Chương 1



“ Nghe nói gì chưa, hôm nay có học sinh được mới chuyển tới đó…”

“Ai, là nam hay nữ?”

“Là nam, hơn nữa, cái vị học sinh mới chuyển tới kia, tôi có nghe nói hắn là thành phần bất lương đấy.”

“Thật à?”

“ Đúng mà, thông tin đó đang tràn lan trên khắp diễn đàn của trường luôn, nghe nói trước kia bởi vì gây sự nên mới phải chuyển tới trường của chúng ta học”

“Cái quái gì thế, chỗ chúng ta là bãi rác chắc, chỉ riêng mỗi đám lưu manh kia cùng tên Satou đã không xong rồi…”

Tiếng chuông trong khuôn viên trường học vang lên, trong phòng ngập tràn âm thanh thảo luận kịch liệt cũng dần an tĩnh, giáo viên đẩy cửa bước vào, tuyên bố: “ Hôm nay lớp chúng ta sẽ có bạn học mới, mọi người chào hỏi một chút đi.”

……

Sinh lão bệnh tử, thế gian khó khăn.

Nếu thật sự có cách nói như thế này, nhân sinh của Karasawa Ryu có lẽ bắt đầu từ giai đoạn thứ ba rồi đến hết

Từ khi mới năm tuổi đã được chẩn đoán ra một bệnh không rõ nguyên nhân làm cho cơ quan nội tạng suy kiệt, lên mười tuổi là bắt đầu sống đến tương lai trong bệnh viện, bất kì lúc nào cũng có thể vào phòng chăm sóc đặc biệt, nguyên nhân chưa rõ, có lẽ chỉ là do nhân loài hèn mọn chưa tìm ra được nguyên nhân thôi.

Mà nỗi bất hạnh này, lại rơi trúng nhân loài mang tên Karasawa Ryu.

Điều may mắn là, gia đình hắn chưa từng nghĩ tới việc từ bỏ hắn, tuy là Karasawa không may mắn lắm, thế nhưng cuộc sống ngắn ngủi của hắn lại có được sự ấm áp từ từ nhà, bởi vì bệnh tật của hắn liên lụy, gia đình hắn vốn nên làm một hộ khá giả lại phải vận lộn với cuộc sống nghèo khó.

Karasawa Ryu đã từng nghĩ tới việc tự sát, hoặc là chết dần chết mòn tại nhà, nhưng mà ý tưởng đó đã bị gác lại, hắn bị mắng rất lâu, người nhà hắn nước mắt lưng tròng mà nói rằng, ý tưởng ngu xuẩn cửa hắn còn khiến họ tuyệt vọng hơn việc thẻ ngân hàng vẫn còn thừa tiền (Tui cx k rõ câu này là làm sao nựa )

Cho nên hắn không muốn chết, liều mạng để tồn tại, bác sĩ đều rất tán dương ý chí nghị lực của hắn,rất nhiều lần bản thân đều từ ranh giới cái chết bò về, đánh tan suy đoán chỉ sống tói 15 tuổi của bệnh viện khéo dài tới tuổi 18.

Nhưng hiện tại đã là cực hạn.

Sau khi Karasawa Ryu tắt thở, máy đo nhịp tim liên tục phát ra âm thanh cảnh báo, có hộ lý tới kiểm ra, nhấn cho chuông kêu sau đó vội vàng chạy ra bên ngoài tìm bác sĩ.

Điều mà nàng không biết đó là, “Karasawa Ryu” vốn nên đi rồi đột nhiên từ trong thân thế của mình ngồi dậy, nhìn “thi thể” của bản thân, tam quan rơi đầy đất: “Trên thế giới này thật sự có linh hồn?”

