Chương 41 (chưa beta)

Edit: Lùn

Đầu tháng 5, bộ phim "Phúc Giang Sơn" bước sang phần thứ hai.

Để tìm kiếm cảnh đẹp thực sự, đoàn làm phim đóng quân ở một vùng núi ở miền Trung Tây. Vùng đất này chưa được khai thác đầy đủ, có núi và sông, điều đáng quý là toàn bộ đồng cỏ, phần lớn vẫn giữ được sinh thái nguyên sơ của thiên nhiên cổ kính.

Nơi này vốn không mở cửa cho công chúng, đạo diễn trăm phương nghìn kế nhờ người nối quan hệ mới có được cơ hội quay phim lần này, phụ cận không có khách sạn chính quy, cho nên toàn bộ đoàn làm phim đều ở trong một nhà dân ở bình nguyên phụ cận, trợ lý sinh hoạt của đoàn làm phim đã đến trước để xử lý, hai người một phòng một, miễn cưỡng xem như sạch sẽ thoải mái.

Kỷ Chi Nam và Quách Hạo được an bài ở cùng một phòng. Lần này diễn viên ngoại cảnh chỉ chiếm một nửa tổng số diễn viên chủ chốt, hơn nữa 90% là nam giới, vốn sắp xếp cho mấy diễn viên chính một người một phòng, nhưng số lượng nhà dân có hạn, an bài như vậy, phía sau có một số diễn viên không chủ yếu nhưng cũng phải đóng quân lâu dài cùng với trợ lý diễn viên cũng chỉ có thể ba bốn người chen chúc một phòng. Mọi người tổng cộng liền quyết định chen chúc thêm một lần nữa, dù sao cũng không quá hai tháng.

Nhưng tắm rất bất tiện.

Trong điều kiện như vậy, nhà vệ sinh mỗi phòng được trang bị tự nhiên không đầy đủ, ngay cả nhà vệ sinh là công cộng, vòi sen chỉ có ba chỗ được xây dựng tạm thời, tắm vào ban đêm vẫn phải xếp hàng.

Hôm nay Quách Hạo từ bên ngoài trở về, nói cho Kỷ Chi Nam lúc này có một phòng tắm trống, Kỷ Chi Nam vội vàng cầm đồ vệ sinh cá nhân đi qua.

Vào phòng nhỏ đóng cửa lại, điện thoại di động rung trong túi, lấy ra nhìn, Tần Ngụy Vũ gửi tin nhắn: [Kết thúc công việc chưa? 】

Quần áo Kỷ Chi Nam đã cởi được một nửa, qua loa trả lời [Ừ, tắm rửa] liền bỏ điện thoại di động trở lại túi quần, mở đầu vòi sen làm nóng trước.

Tắm rửa xong, mang quần áo bẩn đến chỗ giặt giũ do đoàn làm phim thống nhất sắp xếp, lại trở về phòng đun nước, sấy khô tóc, lúc này mới rảnh rỗi lại lấy điện thoại ra.

Tần Ngụy Vũ trả lời hai tin nhắn ở phía sau:

[Quần áo mặc xong rồi mới đi ra ngoài】

[Tôi sẽ xây một phòng tắm riêng ở đó]

Khóe miệng Kỷ Chi Nam giật giật, vội vàng trả lời: [Anh điên rồi à? 】

Tần Ngụy Vũ bên kia trả lời [Ừ], Kỷ Chi Nam vừa định hỏi hằn có ý gì, có điện thoại tới.

Quách Hạo không ở trong phòng, Kỷ Chi Nam nhận lấy, hạ thấp giọng: "Này"

Lần này sau khi vào tổ, Tần Ngụy Vũ lại thích gọi điện thoại. Tín hiệu mạng ở vùng núi không tốt, có đôi khi nhắn tin nửa ngày cũng không truyền qua được, hắn không liên lạc được với Kỷ Chi Nam thật sự lo lắng, liền trực tiếp gọi điện thoại tới.

Lần đầu tiên nhận được điện thoại, Kỷ Chi Nam vừa từ trên ngựa đi xuống, xương cốt cả người sắp rụng rời, Lily thần bí bí nhét điện thoại di động đang phát ra tiếng chuông chó sủa cho cậu, Kỷ Chi Nam ỉu xìu nghe máy, Tần Ngụy Vũ nghe ra cậu không có tinh thần gì, hỏi cậu làm sao vậy, cậu xoa mông, thuận miệng nói ra: "Mông đau..."

