Chương 3: Tiểu Hạ Nhà Chúng Ta Đã Mang Bạn Trai Trở Về (1)

Đường Duật Thành giơ tay lên liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay đăt tiền rồi nói: "Đã trễ ba mươi giây về sau nhất định phải rèn luyện thói quen đúng giờ cho tốt."

An Sơ Hạ đáy lòng giận giữ nghĩ lần sau tôi đến trễ ba mươi phút nhìn xem anh có thể đem tôi làm gì! Bất quá cô không có can đảm dám nói như vậy, chỉ cần một ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông này cũng có thể khiến trái tim cô run lên vì sợ.

……

Khi đến cục dân chính, nhân viên công tác hiệu suất làm việc rấ nhanh. Không bao lâu hai cái sổ đỏ lần lượt được giao đến tay Đường Duật Thành và An Sơ Hạ.

Vừa bước ra khỏi cục dân chính, An Sơ Hạ lập tức hỏi: "Xin hỏi anh một chút, anh định kế hoạch lúc nào ly hôn? Tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi." Cô cảm thấy người đàn ông này chính là nhất thời xúc động chờ xúc động nhiệt tình đi qua thì sẽ cùng mình ly hôn.

Đường Duật Thành gần như vô hình cau mày tựa như bởi vì cô mà cảm thấy không vui, lạnh lùng liếc cô và nói: "Một cuộc hôn nhân quân sự không thể ly hôn."

"Cái gì, ý của anh là?" An Sơ Hạ sửng sốt. Cuộc hôn nhân nào không thể ly hôn?

"Ta là quân nhân." Hắn cảm thấy phản ứng của cô vợ nhỏ đáng yêu này có chút quá mức trì độn.

Quân nhân?

An Sơ Hạ sửng sốt.

Chết tiệt! Tại sao có cảm giác đây là một cái hố lớn, tôi vẫn không thể trèo ra khỏi đó.

“Hãy kể cho ta nghe tình hình của bố vợ và mẹ vợ ta." Đường Duật Thành yêu cầu nói, nhưng bố vợ mẹ vợ ngược lại là kêu rất thuận miệng.

“Anh muốn gì?” An Sơ Hạ cảnh giác hỏi.

Đây là để điều tra hộ khẩu của cô sao? Uh, mặc dù thời điểm vừa mới ghi danh đã nhìn rồi.

“Đi thăm bọn họ đi.” Đường Duật Thành thẳng thắn nói.

"A? Không cần." An Sơ Hạ vội vàng khoát tay cự tuyệt.

Để cha mẹ cô ấy biết, tối qua cô ấy không về nhà là vì phát sinh tình một đêm với một người đàn ông xa lạ, sau đó tình một đêm này trở thành chồng hợp pháp của cô ấy...

Hậu quả kia khó mà lường được.

"Mau nói" Thanh âm hắn trầm trầm lạnh lùng nhưng lại uy nghiêm ra lệnh.

An Sơ Hạ run lên hắn hỏi cái gì cô có thể thành thật trả lời.



……

Sau một tiếng.

Đường Duật Thành cùng An Sơ Hạ xuất hiện lần nữa trước cửa tiểu khu.

"Này, chúng ta thương lượng chút chuyện đi." An Sơ Hạ hai tay nắm dây an toàn cố nén căng thẳng cùng sợ hãi nói.

"Ta có tên, cô cũng có thể gọi ta là chồng." Hắn lạnh giọng uốn nắn cô cách xưng hô.

An Sơ Hạ nghĩ nghĩ " Đường Duật Thành, anh…"

"Ta không ưa thích nhười khác gọi tên đầy đủ của ta." Hắn mặt không biểu tình ngắt lời cô. Không thể xưng hô tên đầy đủ vậy tôi gọi là Duật Thành. An Sơ Hạ mãnh liệt lắc đầu, không được quá mập mờ, cô không thể hét lên được. Thế nhưng là gọi chồng giống như càng mập mờ hơn. Hoie hơi dùng sức cắn phía dưới đầu lưỡi, An Sơ Hạ mới lấy dũng khí kêu lên "Duật, Duật Thành…"

"Gọi không phải rất thuận miệng, về sau luyện nhiều một chút." Đường Duật Thành coi như hài lòng biểu hiện của cô.

"Cha mẹ tôi là người tương đối truyền thống, đợi lát nữa có thể hay không đừng nói chúng ta đã lính chứng kết hôn, tôi sợ bọn họ nhất thời không tiếp nhận được đến lúc đó chúng ta liền nhất trí nó hiện tại quan hệ qua lại."

Đường Duật Thành trầm mặc, đoán không ra hắn đang suy nghĩ cái gì. Qua mấy giây mới nói "ta đã biết"

Đi xuống xe, vòng tới tay lái phụ giúp cô mở cửa xe, tiếp đó xách theo quà tặng cùng cô đi vào tiểu khu. Tim An Sơ Hạ đạp nhanh, đầu óc quay cuồng, cảm giác bi thương như lao đến pháp trường.

Hàng xóm cùng khu nhìn thấy An Sơ Hạ đi cùng một người đàn ông đẹp trai phi phàm liền tò mò vây quanh.

