Quyển 1: Chương 3: Nam chính mặc quân trang, phong thái Alpha bắn ra tứ phía

Ngay tại lúc Hạ Chu suy nghĩ lung tung, Hướng Bách đột nhiên phản ứng có chút kỳ quái, ngẩng đầu nhìn Hạ Chu với ánh mắt nóng bỏng dị thường. Nhưng chỉ trong ngắn ngủi, ánh mắt hắn lại khôi phục vẻ lạnh băng.Hướng Bách nhíu lông mày, hắn không rõ cảm xúc vừa rồi từ đâu đến, nhưng hắn cũng mặc kệ, cúi đầu tiếp tục dùng bữa, cũng không định cùng Lâm Chu nói chuyện.

[A?]

Hạ Chu hỏi hệ thống: "Sao vậy?"

[Vừa rồi kiểm tra thấy cảm xúc nam chính có dị thường"]

"Chuyện như nào?"

[Vẫn đang tra nguyên nhân, phỏng đoán, chương trình thế giới xuất hiện bug, tình trạng đã giả quyết xong.]

Lúc này, người hầu mang bít tết ra, nói: "Lâm tiên sinh, món bít tết ngài muốn."

"Cám ơn cô." Hạ Chu còn trẻ đã chết một cách uổng phí, trải qua chuyện này cậu quyết định sẽ không đối xử tệ bạc với mình. Dù sao nhà họ Lâm cũng giàu có như vậy, cho dù Lâm Chu không được yêu chiều nhưng vẫn phải hưởng thụ, cho nên cậu đặc biệt gọi món này là vì bình thường cậu không nỡ ăn, cậu quyết định sẽ sống xa xỉ như vậy về sau luôn.

Hướng Bách cũng không để ý Lâm Chu ăn cái gì, ngược lại khi nghe thấy ba chữ "Lâm tiên sinh" kia đột nhiên lạnh như băng nhìn Lâm Chu một cái.

Hạ Chu nhìn thẳng ánh mắt Hướng Bách, dão nĩa dừng một chút, cậu cảm thấy mình đã biết tại sao bug xuất hiện rồi, chắc chắn là do Hướng Bách quá mức chán ghét cậu.

Hai người an tĩnh dùng xong bữa tối, việc ai người ấy làm.

Hạ Chu dù có muốn nói chuyện phiếm với hắn cũng không có cơ hội, bởi vì Hướng Bách chính kà một bộ người sống chớ lại gần, rất giống như cậu rất làm phiền hắn vậy. Mặc dù cậu không tìm thấy cơ hội cùng Hướng Bách rút ngắn khoảng cách, ngược lại đánh giá hắn mặc quân trang. Không thể không nói, Hướng Bách mặc quân trang nhìn rất gợi cảm, quân phục bó sát người đem khuôn ngực cùng cơ bụng, cánh tay rắn chắc tôn lên, càng không nói tới đôi chân dài miên man kia, mang phong thái alpha bắn ra tứ phía.

Lúc đầu Hạ Chu cho rằng cùng nam chính tình giả thành thật cũng không sao, dù sao cậu cũng đang làm nhiệm vụ, trước mắt cậu cũng chỉ là lập trình. Nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt giống Bách Quân đó cậu lại không biết nên làm gì. Suy cho cùng cậu cũng vừa mới chia tay, sao lại tìm người giống bạn trai cũ được, Cậu không có ý định dùng Hướng Bách làm thế thân, cậu cùng Bách Quân cũng chẳng có khả năng quay lại.

Hiện tại ở thế giới thực cậu đã chết, cho dù có trùng sinh trở về cũng chẳng biết đã qua bao lâu.

Suy đi tính lại vẫn nên tìm người khác.

Hạ Chu thu hồi tầm mắt, ở cùng Hướng Bạch 2 tiếng đồng hồ cũng không thu được tin tức gì hữu ích. Dù sao cũng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, kết quả tệ nhất thì cậu đi cưỡng ép chia cắt hắn cùng tình nhân omega của hắn thôi. Nghĩ tới đây, Hạ Chu cảm thấy có lẽ cùng nam chính phát triển quan hệ là không cần thiết, cậu chỉ cần âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của Hướng Bạch là được.

Cậu đứng dậy đi lên lầu, định tắm rửa rồi đi ngủ.

Sau khi cậu quay người đi, Hướng Bạch đột nhiên ngẩng đầu, im lặng nhìn bóng lưng cậu.

Hạ Chu tắm xong, nằm lên giường, chọn ngẫu nhiên một cuốn sách trên kệ đọc. Không biết thế giới thứ nhất này muốn cậu làm quen nên thói quen cùng sở thích của nguyên chủ đều rất giống cậu, những cuốn sách này cậu cũng thường đọc. Cậu đang đọc nửa chừng thì ngủ quên.

Lúc này, cửa mở. Hướng Bách đi vào, thoáng nhìn đã thấy Lâm Chu đang ngủ say.