Tần Ngụy Vũ kinh hãi, thiếu chút nữa đặt vé bay tới.

Sau khi hắn có hiểu biết trực quan về hoàn cảnh chỗ ở trước mắt của Kỷ Chi Nam, càng thêm không yên lòng, ngày hôm sau liền sai người đưa tới một gói đồ lớn, ăn uống đều đầy đủ, ngay cả nguyên liệu thả lẩu cùng đệm nhà vệ sinh một lần cũng có.

Tần Ngụy Vũ hầu như ngày nào cũng phải dặn dò một lần: "Có nhu cầu gì nói với tôi, còn có tắm rửa nhớ khóa cửa. "

Nửa câu đầu không có gì sai, nơi này trước không thôn sau không có cửa hàng, lên núi đi qua một đoạn đất bùn gập ghềnh, chuyển phát nhanh cũng không lên, có người chuyên môn giao hàng cho cậu đương nhiên thuận tiện. Nhưng nửa câu sau Kỷ Chi Nam lý giải không được, tháng năm thời tiết cũng không lạnh, mở cửa tắm rửa cũng không đến mức bị cảm.

Hôm nay, Tần Ngụy Vũ thường xuyên đặt câu hỏi qua điện thoại: "Bạn cùng phòng của em đâu?"

"Bạn cùng phòng" là tên gọi hắn dành cho Quách Hạo.

Kỷ Chi Nam ở trước gương chải tóc vừa mới sấy khô: "Đi ra ngoài rồi, mỗi tối anh ấy đều phải chạy bộ, tôi..."

"Em đừng đi với anh ta." Tần Ngụy Vũ giống như biết em muốn nói cái gì, quyết định ngăn lại trước rồi nói sau.

Kỷ Chi Nam đối với thuộc tính bá đạo của hắn từ thường xuyên chuyển thành ngẫu nhiên vẫn có chút chưa quen: "Nếu không chạy bộ tôi sẽ mập chết đi. "

"Tôi sẽ đưa cho em một chiếc máy chạy bộ."

Kỷ Chi Nam liên tục lắc đầu: "Anh đừng giày vò Tiểu Ngô, lần trước cậu ấy tay không khiêng những thứ kia lên núi, thiếu chút nữa mệt ngất đi. "

Tiểu Ngô là trợ thủ Tần Ngụy Vũ phái tới tặng đồ, nhiệm vụ gần nhất chính là bôn ba trên núi.

Tần Ngụy Vũ trầm ngâm một lát, nói: "Vậy tôi tự mình đưa cho ngươi. "

Kỷ Chi Nam lắc đầu hai cái: "Đừng náo nữa, nơi này không có chỗ cho anh ở..."

Tần Ngụy Vũ đối với giọng điệu làm nũng của cậu vô cùng hưởng dụng, sắc mặt không khỏi hòa hoãn: "Nghe lời, chung quanh đều là núi, trời tối đường trơn trượt, rất nguy hiểm. "

Kỷ Chi Nam ngửa mặt lên trời trợn trắng mắt, bất đắc dĩ nói: "A. "

Sửa sang lại tóc xong, cậu nằm sấp trên giường mở máy tính bảng xem có tín hiệu mạng hay không, điện thoại còn chưa cúp máy, Tần Ngụy Vũ nói: "Hôm nay nhìn thấy em trên TV."

Kỷ Chi Nam không hề bất ngờ: "Sản phẩm chăm sóc da của FV? "

"Ừm."

Bản thân Kỷ Chi Nam còn chưa xem qua quảng cáo kia: "Đẹp không? Mặt có sưng không? Tôi hơi mập vào thời điểm đó. "

"Đẹp." Tần Ngụy Vũ không cần suy nghĩ.

