Chương 9

Nhưng mà bởi vì pho tượng thật sự quá cao, ánh sáng của cây đuốc không thể bao phủ nó hoàn toàn, nửa người trên ẩn nấp trong bóng tối, nhìn không rõ.

Đó là ai?

Tân Tây đang muốn hỏi, đột nhiên, tất cả rồng khổng lồ đều chỉnh tề quỳ một gối xuống đất.

Hiển nhiên bọn họ dùng sức không nhỏ, làm chấn động đến nỗi tạo nên gợn sóng trong ao.

Cho dù là Harold cũng quỳ xuống, chân trước giao nhau ở trước ngực, đầu cúi xuống, thể hiện đầy đủ sự khiêm tốn của chính mình.

Trừ bỏ Tân Tây.

Bé Thần Long không có bất luận động tác gì, thậm chí còn không cúi đầu.

Cho dù cô bé có quan hệ thân thiết cùng nhóm rồng khổng lồ này, nhưng Long tộc truyền thừa đã sớm dung nhập vào trong cốt tủy của cô bé.

Thân là Long tộc, chú định là sánh ngang trời đất.

Chỉ tôn trọng Thiên Đạo, ngoài ra không người nào có thể chịu nổi cô bé quỳ.

Cho nên Tân Tây chỉ ngẩng đầu nhìn pho tượng, muốn quan sát một chút xem cục đá này rốt cuộc có gì thần kỳ.

Kết quả đúng lúc này, tư tế rồng Vàng mở miệng: “Rồng Thần ở trên.”

Ngay sau đó là tiếng gọi trăm miệng một lời của nhóm rồng khổng lồ.

Lúc này Tân Tây mới lộ ra vẻ kinh ngạc.

Truyền thừa mà cô bé xem khi còn ở trong trứng, có nói rằng người lợi hại nhất trong Long tộc hiện tại chính là phụ vương mà cô bé chưa từng gặp mặt.

500 năm không gặp, ông ấy không êm đẹp làm Long Vương, đi làm thần sao?

Không chờ Tân Tây suy nghĩ cẩn thận, pho tượng đột nhiên có biến hóa.

Vốn dĩ là vật chết đột nhiên phát ra ánh sáng, khác với ánh sáng mờ nhạt của cây đuốc, ánh sáng này trắng trong thuần tịnh, giống như phủ thêm một lớp áo choàng mềm mại cho pho tượng này.

Tư tế rồng Vàng hô to: “Xin thần linh hãy chỉ rõ phương hướng cho tôi!”

Tân Tây nhỏ giọng hỏi: “Phương hướng gì?”

Ánh mắt Harold thuần tịnh, ngữ khí nhẹ nhàng: “Chỉ thị của thần, phun lửa thiêu thôn trang của nhân loại.”

Tân Tây: ….. ???

Không ai nói cho cô bé làm rồng còn phải làm việc này.

Mà lúc này, tay pho tượng chậm rãi nâng lên, có thể nghe được thanh âm soàn soạt của hòn đá, mang theo vô số đá vụn.

Nhóm rồng khổng lồ đều trừng lớn đôi mắt, trấn động mà nhìn một màn này, tư tế rồng Vàng càng là chảy ra nước mắt, gọi tên Rồng Thần.

Mà theo cánh tay của tượng thần nâng lên, trong hồ nước đột nhiên nổi lên gợn sóng.

Rất nhanh, một đoàn nước nhỏ chậm rãi dâng lên.

Tân Tây ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong vũng nước xuất hiện hình ảnh mơ hồ, tỏ rõ địa phương mà nhóm rồng khổng lồ muốn phun lửa đốt cháy.

Càng lúc hình ảnh càng trở nên rõ ràng.

Mặt trên biểu hiện là một thành trì của con người, không tính là phồn hoa, thậm chí có chút rách nát, chỉ có lâu đài ở phía xa phá lệ huy hoàng tráng lệ.