Lâm Chu mặc dù là beta, nhưng cậu sinh ra trong một gia đình giàu có, bạn đời luôn sẽ được lựa chọn cẩn thận, luôn là gen hạng nhất. Anh , chị, em thậm chí cả người thân của Lâm Chu đều là alpha hoặc omega, cậu là beta duy nhất, cậu giống người ngoài hơn là người Lâm gia. Nhưng Lâm Chu quả thực là người nhà họ Lâm, cậu thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ, khuôn mặt xinh đẹp, chiều cao và vóc dáng như một O nhưng thể lực lại tốt hơn O một chút. Cha Lâm đã kiểm tra không dưới năm lần, cậu quả thực là con trai ông, và cậu là một beta. Cha Lâm đã rất mong đợi sự ra đời của Lâm Chu, nhưng ông lại thất vọng khi biết sự thật.

Nói thật, Hướng Bách cũng có cảm tình với Lâm Chu. Bởi vì ở một phương diện nào đo, Lâm Chu có cùng hoàn cảnh với hắn, cả hai đều bị người khác khống chế, hắn thậm chí còn tốt hơn Lâm Chu, dù sao hắn cũng là một alpha.

Chỉ là những việc cha Lâm làm với hắn khiến hắn không thể đối xử tốt với Lâm Chu, thậm chí hắn còn nghi ngờ Lâm Chu là do cha Lâm phái tới giám sát hắn. Yêu cầu hắn, một alpha có triển vọng kết hôn với một beta, việc thừa kế sẽ không ảnh hưởng nhưng trên thực tế nó đã hủy hoại tương lai của hắn, hắn sẽ phải bị Lâm gia kiểm soát suốt đời, nhưng hắn lại không thể làm gì. Cho nên hắn vẫn đang âm thầm nắm giữ quyền lực, đến lúc nắm được hoàn toàn hắn sẽ ly hôn với Lâm Chu. Nhưng hắn tuyệt đối không thể chạm vào Lâm Chu, tuy nhiên cha Lâm cử người giám sát nên hắn phải ngủ với Lâm Chu để che mắt rằng hai người đang sống chung rất hòa thuận.

Nhưng vừa rồi, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện khao khát muốn chiếm lấy hoàn toàn Lâm Chu. Ý nghĩ này chợt nảy ra và hắn rất không hiểu. Nhưng hắn không quan tâm, bởi vì Lâm Chu không thể thay đổi kế hoạch ban đầu của hắn.

Hạ Chu đang mơ màng ngủ, hình như cậu nghe thấy tiếng bước chân của ai đó trong phòng. Cậu tưởng đó là Bách Quân, vì tiếng bước chân rất giống. Nhiều lần, khi cậu đợi Bách Quân về ngủ quên ở phòng khách, cậu cũng nghe được tiếng bước chân như vậy lúc đang mơ hồ. Bách Quân không bao giờ gọi cậu dậy, mà chỉ bế cậu về giường ngủ. Cậu ước gì Bách Quân đánh thức cậu dậy để bọn họ có thể nói chuyện một chút trước khi ngủ...

Nhưng Hạ Chu cảm thấy có gì đó sai sai, đây không phải hiện thực. Khi cậu mở mắt, thứ cậu thấy là tấm lưng trần rắn chắc và vòng eo săn chắc của Hướng Bách.

Hướng Bách quay lưng lại phía cậu, như đang cởϊ qυầи áo chuẩn bị đi tắm. Alpha rất nhạy bén, Hạ Chu vừa mới mở mắt ra, hắn đã cảm nhận được, nghiêng người quay lại nhìn cậu.

Cái nhìn này cũng chẳng có ý gì, nó chỉ đơn giản là để ý đến ánh mắt người khác thôi.

Hạ Chu không có ý nhìn trộm, nhưng theo phản ứng xoay người đi, cuốn sách đang trên tay cậu rơi xuống đất, phát ra tiếng.

Hạ Chu không quay đầu lại, giữ nguyên tư thế quay mặt vào tường. Lúc đó, cậu thật sự nhầm lẫn Hướng Bách thành Bách Quân. Dù sao cậu cũng chưa từng nhìn thấy Bách Quân khảo thân.

Hạ Chu cũng rất khó chịu trước phản ứng của mình, không phải cậu đã đồng ý không nhớ tới người nữa sao? Nhưng sau đó cậu lại cảm thấy nhẹ nhõm, dù sao cậu cũng mới thất tình không lâu, vẫn cần một thời gian để quên. Nhưng hiện tại cậu không muốn đối mặt với Hướng Bách nên cũng chẳng đứng dậy nhặt sách lên.

Hướng Bách cũng không có bày tỏ ý kiến gì đối với phản ứng của Lâm chu, chỉ im lặng đi đến bên giường Lâm Chu, nhặt quyển sách lên đặt lên bàn đầu giường, sau đó vờ như không có chuyện gì xảy ra đi vào phòng tắm, đi tắm.

Hạ chu trong lòng thở dài, nghĩ mình không thể như vậy nữa. Hướng Bách và Bách Quân không phải là cùng một người, bọn họ chỉ là một đống số liệu thôi.

Hạ Chu nghe thấy tiếng nước từ phòng tắm truyền đến, cưỡng ép mình ngủ, rồi ngủ quên lúc nào không hay.

Đêm đầu tiên đã trôi qua như thế.