Chương 11: Quyến rũ

Aaaa mình đã quay trở lại rồi nè =)))

-------------

Giữa cái thời tiết nắng nóng này nhưng ở trong đại sảnh tập đoàn Tần thị lại như một trận gió rét phong ba, lạnh đến cực điểm. Tiếp nối câu trước giọng anh cũng không ổn hơn là bao.

"Ai tiếp tục nói thì lập tức đến phòng kế toán kết lương!"

Câu nói vừa mới phát ra của anh lại mang hàm ý vô cùng đau đớn với các nhân viên ở đây, họ thật sự không muốn vì cái miệng của mình mà thất nghiệp đâu nha. Ai chẳng biết thời kỳ này tìm việc làm là khó nhất, một khi bị đuổi khỏi Tần thị thì đồng nghĩa với việc thất nghiệp dài dài. Bởi vì chẳng công ti nào muốn tuyển người ngu dốt, bị đuổi khỏi một tập đoàn hùng mạnh như thế.

Bọn họ không hẹn mà cùng chặn miệng im thin thít, tập đoàn này nằm giữa trung tâm thành phố vô cùng sầm uất và náo nhiệt nhưng bây giờ lại yên tĩnh đến nỗi nghe được tiếng kim rơi, hít thở đều đặn.

"Ngày mai cô không cần đến Tần thị nữa, dọn đồ rồi cút khỏi đây cho tôi"

Anh xoay người vào hướng Trình Tiêu Tú nói nhưng ánh mắt lại đặt trên người Hạ Vy, không cho cô đến nửa ánh nhìn.

Riêng Trình Tiêu Tú, sao khi nghe được thì người cô như đần ra, tai ù ù dường như không thể nghe được gì. Cô như không tin được vào sự thật trước mắt, chẳng lẽ là thật sao, rồi giấc mơ làm vợ anh thì phải làm sao đây. Nhất định là anh đã nói nhầm người rồi, câu nói đó phải giành cho Hạ Vy mới đúng.

"Không thể nào...không thể nào! Nhất định có nhầm lẫn, Tổng giám đốc ngài có nhầm chỗ nào không? Tại sao em lại bị đuổi, em không có làm gì sai hết, em là đang giúp Tổng giám đốc mà? Người làm sai là Hạ Vy kia, tại sao lại đổ lên người em?".

Trình Tiêu Tú hoang mang, bàn tay run rẩy không ngừng chỉ vào Hạ Vy, đôi mắt ngập nước, đôi môi mím chặt tỏ vẻ mềm yếu oan ức. Người ta thường nói đàn ông dù có làm bằng sắt thép hay trâu bò thì cũng không cưỡng lại sắc đẹp của người phụ nữ.

Bây giờ chỉ có cách này mới quyết định tương lai cô, chịu tí nhục chút cũng chẳng sao, vì trong tương lai cô sẽ trả lại nỗi nhục này. Nhất định phải nắm chắc cái mỏ vàng này trong tay thì mới mong có ngày được làm "bà hoàng".

"Tôi không nói lần hai", anh vẻ mặt đầy sát khí không có kiên nhẫn thốt ra.

Kỳ Đường và Kỳ Trung lúc này cũng tỏ ra tức giận, phải nói thời gian của lão đại anh được tính bằng vàng, kim cương. Lão đại kêu nghỉ việc thì nghỉ đi, còn bày ra dạng oan uổng, ỏng ẹo nhìn chướng cả mắt. Người khác không thấy đã đành chứ hai anh đây nhìn rõ rành rành bộ mặt cáo già của Trình Tiêu Tú

Trèo cao thì té đau, ảo tưởng nhiều thần kinh sẽ bị phân liệt! Muốn làm Tần thiếu phu nhân sao? Đợi kiếp sau hoá thành quan thượng âm rồi nói tiếp nhé.

"Cô nói mình không làm sai sao?", Kỳ Trung giả vờ ngạc nhiên.

"Quả thật lúc đầu cô không làm sai, nhưng từ lúc cô mở miệng ra nói câu ấy thì cô đã sai trầm trọng. Từ bao giờ Tổng giám đốc cho phép cô xưng hô như vậy, cô trèo cao thì đừng mong sẽ có nệm lò xo cho cô an toàn xuống đất. Đó là kết cục nhẹ nhàng nhất của Tổng giám đốc giành cho cô rồi đấy. Cô nên mang ơn đi", Kỳ Đường mở miệng nói một mạch không ngừng nghỉ.

