Chương 6

Tôi ngu xuẩn

Nón xanh hét lớn oa oa: “Nhân vật chính sắp chết, thế giới sắp hủy diệt!”

Người thanh niên vẫn nằm bất động trên mặt đất, giống như đã mất hết sức sống. Đầu tôi như bị búa đập vào, trước mắt dần biến thành màu đen.

Chia tay, làm cho người ta tức chết rồi?

Sau khi phục hồi tinh thần, tiếng nón xanh ồn ào đã biến mất và thế giới chìm trong im lặng.

“Thình thịch…” Tôi nằm trên người Bạch Liên, tiếng động trong l*иg ngực của thanh niên lúc có lúc không, hơi thở nhẹ của cậu ta phả lên má tôi.

“Hắn còn sống sao?” Tôi nghe thấy chính mình hỏi như vậy.

Bác sĩ Thẩm kiểm tra xong thì nói: “Chắc là cảm xúc nhất thời xúc động nên ngất xỉu.”

Tôi lau mồ hôi trên mặt, sợ bóng sợ gió một hồi.

Nón xanh không biết im lặng từ lúc nào bây giờ lại vô cùng kích động: "A a a, chỉ thiếu một chút nữa thôi tôi liền trở thành hệ thống đầu tiên không hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, thụ chính chết.”

Tôi có chút chột dạ: "Mày xem, cậu ta chỉ hôn mê thôi chưa đến nỗi chết đâu. Giải trừ hợp bao dưỡng thôi mà, tại sao lại giống như tôi muốn mạng của cậu ta?"

"Ký chủ, anh không hiểu tình yêu như thế nào. Vai chính thụ thích tra công như vậy, anh đề nghị chia tay, cậu ta có thể không đau lòng chết sao?" Nón xanh hận không thể rèn sắt thành thép, lên án, "Vừa rồi không hề thấy dao động linh hồn của vai chính thụ, loại trạng thái này vô cùng nguy hiểm. Anh tới lf để ngược tra công, chứ không phải khi dễ thụ chính! Mặc dù một số hệ thống sẽ đạt được mục đích ngược tra công bằng cách làm cho thụ chính bị thương và khiến cho tên cặn bã đó cảm thấy đau khổ. Tuy nhiên, chúng ta đi theo chính là ngọt văn, làm ăn hãy đối xử với nhân vật thụ chính tốt hơn một chút."

Nón xanh liên tục yêu cầu tôi phải thực hiện nhiệm vụ một cách nghiêm túc, tôi rất là không hài lòng: "Cậu mới không hiểu tình yêu!"

Bạch Liên rất nhanh liền tỉnh, tôi nhanh chóng nắm bắt cơ hội này, nói: "Cậu đừng lo lắng, hợp đồng có thể được tiếp tục. Nếu cậu muốn gì thì chỉ cần nói một tiếng." Tôi mở to đôi mắt với đầy sự chân thành.

Trong tiểu thuyết, giai đoạn đầu Bạch Liên đối với trả công là gọi là tới, đuổi là đi. Ở giai đoạn sau, Bạch Liên cuối cùng cũng hết hy vọng, trả công lại nhốt Bạch Liên vào trong phòng tối. Bạch Liên không hề tình nguyện vào, cậu ta đã từng nói: "Tra Cung, anh nói rằng anh yêu em, nhưng em không yêu anh nữa!"

Hai người tra tấn lẫn nhau, cho đến khi Tra Cung vì Bạch Liên mà bị thương nặng, có nguy cơ không qua khỏi. Hắn hoàn toàn nhận ra, không còn ép buộc Bạch Liên ở bên cạnh mình nữa. Lúc này, Bạch Liên lại khóc lóc náo loạn không chịu rời đi. Cuối cùng, Tra Cung nhặt lại được một mạng, cùng Bạch Liên mở ra một chương kết có hậu.

Điều này có nghĩa là gì?

Bạch Liên chỉ yêu tra công chứ không yêu hắn!

Tôi chỉ cần giả vờ yêu Bạch Liên sâu sắc. Cứ đợi đi, không bao lâu nữa Bạch Liên sẽ bằng lòng chia tay với tra công, hận không thể vứt bỏ tra công không muốn nhìn thấy hắn nữa.

Nón xanh có vẻ không đồng ý với quan điểm của tôi, rồi lại không thể nói được lí do