"Nói bậy." Kỷ Chi Nam nói thẳng, "Đêm hôm trước quay quảng cáo kia không ngủ ngon, trạng thái kém, đến bây giờ tôi còn lo lắng đề phòng, sợ thương gia tới tìm tôi đòi bồi thường. "

Tần Ngụy Vũ cười: "Đẹp lắm, không có bộ lọc fan. "

Kỷ Chi Nam chớp chớp mắt: "Từ này học ở đâu? "

Tần Ngụy Vũ không trả lời, đổi đề tài nói: "Tối nay có phim truyền hình của em phát sóng. "

Là một bộ phim thanh xuân mà Kỷ Chi Nam quay đầu năm ngoái, chính xác mà nói là Kỷ Chi Nam kiếp trước quay, chính cậu cũng không nhớ rõ rating và phản ứng như thế nào.

Đây là đề tài Kỷ Chi Nam quan tâm, sự chú ý của cậu lập tức bị kéo đi: "Đúng, anh giúp tôi xem thế nào, nhất là những bình luận trên Weibo... A không đúng, anh không chơi Weibo. "

Tần Ngụy Vũ nghe được thanh âm nhỏ bé trầm thấp uể oải của cậu, liền hận không thể trực tiếp bay qua sờ sờ đầu cậu.

Hắn trịnh trọng nói: "Yên tâm, tôi xem giúp em. "

Cúp điện thoại, ánh sáng ngoài trời bên ngoài xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng, Kỷ Chi Nam nhàn rỗi vô sự, khoác áo khoác đi ra ngoài.

Trong lòng cậu có chuyện, mơ màng đi lung tung.

Vừa rồi cuối điện thoại, Tần Ngụy Vũ dừng lại muốn nói cái gì, cuối cùng vẫn không nói.

Kỷ Chi Nam biết hắn muốn nhắc tới chuyện của mẹ, đêm qua là buổi biểu diễn đầu tiên sau khi bà về nước, Tần Ngụy Vũ tám phần đã đi, nói không chừng hai người còn nói chuyện về cậu.

Cậu không muốn phỏng đoán bọn họ, nhưng lại không khống chế được muốn nghĩ đến.

Buổi hòa nhạc đầu tiên của bà ấy có thành công không? Nó có đầy đủ chỗ ngồi không?

Ở nước ngoài mười mấy năm tại sao đột nhiên trở về?

Kiếp trước lúc này bà ấy không trở về a, có phải có chỗ khó khăn gì không?

Bà ấy có thực sự theo dõi mình không?

......

Nghĩ đến liền không dừng lại được.

Bên ngoài nhà dân là một hành lang hẹp, Kỷ Chi Nam cúi đầu đi về phía trước, chưa từng chú ý phía trước có người đến. Người nọ không có ý nhượng bộ, hai người vai đυ.ng vai đυ.ng phải.

Ninh Lan thấp hơn Kỷ Chi Nam hai ba cm, khí thế lại không kém chút nào, hơi ngửa đầu híp mắt nhìn cậu.

Kỷ Chi Nam bị đυ.ng đến phục hồi tinh thần lại, chống lại ánh mắt đùa giỡn của Ninh Lan, chỉ cảm thấy cả người không khỏe, một giây cũng không muốn ở lại lâu, nhấc chân nghiêng người chen qua từ khe hở bên cạnh cậu ta.

"Này." Ninh Lan gọi cậu: "Anh sợ tôi à? "

Đứa nhỏ này từ sau sự kiện hạ dược không quá hào quang lần trước, dứt khoát phá bình rách nát, người trước mặt ngốc nghếch đáng yêu không thay đổi, từng câu "Kỷ lão sư" kêu thân thiết, sau đó liền bại lộ bản tính, vẻ mặt thối rữa đối với cậu.

Bất quá cơ hội hai người ở chung một mình không nhiều lắm, Kỷ Chi Nam vẫn chưa để ở trong lòng. Nếu Tần Ngụy Vũ có thể thả cậu tới đây quay phim, đại biểu Ninh Lan không dám động đến cậu nữa.

Cậu dừng bước, nhìn thẳng về phía trước nói: "Rốt cuộc là ai sợ ai, tôi nghĩ trong lòng cậu biết rõ. "

Một mình đi dạo xung quanh vài vòng, mặt trời thu lại tia sáng cuối cùng, Kỷ Chi Nam ngoan ngoãn giẫm lên bãi cỏ trở về.

