Chương 5

Hoa khôi thôn bực bội đến mức ở bên cạnh tức giận dậm chân.

"Phụ đạo cũng vô ích, cái thành tích kia của Thu Vũ đã không có thuốc nào cứu được nữa rồi!"

Người cha giàu nhất dường như không thể nhịn được nữa.

“Con gái tôi chắc chắn thừa hưởng gen tốt của tôi.”

"Coi như không đậu cũng không sao, có thể trực tiếp thừa kế gia sản luôn!"

Người cha giàu có cũng không làm ra vẻ nữa.

Không nói hai lời, ông ấy liền đến sống cùng tôi trong một căn nhà nhỏ tồi tàn trong thôn.

Cha nhìn đến chiếc giường làm bằng ván gỗ của tôi thì giật mình.

Tôi suy nghĩ một lúc: “Nếu chú không quen được với cuộc sống ở đây thì sao chú không về trước đi?”

Rốt cuộc thì người giàu có nhất này chắc đều là ngủ nệm cao su nhỉ? Đầu cha lắc lư như cái trống lắc.

Sau đó lại xoay người sang chỗ khác gọi điện thoại.

Vẫn là gọi sai Tiểu Lưu.

"Này, Tiểu Lưu, cậu mang cho tôi một tấm nệm khác tới đây, tôi muốn nó phải tốt nhất và mềm nhất! Hơn nữa gối chăn nhất định phải làm bằng tơ tằm. Nhanh lên!"

Giọng nói của cha thật lớn.

Không giống như cha nuôi của tôi, cha nuôi của tôi mỗi khi nói chuyện đều ăn nói rất là khép nép.

Khi người cha giàu có quay lại, ông ấy lấy tay áo lau mắt.

"Cha không sao, chỉ là con gầy như vậy, ngủ trên tấm ván gỗ này không thoải mái."

Hiệu suất làm việc của Tiểu Lưu rất cao.

Buổi tối tắm rửa xong, nằm trên chiếc chăn mềm mại hơn cả làn da của mình, tôi còn có chút không quen.

Người cha giàu có thì đang ở trong căn phòng nhỏ đối diện.

Có lẽ vì ván giường quá cứng nên tôi có thể nghe rõ âm thanh ông ấy trằn trọc, xoay người.

Sáng sớm hôm sau, tôi đang ở bên giếng rửa mặt thì thấy người cha giàu có vẻ mặt háo hức đang vẫy tay về phía tôi.

"Đây là chiếc bánh bao ngon nhất mà cha nhờ Tiểu Lưu đi lên trấn trên mua về cho con. Con gái, con mau tới ăn thử đi."

Hiện giờ mới có sáu giờ sáng mà tốc độ của Tiểu Lưu thực sự rất nhanh.

Sau khi nói cảm ơn xong, tôi ngồi trên ghế gỗ chuẩn bị ăn bánh bao, người cha giàu có xem ra là ngủ không được ngon giấc, một đôi mắt thâm quầng cười tủm tỉm mà nhìn tôi.

"Con gái nhà chúng ta thật xinh đẹp, giống làn nước trong vắt chảy ra từ hoa râm bụt."

"….."

Kỳ thực ngoại hình của tôi không xấu, lúc trước cha nuôi đã từng nói với tôi, nhưng cha nuôi cũng nói, con gái lớn lên xinh đẹp ở trong thôn rất dễ bị cha mẹ đơn thân trong làng chú ý, cho nên có vài vết đen cũng không sao.

Người cha già giàu có không biết từ đâu lấy ra một đống đồ trang điểm mà tôi không quen thuộc, toàn bộ được chất đống trước mặt tôi.

"Con gái, thích cái gì thì dùng cái đó. Cha đã mua hết sản phẩm dưỡng da ở quầy rồi. Cho con gái cha dùng thì phải dùng loại tốt nhất."