[ Thực tế thì không có đâu,quy tắc thế giới này làm cho sự kiện thần bí hiện hữu rất thấp, linh hồn vừa mới xuất hiện sẽ ta biến ngay, ngươi còn có thể giữ lại ý thức là bởi vì ta đã chọn ngươi]

Một âm thanh điện tử vang lên trên đầu của Karasawa Ryu, hắn cũng không kinh hoàng lắm, nếu như linh hồn thật sự tồn tại, loại trình độ xuất hiện này cũng khá bình thường: “Ngươi là cái gì? Gần đây văn thịnh hành dùng hệ thống à?”

[Để tiện lý giải, ngươi coi như thế cũng được.] thanh âm chậm rì rì mà chân thực [ Ừm, ngươi bình tĩnh như thế cũng khiến ta bớt đi ít chuyện, nếu ngươi khăng khăng như thế thì cứ coi là vậy đi, ta có thể nói chuyện bởi ta là là hệ thống bản thử nghiệm, người là người thực nghiệm được chọn, chỉ cần phối hợp làm nhiệm vụ với ta, ta sẽ cho ngươi tiếp tục tồn tại, ngươi thấy thế nào?]

Karasawa Ryu cũng không trả lời ngay, hắn nhìn cha mẹ mình trong phòng bệnh, nhìn bọ họ ghé vào thi thể mình mà gào khóc, cả nửa ngày mới khàn khàn hỏi: “Đi đâu? Dị giới?”

[Đúng vậy.]

“Ta còn có thể quay lại sao?”

[Nói chung là không được.]

“Vậy thôi”

Âm thanh kia hình như kẹt tiếng một chút [Vậy thôi ? Không phải ngươi vẫn luôn nỗ lực sống sót à, tại sao lại từ chối ?]

“Chán sống rồi không được chắc, nếu như ngươi biết nhiều như thế, vì sao lại không biết việc mấy năm qua ta sống còn không bằng chết chứ ?” Karasawa Ryu chống mặt nhìn cha mẹ mình khổ sở khóc mà xỉu mất, duỗi tay sờ đầu bọn họ lại rơi vào khoảng không. “ Ta đã an bài tốt chuyện hậu sự, mấy năm qua ta trộm dùng máy tính để kiếm tiền sẽ được đưa tới tay bọn họ qua hình thức là mua bảo hiểm, rất mau cuộc sống sẽ trở lại bình thường, ta cũng không lưu luyến gì.”

[…. Đừng mà, chuyện này vẫn còn có thể thương lượng lại, ta biết rồi, người muốn về nhà đúng không, làm xong nhiệm vụ sẽ có hy vọng.]

Về nhà……

Ánh mắt của Karasawa Ryu nhìn thật sâu vào cha mẹ mình: “Được.”

Hắn không hề hỏi nhiệm vụ là gì, chỉ cần hy vọng có tồn tại, chỉ cần có thế quay về, bất kỳ nhiệm vụ gì hắn cũng có thế làm được]

Trước mắt đọt nhiên tối sầm, Karasawa Ryu còn chưa kịp phản ứng lại thì đã chìm vào bóng tối.

Nhật Bản, Tokyo.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Karasawa Ryu một lần nữa không phục ký ức, phát hiện bản thân đang nằm trên một tấm tatami xa lạ, hoàn cảnh xung quanh cũng không còn quen thuộc. Có thể thấy được đây là phòng của một thiếu niên, chỉ cần nhìn căn phòng đồ vật ít tới đáng thương này, hắn đã có thể tóm gọn trong mấy chữ kinh tế túng quẫn

“Hệ thống?”

Hệ thống không hề trả lời ngay, bất giác nhớ tới việc truyền âm thanh bằng não, qua vài phút sau, trong não mới dần vang lên âm thanh của hệ thống.

[Ta vẫn ở đây, việc xuyên qua tiêu hao rất nhiều lực lượng, hiện tại sẽ tiến vào hình thức bảo trì năng lượng, ngươi trước tiên cứ tự mình khám phá đi]

Sau đó thanh âm liền biến mất, Karasawa Ryu cũng không thèm để ý, hắn trong lòng thử kêu mấy từ như “mở ra” “menu” , phía trước võng mạc thật sự xuất hiện một màn hình nửa trong suốt hơn nữa còn có một bản hướng dẫn sử dụng.