Quả là vật hợp theo loài, nồi nào úp vung nấy! Ngay cả thư kí cũng có thái độ y chang anh, nói chuyện không thừa không thiếu, giọng thì chủ ở Bắc cực lính ở trong ngăn đá tủ lạnh, lạnh lẽo và tràn đầy sát khí.

Thư kí kiểu gì mà thành thật quá trời, nói câu nào chính xác câu đó, bây giờ nhìn vẻ mặt của Kỳ Đường và Kỳ Trung với Trình Tiêu Tú làm Hạ Vy buồn cười đến run cả người, phình cả bụng. Đó là kiểu cười trong âm thầm, cười trong lòng, lỡ mà cô cười phì ra chắc chắn tội sẽ thêm tội, tội chồng chất.

Lúc này Trình Tiêu Tú đã tuyệt vọng ngồi bẹp xuống đất trong miệng cứ lẩm bẩm câu "không thể nào, không thể nào", đúng như lời đồn anh ra tay rất tàn nhẫn với phụ nữ. Vậy thì Hạ Vy lần này cũng chết chắc rồi, dù cô có phải nghỉ việc nhưng nghĩ đến thảm cảnh của Hạ Vy thì cô như được an ủi hơn.

"Cô có muốn biết lý do tôi đuổi việc cô không?", lần đầu tiên anh mở miệng tiếp chuyện với người lạ.

Đương nhiên, hai thuộc hạ họ Kỳ cùng với toàn thể nhân viên và Hạ Vy kinh ngạc, khϊếp sợ không thôi.

Trái ngược với biểu cảm của mọi người, Trình Tiêu Tú bây giờ trong lòng đang mở hội. Chẳng lẽ anh kêu mình nghỉ việc là vì không muốn mình vất vả, ở nhà an phận làm vợ anh sao? Cô bất giác ngại ngùng đỏ mặt, đưa gương mặt mà mình thấy là cinh đẹp nhất, tỏ ra vẻ yếu đuối thâm tình nhìn anh.

"Dạ em muốn biết ạ!!!".

Anh đến một ánh nhìn bố thí cũng không thèm cho Trình Tiêu Tú, lạnh lùng đáp trả" Từ lúc cô mở miệng ra nói câu đầu tiên".

Tần Thiên Minh nói xong liền lướt qua người Hạ Vy đi về phía thang máy dành cho anh, mặc kệ phía sau đang xì xào to nhỏ. Ngay cả Kỳ Đường và Kỳ Trung đã theo anh rất nhiều năm nhưng bây giờ cũng không nhịn được mà trợn to mắt.

Lúc anh và hai thuộc hạ của mình đã bước vào thang máy, tay anh bỗng chỉ vào nơi Hạ Vy đang đứng giọng không quá lạnh lại cảm giác có sự ấm áp vang lên.

"Cô!! Lên phòng gặp tôi, đừng chạy trốn, tôi chưa tha cho cô đâu!".

Hạ Vy quay qua quay lại cầu momg người anh nói không phải là mình, sợ hãi hỏi lại" Tôi sao?".

Tần Thiên Minh gật đầu, không đợi cô phản bác lại thì cửa thang máy đã đóng.

Trời ạ! Vậy mà cô tưởng anh đã bỏ qua cho mình rồi chứ nhưng lần này không những không bỏ qua mà còn âm thầm xử lý nữa chứ.

Nhìn những người khác đều tản ra sau màn kịch hay, còn Trình Tiêu Tú thì bị bảo vệ dắt đi đâu rồi, đứng một mình cô khóc không ra nước mắt so với đi tù bóc lịch thì cái này còn thảm hơn.

"Cho tôi hỏi phòng của Tần tổng ở đâu vậy?".

"Vị tiểu thư đi lên tầng mười tám, rẽ trái sẽ thấy phòng của Tổng giám đốc".

"Cảm ơn".

Sau khi hỏi xong, cô như xác không hồn mà bước đi chậm rãi, càng chậm càng tốt thì thời gian sống thọ sẽ lâu hơn. Vừa nghe đến tầng mười tám thì Hạ Vy cô đã tim đập thình thịch, phía sau gáy lạnh đến bất thường, dường như cô cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm mình không chớp mắt.

"Tầng mười tám? Chẳng lẽ là mười tám tầng địa ngục sao?......".

...

-------------------//-------------------

Mai Uyên đăng chương 12 nha. Nếu thấy hay hãy nhấn ngôi sao vote và comment để mình lấy đó là động lực sản sinh ra những tình huống truyện hay cho các bạn đọc😂Cảm ơn rắc nhiều ;)))

Iloveyousomuch❤️

25/08/2018^^