Chương 43

Sau bữa ăn, cô một mình ở sau vườn hoa của mẹ để nhìn ngắm rồi chăm sóc cho chúng, mùi hương này giống với mùi trên người của mẹ cô.

Đột bố Linh Hy đi đên muốn nói chuyện với cô.

Bố: "Tiểu Hy Hy à, chuyện của tiểu Duật con tính như thế nào?"

"Con có kế hoạch cả rồi bố à, chỉ còn là vấn đề về thời gian nữa thôi bố ạ."

Bố: "Là thằng Linh Quân đúng không?"

Linh Hy im lặng chẳng muốn nói gì, ông ấy chỉ cần nhìn thoáng qua liền đoán được.

Bố: "Đúng là cái thằng trời đánh, uổng công ta xin bà nội đừng giao nộp nó cho pháp luật, hóa ra bao lâu nay sự dung túng của ta đã..."

Ông càng nghĩ lại càng tức thật muốn gi*t thằng con trai bất hiếu trời đánh như vậy.

"Bố bây giờ cũng đã đến tuổi dưỡng dữ sức khỏe rồi, chuyện này để con xử lí nếu bắt được anh ấy thì con sẽ đưa về cho bố và bà nội xử lí."

Bố: "Tiểu Duật sau khi thoát được chắc chắn sẽ rất tức giận cuối cùng mọi chuyện chắc chắn cũng sẽ vỡ lẽ ra, bà nội bây giờ tuổi cao sức kém, chuyện này ta giao cho con, Tiểu Hy Hy."

"Bố ơi, người có muốn cùng con đi ra thăm mẹ với con không ạ?"

Bố: "Được, con chờ ta một chút."

Ông ấy chạy thật nhanh vào trong nhà, cô một mình ở ngoài vườn hoa, cắt vài nhánh hoa rồi rửa sạch kêu người đem bó lại.

Bố Linh Hy ra ngoài thì thấy cô đã đứng chờ e ở đó, bên tay ông là một chiếc hộp nhỏ cùng với một chiếc áo khoác. Ông ấy liền khoác chiếc áo mà mình đem ra khoác cho cô.

Bố: "Trời trở gió đổi mùa rồi, không khí ngoài này lạnh lắm, nhớ chú ý bản thân mặc ấm vào nha con."

"Con cảm ơn bố nhiều, mời người lên xe."

Ông bước lên xe không dám chậm trễ vì sợ cô công chúa nhỏ của mình bị lạnh.

Trên xe bầu không khí im ắng lặng, rất muốn nói nhiều điều nhưng chẳng biết phải mở lời như thế nào.

_________________________________________

Trước ngôi mộ của của mẹ cô, Linh Hy im lặng, bố cô tiến đến quỳ trước mộ của mẹ cô và khóc lóc.

Bố: "Vợ ơi... hức hức..., anh... xin lỗi..., vợ ơi..."

"Bố à, mong bố đừng quá đau buồn, mẹ sẽ không giận người đâu ạ."

Linh Hy lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay để ông lau nước mắt đang lăn dài hai bên gò má.

Rè rè rè rè.

Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, Linh Hy bảo bố mình ở đây chờ cô ra ngoài nghe điện thoại.

"Alo trợ lý Park, có tung tích gì chưa?"

Trợ lý Park: "Dạ đã có được một chút tin tức nhưng..."

"Có chuyện gì mau nói đi!?"

Đôi lời nhắn nhủ

Hiện nay bộ truyện "Tri kỉ của em" đã đạt mốc 1k lượt xem. Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến các bạn đọc đã dành thời gian qua để ủng hộ bộ truyện này. Tôi rất vui vì điều này.

Xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người ạ!