Chương 9

Hôm nay, có ba nhân loại đến thăm tôi.

Họ cũng tóc đen mắt đen, tôi đoán họ có lẽ là người nhà của nam nhân kia.

Ừm, hắn chăm sóc tôi rất tốt.

Thế nên người nhà của hắn cũng chăm sóc tôi rất tốt.

Bọn họ đem đến rất nhiều nước khoáng và đất phù sa màu mỡ.

Họ còn tặng cho tôi hai tinh hệ.

Tôi biết tinh hệ là gì, là một nhóm các quả hình cầu giống Trái Đất.

Vũ trụ này có vô hạn các tinh cầu, có tinh cầu có thể sống được, cái cái thì không, chỉ dùng để khai khoáng.

Quà lớn quá nên tôi nhận hết.

Vì trên hai tinh hệ này đều có đất, có không khí, có nước, có sinh vật, có thể sống được.

Quan trọng là có rất nhiều đất.

Tôi thích đất.

Nên tôi gọi thẳng bọn họ theo như yêu cầu.

Tôi: “Ba, mẹ, anh hai.”

Bọn họ liền nước mắt lưng tròng khen tôi là đứa trẻ ngoan.

Tôi cũng cảm thấy tôi là đứa trẻ ngoan.

Tôi lại nói, “Con nhớ chó.”

Tất cả mọi người trong phòng đều đồng loạt sững sờ.

Cùng lúc đó, nam nhân chăm sóc tôi đạp tung cửa phòng xông vào.

Hắn hét lên, “Ba, mẹ, các người đừng mong chia rẽ hai người bọn con.”

Hét rất lớn.

Sau đó, hắn nước mắt lưng tròng nhào đến ôm tôi, “Vợ ơi, em đừng bỏ anh, huhuhu.”

Người phụ nữ cũng nước mắt lưng tròng nắm lấy tay tôi, “Con ngoan của mẹ, khổ cho con rồi.”

Ờm.

Nói thật, tôi nhìn thấy gân xanh trên trán hai người còn lại bắt đầu giật giật.

“Mẹ đi đi, em ấy đã đồng ý làm vợ con rồi!!” hắn la toáng lên.

Vừa nói xong, trên đầu hắn liền ‘cốp’ một tiếng giòn tan, ba hắn không nhịn được nên đã động thủ bạo lực gia đình.

Mặt nam nhân đầy vẻ không thể chịu nhục, gân cổ nói, “Ba, cái lão cổ hủ này, dám đánh lén con hả? Có giỏi thì chúng ta ra ngoài tử chiến ba ngày ba đêm luận xem ai mới là anh hùng.”

“Cút, tao chỉ một cước cũng đã quất bay được mày.”

Tiếp theo đó là một trận đơn phương ẩu đả.

Tuy thất bại thảm hại, nhưng vị anh hùng của chúng ta vẫn thà chết không chịu nhục, gắng gượng hét lên, “Ba chờ đi, non xanh còn đó nước biếc chảy dài, sẽ có ngày trường giang sóng sau xô sóng trước, con sẽ đánh bại ba.”

Đổi lại là một cái liếc mắt đầy khinh bỉ của đối phương, “Chỉ bằng mày?”

Nam nhân liền hếch mũi, “Ít nhất vợ con thích con, còn vợ ba chỉ thích đánh ba thôi!!”

Nghe vậy, trong tiếng bạo lực gia đình ầm ĩ, tôi trầm tư rơi vào suy nghĩ.

Sau đó, tôi chủ động lên tiếng, “Tôi thích anh.”

Nam nhân bắt đầu bỏ chạy khỏi cuộc chiến, cảm động khóc huhu nhào vào người tôi.

Tiếp đến, tôi lại nói, “Nhưng tôi thích chó nhiều hơn.”

Cả đời này tôi thích chó nhất, đừng ai lung lay địa vị của chó trong lòng tôi.