"Tiểu Hạ, đây là bạn trai ngươi sao? Ây yo mang về gặp cha mẹ?" Thím Trương mơ hồ nháy mắt với hai người bọn họ, tự nhủ nói: "Bình thường nhìn ngươi rất trì độn, nghĩ không ra ánh mắt vẫn rất độc đáo a, chúc mừng chúc mừng."

"Đây có lẽ bởi vì người ngốc có ngốc phúc a." Dì Lý nhìn Đường Duật Thành thân hình cao lớn kiên cường khí thế hiên ngang, giọng điệu có chút chua chát.

Bà nghĩ con gái bà xinh đẹp và thông minh hơn An Sơ Hạ sao lại không gặp được người đàn ông ưu tú như vậy chứ. Ông trời thật là không công bằng.

"Dự định lúc nào kết hôn a?" Dì Văn lập tức hỏi

"Bạn trai ngươi làm ở đâu?"

"Người nhà hắn làm gì?"

"...."

Mấy người cùng nhau hỏi những câu khác nhau, An Sơ Hạ hoàn toàn không thể chen lời vào chỉ có thể gượng cười. Oán thầm: đây không phải là bạn trai, đây rõ ràng là một kẻ buôn người chuyên đi bắt cóc gái nhà lành a.

"Xin lỗi dì, ta cùng với Tiểu Hạ có việc gấp hôm khác nói chuyện." Đường Duật Thành hợp thời thay cô giải vây nói, đồng thời đem một kẹo và trái cây nhập khẩu cao cấp phân phát cho những gì đó.



"Được, được vậy chúng ta không quấy rầy nữa, vừa thấy cha Tiểu Hạ trở về ngươi mau đi đi." Nghe hắn nói như vậy các dì cũng không muốn hỏi thêm nữa. Gặp Đường Duật Thành hiểu chuyện như vậy còn mua kẹo mừng cùng hoa quả đến chia sẻ với họ, thiện chí lập tức được tăng lên.

"Vừa rồi lúc đi mua sắm ở trung tâm thương mại có phải là gặp được những người đó không?" Sau khi các dì tất cả giải tán An Sơ Hạ có chút hiếu kỳ hỏi.

Khi hắn mua bánh kẹo cô còn khuyên hắn đừng mua nói rằng cha mẹ cô không thích ăn kẹo không nghĩ tới vừa vào tiểu khu liền đυ.ng tới mấy người hàng xóm đó, vừa vặn làm lấy lòng.

"Lo trước khỏi hoạ" hắn lạnh lùng đáp

An Sơ Hạ không thể không thừa nhận hắn cẩn thânh chu đáo.

Khi cô bước đến cửa nhà cô đột nhiên cảm giác rất khẩn trương, rất sợ, muốn rút lui. Đường Duật Thành nhìn cô một cái đưa tay ấn chuông cửa.

"Này, anh làm gì vậy?" An Sơ Hạ hét lên muốn ngăn cản nhưng đã quá muộn cô còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý sao có thể nói cho cha mẹ.

"Hết thảy giao cho ta." Hắn nói xong không bao lâu cánh cửa mở ra.

"Xin hỏi ngươi……" Mẹ An đầu tiên nhìn thấy Đường Duật Thành cao lớn thẳng tắp, sau đó nhìn thấy An Sơ Hạ, "Tiểu Hạ đây là ai?"

"Chào Dì, con là.…" Đường Duật Thành nói còn chưa dứt lời liền bị An Sơ Hạ vội vàng cướp lời, "bạn trai, mẹ, anh ấy là bạn trai con, ha ha ha~" kỳ thực An Sơ Hạ sợ hắn nói nhảm, nói là chồng cô hay sao.

Mẹ An sửng sốt mấy giây mới hướng về phòng hô to: "Chồng, không được rồi, Tiểu Hạ nhà chúng ta mang bạn trai về rồi." Cha An nghe tiếng vội vàng chạy ra nhìn thấy người đàn ông cao lớn anh tuấn đứng bên cạnh con gái, ông cũng sửng sốt một hồi. Lấy lại tinh thần, Cha An cố nén cơn kinh ngạc mời hai người vào nhà "Đi, có chuyện gì chúng ta vào nhà rồi nói."

Phòng khách

Cha An ngồi trên ghế sa lon thần sắc nghiêm túc không nói một lời đánh giá Đường Duật Thành, người đàn ông này khí chất trên người quá mức mạnh mẽ cường đại, dù cố gắng che giấu thế nào cũng không thể che giấu được, vừa nhìn liền biết tuyệt đối không phải người thường.

Hơn nữa khuôn mặt tuấn tú lãnh đạm kia tựa hồ rất quen thuộc nhưng lại không nghĩ ra đã gặp qua ở đâu.

An Sơ Hạ ngồi ở bên cạnh Đường Duật Thành vô cùng khẩn trương.

"Ngươi là bạn trai của Tiểu Hạ nhà ta?" Cha An nghiêm túc hỏi.

An Sơ Hạ vội vàng đáp: "Đúng vậy, anh ấy thực sự là bạn trai con."

"Ta không phải kêu ngươi nói." Cha An trừng mắt liếc con gái mình, chuyển hướng nhìn Đường Duật Thành "Ta muốn ngươi nói phải không?"

"Phải" Đường Duật Thành đáp.

"Tên, mấy tuổi, công việc gì, tình trạng gia đình?" Cha An liên tiếp hỏi mấy vấn đề.