Chương 6

Người cha giàu có này thật lạ lùng.

Nhưng nghe vậy trong lòng tôi lại cảm thấy rất ấm áp.

Tôi gật đầu, cắn một miếng bánh bao nhân thịt trong tay, thật là ngon quá!

Một tuần nữa trường học sẽ có cuộc thi thử. Hai ngày này tôi đi học, người cha giàu có liền ở nhà ôn lại kiến thức cho tôi, dạy lại tôi.

Tôi có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng rất ấm áp.

Sau khi liên tục làm vài đề thi, ánh mắt người cha giàu có nhìn tôi đã thay đổi.

"Con gái, nền tảng của con khá tốt, đầu óc cũng rất linh hoạt, giống cha vậy! Nhìn không giống thành tích từ dưới đếm lên chút nào cả."

Tôi nhếch môi cười: “Nguyệt Nguyệt thích đứng đầu, con lười cạnh tranh với cô ta, chỉ cần trong kỳ thi tuyển sinh đại học phát huy trình độ như lúc bình thường là được. Nếu không cô ta sẽ ỷ vào việc cha cô ta là trưởng thôn, sẽ thường xuyên tìm con gây rắc rối."

Tôi thậm chí đi dọn gạch cũng không yên.

Người cha giàu có nghe tôi nói xong nhịn không được lau nước mắt. Tôi nhún vai, tiếp tục làm bài, có cha là học bá thì vẫn nên dùng, không dùng thì thật lãng phí.

Người cha giàu có không hổ là học bá, rất nhanh ông ấy đã phát hiện ra những điểm mù trong kiến thức của tôi, một số thuật toán linh hoạt cho những phép tính lớn tôi vẫn chưa nắm rõ được. Dưới sự hướng dẫn của người cha giàu có này, tôi quả thực đang tiến triển rất nhanh.

Haiz, có một người cha giàu có lại là học bá, cảm giác cũng không tệ lắm.

Vào ngày thi thử, hoa khôi thôn Nguyệt Nguyệt còn châm chọc mỉa mai tôi: “Có cha tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa thì sao chứ?”

"Còn không phải thành tích từ dưới đếm lên hay sao, tao nghĩ mày tốt nhất đừng nên lãng phí tài nguyên, nếu không mày để cha mày dạy tao đi?"

Tôi khép cuốn sách lại, sâu kín mà liếc nhìn cô ta một cái:

"Có thể nha, cô đi hỏi cha tôi xem ông ấy có đồng ý hay không!"

“Mày!”

Nguyệt Nguyệt tức giận đến mức dậm chân.

Lúc nhận được đề thi, tôi mỉm cười.

Có cha học Đại học Thanh Hoa thật sự không thể ngờ, còn có thể đoán được đề.

Kết quả được đưa ra ba ngày sau đó.

Lạ là chủ nhiệm lớp lại trịnh trọng gọi tôi lên văn phòng.

"Thu Vũ, bài kiểm tra lần này em không có gian lận chứ?"

Tôi quả quyết lắc đầu.

Vì để phòng ngừa sau kỳ thi sẽ có người nói ra nói vào như vậy, tôi thậm chí trong lúc thi còn không ngẩng đầu lên.

"Nếu không tin, thầy có thể kiểm tra camera."