Chương 9: Những Đứa Trẻ Hư

Edit: Kim

*****

Ai cũng biết Đình Đồng và Khương Lâm không hợp nhau, dựa theo mức độ ân oán giữa hai người, rất có thể Khương Lâm đã chơi Đình Đồng.

Đình Đồng nở một nụ cười ranh mãnh như một đứa trẻ: “Tôi đã ghi âm lại.” Cô mới học được một chức năng của điện thoại di động.

"Hahaha..." Lam Khê không kiềm chế được bật cười, cười ha ha, cười lăn lộn.

Đình Đồng: …

Thật sự cảm thấy bị xúc phạm, có cái gì mà buồn cười chứ.

Người phụ nữ ngu ngốc!

Vân Lãng tức giận chửi thầm trong lòng, ghi âm thì sao, dựa theo ân oán giữa hai người, đối phương có leo cây, cô có đem đoạn ghi âm đăng lên mạng, thì thế nào.

Cư dân mạng cũng chỉ xem kịch, không chừng còn trầm trồ vỗ tay khen ngợi, dù sao danh tiếng của người phụ nữ này cũng đã rất xấu.

Đình Đồng còn nói thêm: “Nhưng mà chỉ có thể một người tham gia, trong các cậu ai đi?”



“Em đi, em đi, em thích phát sóng trực tiếp nhất.” Giang Ly giơ cao hai tay, vẻ mặt tràn đầy háo hức, “Em là thiên tài nhỏ trong đội phát sóng trực tiếp.”

"Chị ~~" Cậu mềm mại gọi.

Đình Đồng nhếch khóe miệng, có chút vui sướиɠ, dù sao một bà già được một đứa trẻ gọi là chị cũng là chuyện khiến người ta sung sướиɠ.

Thấy vậy, Giang Ly càng thêm khí phách, "Chị, chị là người tốt nhất, xinh đẹp nhất."

Giọng nói của Giang Ly rất ngọt ngào dễ thương, khả ái không lối thoát, nhưng Đình Đồng vẫn không chọn cậu: “Đêm nay Linh Quân sẽ cùng nhóm ba phát sóng trực tiếp, cậu chuẩn bị đi.”

Linh Quân?

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, bao gồm cả Linh Quân, sự ngạc nhiên và bối rối hiện rõ trên khuôn mặt lạnh lùng của anh ta.

Động tác của Đình Đồng thật bất ngờ, một cơ hội quan trọng như vậy lại được trao cho Linh Quân, tính cách của Linh Quân không thích hợp để phát sóng trực tiếp, lạnh lùng và lạnh lùng, không tương tác, không dễ thương, không thú vị, nói chung là không được.

Lựa chọn tốt nhất là Giang Ly, Giang Ly đáng yêu, hơn nữa còn am hiểu việc phát sóng trực tiếp, cũng có thể giao lưu với khán giả, cho dù là nhóm trưởng Vân Lãng, với gương mặt đẹp trai lạnh lùng khán giả vẫn có thể chấp nhận được.

Dung Thời lười biếng sẽ không đi, cả người thực sự lười, bản tính cũng ít vận động.

Lam Khê ăn mặc hớ hênh như vậy, nếu đi ước chừng phòng phát sóng trực tiếp sẽ bị phong tỏa.

Giang Ly như bị sét đánh giữa trời quang, cậu hết nhìn Đình Đồng lại nhìn Linh Quân, ánh mắt qua lại giữa hai người, Đình Đồng mỉm cười, Linh Quân lãnh đạm, thật sự không nhìn ra cái gì?



Giang Ly cụp mắt xuống, lông mi dài che đi đôi mắt đen nhánh, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt trong veo vô tội, "Chị, sao em lại không được."

“Cậu có thể, nhưng tôi đã có sắp xếp khác.” Ánh mắt cô nhìn thẳng vào Giang Ly, vô cùng bình tĩnh, khiến Giang Ly phải rời mắt đi trước.

Giang Ly cười ngọt ngào, "Em nghe lời chị."

Đình Đồng: "Đừng gọi tôi là chị, hãy gọi là chế tác Đình."

Giang Ly chỉ cười không nói lời nào, ôm gấu bông ngồi phía bên kia ghế sô pha, cúi đầu nhào nặn tai gấu bông, dùng ngón tay chọc vào mắt gấu bông, nhấn mắt nó xuống.

Linh Quân từ chối: "Thực xin lỗi, tôi không rành việc phát sóng trực tiếp.”

Đình Đồng: "Tôi nghĩ cậu có thể làm được, hãy chuẩn bị đi."

“Chế tác Đình, tôi thấy không ổn, chúng ta cần thảo luận thay người.” Vân Lãng nói.

Đình Đồng nhướng mày: “Các cậu không muốn sao, vậy tôi đẩy việc phát sóng trực tiếp đi nhé?”

Vân Lăng thở dài: "... Tôi không có ý đó. Tôi không có ý đẩy việc phát sóng trực tiếp đi. Ý tôi là ứng cử viên cho chương trình phát sóng trực tiếp cần phải được thảo luận lại."

Đình Đồng nhìn Lăng Quân lạnh lùng, quay đầu lại nói với Vân Lãng, “Cậu không đồng ý để Linh Quân phát sóng trực tiếp sao, cậu cho rằng Linh Quân sẽ không thể làm tốt được?”