Khi đi ngang qua trạm phát sóng di động lấy điện thoại di động ra thử kết nối mạng, cư nhiên thành công lên Weibo. Đây là lần đầu tiên trong tuần này liên tục lên mạng, Kỷ Chi Nam vội vàng làm mới tin tức, còn chưa kịp đọc tin nhắn riêng cùng ai, đã bị một làn sóng trả lời và lượt thích kỳ quái hấp dẫn sự chú ý.

Một trong những weibo gần đây nhất của cậu là chuyển tiếp tin của Ninh Lan @ trên đường ra sân bay. Ninh Lan đã @ cậu hai lần, hơn nữa khi đó hai người đã theo dõi nhau, lại là anh em tốt diễn cùng một đoàn làm phim, phim truyền hình cần tuyên truyền làm nóng trước, hơn nữa Quách Hạo đã chuyển tiếp, về tình về lý cậu cũng không thể làm như không thấy, chỉ có thể nhắm mắt lại cũng nhấn chuyển tiếp.

Tuy nhiên, điều gây ra các cuộc thảo luận nóng không phải là weibo mà cậu chuyển tiếp, mà là một bình luận bên dưới weibo của cậu.

"Nếu không muốn thì có thể không cần chuyển tiếp" - từ một chuỗi tên tiếng Anh lộn xộn, tên fan cuồng rình mò.

Kỷ Chi Nam còn chưa cân nhắc được lời này có ý gì, tiện tay lật xem bình luận dưới câu trả lời này, trước tiên là nhiều người vây xem kịch vui.

"Sjb phải không? Cố ý châm ngòi cho mối quan hệ giữa hai nhà? "

"Còn tưởng rằng là fan nhà chúng ta đến, không nghĩ tới dĩ nhiên là hắc tử ha ha."

"Được Nam Nam thích rất kỳ quái a? Ở đây đến lượt anh khoa tay múa chân? "

"Nam Nam và AOW Ninh Lan là quan hệ bạn bè, khıêυ khí©h ly gián gì?"

"Cuối cùng cũng bại lộ, lần trước nhìn thấy là acc nhỏ liền cảm thấy không thích hợp."

"Anti không sai, cái gì cũng không cần nói trực tiếp báo cáo!! @Nhóm phản hắc Nam Bảo"

......

Kỷ Chi Nam nhìn, cũng không biết mình nên đứng ở bên nào.

Nhấn vào weibo của nhóm chống anti, mấy tin nhắn gần đây đều treo tài khoản Weibo của fan cuồng, phát động fan tiến hành tố cáo. Nhưng đến bây giờ acc nhỏ này vẫn đứng thẳng như cũ, Kỷ Chi Nam nhấn vào weibo của hắn xem một chút, blogger này 20 phút trước còn khen một weibo, là video chính thức quảng cáo mới của Kỷ Chi Nam.

Kỷ Chi Nam: "..." Càng ngày càng mơ hồ.

Trở lại phòng nằm một hồi lâu, bạn cùng phòng Quách Hạo mới huýt sáo trở về, tâm tình thập phần sung sướиɠ.

Kỷ Chi Nam còn đang nhìn chằm chằm trần nhà cân nhắc quan hệ giữa nick weibo, fan cuồng rình mò và fan nam, dựa theo hiểu biết trước mắt của cậu, vô luận như thế nào cũng không thể tưởng tượng ba người này là một người.

Quách Hạo theo tầm mắt của cậu nhìn lên nóc nhà: "Anh em, nhìn cái gì đây? "

Kỷ Chi Nam còn đang mê mang: "Anh nói... Người hâm mộ nghĩ gì cả ngày? "

Quách Hạo cười hắc hắc: "Không phải muốn ngủ cậu, chính là muốn bị cậu ngủ. "

Kỷ Chi Nam: "..."

Vốn tưởng rằng sẽ vì những chuyện này phiền não một thời gian, nhưng mà cảnh quay tiếp theo cũng không cho cậu thời gian rảnh để rối rắm.

Do mối quan hệ giữa thời tiết và điều kiện tự nhiên, với sự khởi đầu của mùa mưa, quay ảnh ngoài trời có những biến lớn và không ai biết khi nào mưa đột ngột. Đoàn làm phim vì muốn an toàn, đẩy nhanh quá trình quay phim, mỗi ngày đều quay theo tiến độ.