Đầu tiên, cái hệ thống này thật sự là bản thử nghiệm, công dụng cực kỳ đơn giản, nó có thương thành thế nhưng trên đó chỉ treo có hai loại kỹ năng

【 Lời nói dối vô hạn】: Loại năng lực có thể biến những lời mà người khác đã xác định là “dối trá” thành sự thật .

Cái tên này là do tác giả lấy từ kỹ năng của Magane Chikujoin

【 Nói Dối Như Cuội 】: Tất cả đều là lừa dối, từ vong cũng có thể bị lừa gạt, đem tất cả sự vật hóa hư không.

Nhìn sơ thì hai loại này vô cùng mạnh mẽ, nếu sở hữu được nó bản thân hoàn toàn sẽ trở nên vô địch. Nhưng điều mà Karasawa Ryu chú ý đó là việc để có thể sở hữu hai loại năng lực này phải mất một trăm triệu điểm.

Tuy hắn không biết con số này có nghĩa là gì, nhưng dù sao hiện tại hắn cũng không mua được.

Karasawa Ryu Mau chóng đóng thương thành lại, so với việc tìm xem trong này bán mấy thứ đồ vật kỳ quái gì thì không bằng nhìn xem cái hệ thống này có tác dụng gì cho rồi.

Thấy rồi.

Tầm mắt của Karasawa Ryu tập trung ở những lưu ý được đánh dấu bằng tông màu đỏ trên sách hướng dẫn sử dụng.

[Chú ý: Cơ thể này là tương đồng của ký chủ tại dị giới, bản thân nguyên chủ đã tự nguyện từ bỏ quyền sở hữu cơ thể]

Tự nguyện từ bỏ……

Karasawa Ryu đột nhiên có dự cảm không lành, hắn lập tức bật dậy, cơn choáng váng quen thuộc ập tới, hắn đỡ vách tường đứng tầm mấy phút sau đó bước hai ba bước tới trước gương của phòng vệ sinh, bóng hình hiện lên là khuôn mặt quen thuộc.

Nhìn chung thì cơ thể này trẻ hơn không ít, rơi vào tầm trước sau 15 tuổi gì đó, mái tóc mang màu trắng có chút quái gị, tựa như mái tóc của một lão già lại xuất hiện trên một thanh niên trẻ tuổi, tròng mắt có màu đen, khuôn mặt trắng tinh tế như pha lê, tạo ra một cảm là một mỹ thiếu niên ốm yếu.

Đây là mặt của hắn, chính xác hơn là khi hắn khoảng 15 tuổi.

Karasawa Ryu có một dự cảm không lành, lập tức tìm tới thùng rác trong phòng vệ sinh, hắn quả nhiên thấy được một tờ giấy thống báo về căn bệnh quen thuộc.

“Hệ thống, giải thích đi!” Trên mặt Karasawa Ryu xuất hiện một chút sắc đỏ của bệnh tật, cho dù đã quen với việc kìm nén tâm tình nhưng khoảnh khắc này máu trong người vẫn sút chút thì trào lên

Cơ thể còn chả sống được mấy năm, thế này còn coi là trọng sinh?

[ Đây là một ngươi khác ở dị thế.] Dương như cảm thấy ký chủ tâm lý bất ổn, hệ thống nhảy ra giải thích [Cũng là cơ thể phù hợp nhất với ngươi, không cần cô lắng việc tử vong đâu, ngươi chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được.]

Hoàn thành nhiệm vụ?

Karasawa Ryu cười lạnh: “Thì ra là thế, thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí nhỉ.”

Hệ thống không nói gì, xem như cam chịu.

