẹ nhàng thở ra.

Tuy nhiên, chờ đến khi chủ nhiệm lớp lấy bài thi ra đặt trước mặt tôi… tôi khϊếp sợ đến nỗi mở to miệng.

Đừng nói đến chủ nhiệm lớp, chính tôi cũng không thể tin được.

"Hạng nhất, chúng ta đứng thứ hai trong tỉnh?!"

Trên khắp tờ giấy đều có dấu kiểm màu đỏ, chỉ một vài chỗ bị sai sót.

Chủ nhiệm lớp nhếch khóe môi lên, vẻ mặt vui mừng cùng tự hào.

"Thầy biết em có tiềm lực, hãy trở về chăm chỉ học tập! Nỗ lực hướng đến Thanh Hoa và Bắc Đại!"

Tôi:….

Kỳ thực, tôi cũng không phải là một người tiềm năng gì.

Mà chính là do thành tích của tôi trước giờ vẫn luôn tốt, chẳng qua mỗi lần kiểm tra, hoa khôi thôn luôn nhắm vào tôi.

Dần dà, tôi cũng lười làm bài thi.

Nhưng… người cha giàu có kia của tôi vẫn là lợi hại.

Dưới sự kèm cặp của ông ấy, tôi đã tiến bộ rất nhiều.

Việc tôi đứng nhất lớp nghiễm nhiên trở thành một tin tức chấn động trong thôn.

Nhà nào cũng đều có người đứng trước cửa nhìn tôi.

"Thu Vũ à, hôm nay cháu có muốn tới nhà bác ăn tối không?"

"Thằng nhỏ nhà chúng ta là một tên ngốc, có rảnh cháu dạy nó học được không?"

Tôi đáp qua loa lấy lệ.

Mấy người này trước giờ thường mắng tôi là đồ con hoang cũng không ít đâu.

Trên đường về nhà, tôi đυ.ng phải Nguyệt Nguyệt.

Đôi mắt đỏ hoe đầy căm giận của cô ta trừng lên với tôi.

Trước cửa nhà, người cha giàu có đã chờ tôi dài cả cổ.

Khi nhìn thấy ông ấy, tôi giơ cao bài thi trong tay lên.

"Hạng nhất!!"

Ý cười trên khuôn mặt của người cha giàu có có còn nhiều hơn so với tôi.

"Con gái cha đương nhiên không giỏi không được! Mau mau vào nhà đi!!"

Trên bàn sách có một chiếc điện thoại di động mới toanh.

Tôi ngạc nhiên quay đầu lại nhìn ông.

"Là cha mua sao?"

"Phần thưởng cho con gái bảo bối của cha!"

Sau này mỗi lần thi cử tôi đều nhận được một món quà.

Có lẽ là do tôi đang có động lực.

Chờ đến kỳ thi thử thứ ba, tôi trực tiếp vọt lên vị trí thứ hai toàn thành phố.

Ngay lập tức tôi trở thành con nhà người ta trong mắt những phụ huynh khác.

Người cha giàu có mỗi ngày đều vui đến mức không khép được miệng.

Nhìn lại ngôi nhà tồi tàn nhỏ bé của tôi… mấy ngày nay những đồ vật lần lượt được giao đến đã không còn chỗ nào có thể chứa được nữa.

Người cha học Thanh Hoa giúp tôi đạt điểm cao hơn. Ngoài ra, ông còn làm cho tôi những món ăn đa dạng khác nhau.

Sau khi kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, tôi không những không ốm đi, ngược lại còn béo thêm khoảng 8 cân!