Chương 4.2: Cốt Truyện Nguyên Tác

Trong truyện gốc, Doãn Nhiên chỉ coi Vương Lỗi như một mục tiêu săn đuổi bình thường, đối xử với anh ta không khác gì những con mồi khác, ngay từ đầu cũng đã xác định một phách hai tán.

Vương Lỗi lại là người đàn ông ngây thơ, tính cách bướng bỉnh và cố chấp.

Anh ta cho rằng, sau khi phát sinh quan hệ, họ liền được tính là vợ chồng. Chưa kể bản thân anh ta đối với Doãn Nhiên còn nhất kiến chung tình không buông bỏ được.

Sau khi Doãn Nhiên thao xong liền ném anh ta ở lại, dứt khoát vô tình rời đi.

Hắn hoàn toàn không biết, bản thân đã được Vương Lỗi nhớ nhung.

Vương Lỗi lén theo Doãn Nhiên về nhà, bắt đầu một cuộc theo đuổi ngượng ngùng.

Doãn Nhiên cảm thấy phiền không tả nổi, chỉ thấy Vương Lỗi lớn lên đẹp trai, "thao" như vậy cũng đủ rồi, không muốn phát triển mối quan hệ lâu dài cùng với anh.

Hắn biết Vương Lỗi thiếu tiền, cố tình dùng điều này để lăng mạ anh, muốn buộc anh dứt tình. Nhưng Vương Lỗi cho dù bị lăng mạ, chửi bới, vẫn không từ bỏ.

Sau đó, Doãn Nhiên ở hẻm nhỏ lại tình cờ nhặt được vai chính thụ vừa bị lừa dối, người này thiện lương, đơn thuần, giống như một bông hoa bạch liên đáng yêu chọc cho người ta trìu mến.

Nói đơn giản, ngốc nghếch lại có thể câu dẫn người.

Doãn Nhiên đã bị cậu ta thu hút, vừa nhìn thấy là đã không thể rời mắt được.

Hắn còn cảm thấy vai chính thụ thật thanh thuần, không làm ra vẻ, hoàn toàn khác biệt so với những phàm phu tục tử mà hắn đã từng gặp.

Hắn đưa chính thụ về nhà, cũng là lần đầu tiên chủ động mời người lạ về chơi, thậm chí còn muốn giới thiệu cậu ta cho cha mẹ mình xem mắt.

Tuy nhiên, dù vai chính thụ có kém cỏi, điều này cũng chỉ so được với những gia tộc hào môn đầy mưu mô và âm thầm tranh giành quyền lực. Còn đối với Doãn Nhiên, một người bình thường như hắn, cậu ta vẫn ở một đẳng cấp cao hơn rất nhiều.

Cứ như vậy, vai chính chịu một bên treo trên người Doãn Nhiên, một bên thì cùng vai chính công ái muội lôi kéo, trình diễn một màn thế thân ngược luyến, đem lòng can trường vén lên một chuỗi cốt truyện đau thương tàn khốc.

Còn Vương Lỗi thì sao? Sau khi quen biết chính thụ, Doãn Nhiên ngày càng lười phản ứng anh. Hơn nữa, hắn còn thể hiện rõ ràng là mình thích vai chính thụ thế nào, làm anh thức thời sớm mà từ bỏ.

Đáng thương nhất vẫn là Vương Lỗi, một thanh niên cực tốt, ban đầu chỉ muốn trả hết nợ trong nhà và sống một cuộc sống bình yên. Nhưng bởi vì nhất thời luẩn quẩn trong lòng, nên đã đi lên con đường lạc lối.

Anh đã bị một tên pháo hôi xúi giục, tên đó là tình địch với chính thụ, chính là kẻ thích chính công.

Vì nghe theo gian kế của kẻ ác, Vương Lỗi đã ra tay bắt cọc chính thụ, vọng tưởng thông qua chuyện này sẽ cưỡng ép được Doãn Nhiên chịu hồi tâm chuyển ý.

Kết quả cực kì dễ đoán, có hào quang nam chủ đương nhiên cậu ta sẽ không bị thương tổn, bắt cóc chưa đến nửa giờ, vai chính công đã nhận được tin tức xông đến cứu trở về.

Trải qua sự kiện lần ấy, vai chính công mới rõ tỏ lòng mình, địa vị chính thụ đối với hắn cực kì quan trọng, tình cảm hai người nâng lên một bậc thang mới.