“Quên đi, trực tiếp nói xem nhiệm vụ như thế nào đi"

[Nói đơn giản thì là làm lừa đảo, lừa một người khiến cho hắn tin lời nói dối của ngươi là có thể đạt được một ít điểm lừa đảo, cứ một trăm điểm thì được thêm một ngày. Nhưng ngươi phải chú ý, nếu lời nói của người bị phát hiện, điểm số sẽ tụt về 0]

“Việc về nhà yêu cầu bao nhiêu điểm?”

[ba trăm triệu.]

“……”

Hệ thống sợ hắn nghĩ quẩn, vội vàng an ủi [ Đây là cái giá lời nhất á, chỉ việc mở một cái thông đạo như này đã thiếu điều rút sạch số năng lượng tôi tích trữ mấy năm nay rồi, tôi lại chỉ là một hệ thống bản thử nghiệm, cũng yêu cầu năng lượng đế thăng cấp chứ, về ngày sẽ càng ngày càng có nhiều tác dụng, như là…]

Thật ra hệ thống đã hiểu lầm, Karasawa Ryu thật ra không hề nhụt chí, ngược lại trong lòng hắn lại có một ngọn lửa hưng phấn đang trào dâng

Ba trăm triệu điểm, nghĩa là lừa gạt ba trăm triệu người phải không?

Nếu không phải cơ hội này chính mình sớm đã chết.

Hơn nưa, không phải là thú vị lắm sao, lừa đảo ít nhất ba trăm triệu nhân loài, khiêu chiến thế này không còn cái gì có thể lớn hơn

Giải thoát khỏi cuộc sống giống như một cái xác biết đi, bởi vì bệnh tật mà cá tính bị áp xuống, thế nhưng sâu trong xương cái phản cốt vẫn đang ngo ngoe rục rịch, khát vọng sinh tồn, khát vọng về nhà đan chéo cùng với cảm giác muốn khiêu chiến, một loại cảm xúc kì dị đột nhiên ra đời.

Sống sót, hắn khát vọng sống sót, cho tới khi bản thân về nhà mới thôi.

Chẳng sợ sẽ biến thành thành… Một quái vật được đan dệt từ vô số lời lừa gạt.

……

“Nào, bạn học mới vào đi, giới thiệu bản thân nào” Giáo viên trên bục giảng nhìn ra cửa.

Mọi người trong lớp đều nhìn ra, mặc kệ là có đang hứng thú hay không, sau khi nghe người ta đồn thổi về học sinh mới là bất lương này, ít nhiều ai ở đây cũng sinh ra một chút chú ý.

Xoát ——

Dưới sự chú ý của mọi người, cánh cửa phòng học được mở ra

Mái tóc trắng xóa đột ngột chiếm trọn ánh mắt, đôi hoa tai dưới ánh mặt trời lóe lên tia màu bạc, cổ áo nới lỏng, ánh mắt sắc bén ngầm hiện rõ sự không kiên nhẫn lướt qua đám người trong lớp: “Karasawa Ryu , mong được giúp đỡ.”

Lời đồn kia là sự thật?

Trong lớp học sinh ồ lên, nghị luận bay đầy trời, giáo viên trên bục giảng không thể không đề cao âm thanh kêu mọi người yên lặng, ánh mắt không vui liếc nhìn Karasawa Ryu: “Được rồi, em xuống chỗ ghế cuối đó mà ngồi đi.”

Karasawa Ryu không để ý việc lớp học ầm ĩ, duy trì biểu tình lãnh đạm trên mặt tới chỗ ghế cuối mà ngồi xuống, một bên trong lòng hứng thú bừng bừng đi buôn chuyện với hệ thống.

“Hệ thống, ngươi có biết ba loại nói dối tuyệt đối sẽ không bị bại lộ là gì không?

[Gì thế]

[Đầu tiên, đương sự phối hợp với lời đồn bất lợi về mình]

--------