Bởi vì là ngoại cảnh, phần lớn là cưỡi ngựa và đánh nhau, tiêu hao rất lớn với thân thể diễn viên, hán tử thân thể cường tráng, mỗi ngày cũng cơ hồ bị vắt kiệt tất cả thể lực, sau khi kết thúc công việc liền liệt nằm liệt trên giường không đứng dậy nổi.

Lúc này Kỷ Chi Nam lại nhận được công việc mới — từ lúc ký hợp đồng phát ngôn cùng nhau ký một buổi tuyên truyền trực tiếp, dự kiến vào tối thứ bảy tuần này. Chu Như lấy lý do địa phương bất tiện yêu cầu hoãn thời gian phát sóng trực tiếp, nhưng lúc này đang trong giai đoạn quảng cáo mạnh mẽ, thương gia uyển chuyển tỏ vẻ hy vọng không thay đổi thời gian, chủ động đề nghị có thể căn cứ vào tình huống hiện tại của Kỷ Chi Nam tận lực phối hợp, để MC bay đến địa điểm quay phim, Kỷ Chi Nam chỉ cần xuống núi đến địa điểm bọn họ đã hẹn trước tham gia livestream là được.

Người ta đều làm được chuyện này, Kỷ Chi Nam không có cách nào từ chối nữa.

Sau khi kết thúc công việc vào chiều thứ Bảy, thay quần áo và đi xe xuống núi.

Lily ở trên xe nhanh chóng giúp cậu tẩy trang, xe đi đến con đường đất gập ghềnh hẹp, hai người xuống xe đổi sang đi bộ, đến dưới chân núi có người phụ trách nền tảng phát sóng trực tiếp tiếp ứng, lên xe một đường lái đến dưới lầu một khách sạn nào đó.

Bởi vì lịch trình được ấn định gấp gáp, địa điểm quay phim "Phúc Giang Sơn" lại tương đối hẻo lánh, chỉ có thể đem địa điểm phát sóng trực tiếp đặt ở trong phòng khách sạn.

Nhân viên chăm sóc da FV mấy ngày trước đã đăng lên Weibo một đoạn trailer, fan thần thông quảng đại không biết từ đâu biết được tin tức, Kỷ Chi Nam vừa xuống xe đã bị các cô gái ngồi xổm vây quanh, khách sạn xuất động an ninh mới hộ tống cậu lên thang máy.

Lily thở hổn hển trong thang máy, giơ lên món quà của người hâm mộ trong tay: "Hô... Bữa tối đến rồi. "

Nhưng Kỷ Chi Nam cũng không có thời gian ăn, vào phòng thay quần áo, làm tóc, còn phải trang điểm. Lúc Tần Ngụy Vũ gọi điện thoại tới, cậu vừa cùng người dẫn chương trình vội vàng đối thoại xong.

Kỷ Chi Nam tránh mọi người, đi tới bên cạnh nghe điện thoại: "Không phải anh đi Mỹ công tác sao? "

"Bên này trời đã sáng rồi. Em đã ăn tối chưa? Tần Ngụy Vũ hỏi.

Kỷ Chi Nam khẽ thở dài: "Làm sao có thời gian? Chỉ còn 10 phút nữa là bắt đầu. "

Ngay cả chính cậu cũng không phát hiện, cậu đã càng ngày càng quen với sự quan tâm của Tần Ngụy Vũ, ngẫu nhiên còn có thể lộ ra một mặt không chút phòng bị ở trước mặt người thân cận.

Tần Ngụy Vũ nhíu mày: "Đưa điện thoại cho người phụ trách của bọn họ. "

"Lại muốn làm gì?" Hôm nay Kỷ Chi Nam treo dây nửa ngày, tay chân đau nhức, vừa khom lưng xoa khớp gối vừa nói, "Livestream không thể trì hoãn, fan đều chờ đấy. "

"Fan quan trọng như vậy?"

"Đương nhiên."

Tần Ngụy Vũ trầm mặc một lát, nói: "Được, đợi lát nữa gặp lại. "

Sau khi cúp điện thoại, Kỷ Chi Nam mới hậu tri hậu giác liền phát hiện ra cái gì đó không đúng.

Hắn không phải ở Mỹ sao, làm thế nào để "gặp lại"?