Còn Vương Lỗi phạm tội bắt cóc thì sao? Anh bị chính công đưa vào tù giam, hơn nữa còn tìm đủ mối quan hệ để "chăm sóc" anh thật tốt trong tù.

Đã 20 năm kể từ khi Vương Lỗi ra tù, bởi vì anh nhận tội nên đã bị đánh gãy một chân.

Thời đại biến đổi quá lớn, anh trở thành người tàn tật, sức khoẻ không còn như xưa, chẳng ai muốn anh làm những công việc tay chân đơn giản.

Mẹ của Vương Lỗi biết tin anh ngồi tù đã cực kì bi thương, nơi nơi kêu oan đều không có cửa, vì sự thật đã phơi bày rõ ràng, con trai bà đã bắt cóc một người.

Vài năm sau, vì quá nhớ nhung con trai, bà đã đau buồn mà chết. Vương Lỗi thậm chí không thể trở về nhìn mẹ một cái, càng đừng nói sẽ được đưa ma cho mẹ.

Sau này ra tù, Vương Lỗi sắp xếp lại mộ phần cho mẹ, anh cũng chọn cách tự sát bằng cách nhảy xuống sông.

Đương nhiên, Doãn Nhiên cũng chạy đâu cho thoát, kết cục cũng chẳng có gì tốt đẹp.

Hắn là cái thứ trở ngại ngăn cản chuyện tình cảm giữa hai nhân vật chính.

Vì thế, chính công đã cho người theo dõi và điều tra, mới phát hiện ra Doãn Nhiên có một sở thích đặc thù biếи ŧɦái.

Hắn ta mua lại những bức ảnh chụp Doãn Nhiên bị bắt nạt khi còn đi học, rồi tung chúng cho ba mẹ, người thân và bạn bè của hắn, khiến hắn mất mặt trước mọi người.

Không chỉ thế, chính công còn tìm luật sư và những người đàn ông đã từng bị Doãn Nhiên cường bạo, quăng ra một số tiền lớn yêu cầu họ cùng kiện Doãn Nhiên lên tòa.

Cuối cùng, Doãn Nhiên cũng bị đưa vào tù, hai kẻ ác đáng thương, kết cục cũng coi như trăm sông đổ về một biển, đều chung số phận giống nhau.

Nghĩ đến đây, sọ não Doãn Nhiên lại đau.

Nguyên thân trước kia, hắn còn là một người đồng tính bình thường, nhưng giờ đây, hắn đã trở thành một kẻ ngốc vô cùng đáng sợ, hại người hại mình chỉ vì một tình yêu mù quáng.

Doãn Nhiên quyết định công lược Vương Lỗi trước, dụ dỗ anh ta đến tận tay, không để cho chính công, chính thụ xen vào kế hoạch của mình.

Chỉ cần không quen biết hai người bọn họ, hắn tự nhiên cũng không để Vương Lỗi lạc lõng trên đường đời và kết thúc bi thảm như vậy.

Không quản về sau giữa chính công với chính thụ phải trải qua cái kinh thiên địa quỷ gì từ cốt truyện, dù rằng rất cần người làm đá kê chân cho tình cảm bọn họ, hắn cùng Vương Lỗi cũng không đi hầu hạ đâu.

Hai người này đúng mẹ tai tinh, ai dính vào người đó liền gặp xui xẻo.

Nhiệm vụ của Doãn Nhiên trong nhiệm vụ công lược là ngăn Vương Lỗi đi theo con đường bi kịch trong nguyên tác, giờ chỉ cần tránh xa hai cái rắc rối kia ra, việc hoàn thành nhiệm vụ chẳng phải dễ dàng rồi sao?

Doãn Nhiên nghĩ nghĩ, với mức độ yêu mến của Vương Lỗi hiện tại, dụ dỗ anh chỉ đơn giản như vẫy vẫy ngón tay. Hắn cũng rất có thiện cảm với anh, việc phát triển một mối quan hệ trong quá trình công lược chẳng phải rất mỹ vị hay sao.

Hắn suy nghĩ hào hứng, kiểm tra trong tủ quần áo của nguyên thân, chuẩn bị trước những bộ đồ phù hợp, chờ đợi lần gặp mặt tiếp theo, để xem liệu hắn có thể dụ dỗ Vương Lỗi đến mức chảy nước miếng hay không.