Chương 50 (chưa beta)

Edit: Lùn

Trở lại thủ đô, Kỷ Chi Nam về nhà để hành lý xong, liền không ngừng vó ngựa chạy tới địa điểm thử vai.

Phim đề tài tội phạm "Dạ Tấu" thống nhất sắp xếp thử vai nhân vật chính vào chiều nay, Kỷ Chi Nam cũng là ngày hôm qua vừa nhận được thông báo.

Câut muốn khiêu chiến chính là người phạm tội dị tật tâm lý, nhân vật này ngoại trừ tuổi tác không khác câut, những cái khác thì không có điểm gì chung, nhưng người sáng suốt đều biết nhân vật này sẽ xuất sắc, cậu muốn thử một lần.

Trong ấn tượng kiếp trước có một bộ phim như vậy, lúc ấy cậu không có duyên thử vai, đợi đến khi công chiếu cậu đã đi đến sự nghiệp sa thăng trầm, không nhận được công việc gì, cơ hồ nhạt nhòa, cho nên ngay cả đạo diễn là ai ai đóng vai chính cậu cũng không biết.

Kỷ Chi Nam vừa xuống thang máy vừa tháo khẩu trang, Lily đi theo phía sau, lải nhải nói với cậu hôm nay hơn phân nửa nam diễn viên trong giới giải trí đều tới.

Rẽ một cái, nhìn thấy ghế hành lang đầy người, bên góc tường cũng có mấy người đứng, đều quen, Kỷ Chi Nam mới tin tưởng Lily lúc này không khoa trương. Cậu không thích giao tiếp, chỉ biết quay phim, ở thế ngoại đào nguyên đã lâu, thật đúng là không biết nam diễn viên cùng tuổi trong giới có số lượng khổng lồ như vậy.

Kỷ Chi Nam đi qua chào hỏi mấy người quen biết trong giới, sau đó tìm một góc đọc kịch bản.

Đọc một hồi Tần Ngụy Vũ gửi tin nhắn: [Mấy giờ kết thúc? Tôi sẽ đón em.]

Kỷ Chi Nam trả lời: [Không xác định, đừng tới đây, tôi tự mình trở về]

Vừa mới trả lời, có bóng người ngăn trở ánh sáng trước mặt cậu, ngẩng đầu nhìn, cư nhiên là Tùy Ý.

Buổi sáng vừa mới ghi hình xong chương trình, Kỷ Chi Nam vì tránh gặp mặt cậu ấy, cự tuyệt lời mời ăn trưa của chị Tịch Tịch và biên đạo, nói trong nhà có việc, cơm trưa còn chưa ăn liền bắt máy bay đi.

Ai biết được sẽ gặp lại nhau ở đây vài giờ sau đó.

"Kỷ lão sư, trùng hợp như vậy." Tùy Ý chào hỏi trước.

Cậu ấy cười rất tươi sáng, dù sao tuổi tác cũng nhỏ, tuổi trẻ bức người. Kỷ Chi Nam lúc này đang suy nghĩ, bộ dáng chính phái thuận buồm xuôi gió này của cậu ta đến thử vai kẻ gϊếŧ người? Cảnh sát cũng vậy.

Hai người không mặn mà không nhạt trò chuyện vài câu, Tùy Ý rất tự biết với khí chất của mình: "Thật ra tôi biết mình không thích hợp với vai Diêm Xuyên này, chị đại diện nhất định muốn tôi thử xem, nói thật sự không được còn có cảnh sát làm dự bị. ”

Diêm Xuyên là kẻ gϊếŧ người biếи ŧɦái trong phim, bị một nam cảnh sát trẻ tuổi vừa tốt nghiệp truy đuổi không rời.

Kỷ Chi Nam ngoài miệng nói cố gắng, trong lòng nghĩ cũng đừng nói nữa, ông trời phù hộ cho vai của em trai cảnh sát cũng đừng chọn cậu ta. Ấn tượng đầu tiên của cậu về Tùy Ý hoàn toàn bị cố định trong hai đêm đối thoại với Ninh Lan, quả thực không có cách nào coi cậu ấy là hạng người lương thiện gì đó.

Tùy Ý dường như hồn nhiên không phát hiện Kỷ Chi Nam sự xa lánh của cậu, tiếp tục tìm đề tài tán gẫu với cậu: "Đây không phải là lần đầu tiên Kỷ lão sư quay phim chứ? Tôi nhớ công việc của anh là một diễn viên. ”

Xung quanh đều là người, Kỷ Chi Nam không tiện vứt mặt rời đi, đành phải trả lời qua loa: "Ừm, bộ phim này có thể chọn được tôi hay không còn chưa xác định. ”

"Tính cách Diêm Xuyên quả thật khác xa bản thân anh." Tùy Ý như có điều suy nghĩ.

Lời này làm Kỷ Chi Nam không thoải mái, làm như cậu ấy rất hiểu mình. Cậu rũ mắt nhìn kịch bản, nói: "Lời giải thích của nam diễn viên là diễn tốt nhân vật hoàn toàn khác với mình. ”

Tùy Ý cười cười: "Ngài nói đúng. ”

Chịu đựng hơn mười phút, Lily rốt cục cũng tới gọi cậu, Kỷ Chi Nam như được đại xá, khép lại kịch bản sẽ đi.

"Kỷ lão sư, chuyện trước đó, tôi thay Ninh Lan xin lỗi cô." Tùy Ý ở phía sau câut nói, "Còn có trận động đất lần trước, cám ơn anh đã cứu anh ấy. ”

Kỷ Chi Nam sờ kịch bản trên tay, quay đầu lại nói: "Không có việc gì, vô luận là ai tôi cũng sẽ đi cứu, hơn nữa người cứu mạng cậu ta không phải là tôi. "Suy nghĩ một chút, bình tĩnh lại nói, "Con người tôi sợ phiền toái, không hy vọng lại phát sinh chuyện tương tự, kính xin câut và người bên cạnh chú ý lời nói và hành động. ”

Thử vai tương đối thuận lợi, mục tiêu của Kỷ Chi Nam chỉ có Diêm Xuyên, không giống như các diễn viên khác, để lọt vào bộ phim này, mỗi nhân vật đều chuẩn bị, và kết quả là họ không hiểu thấu đáo về vai diễn.

Kỷ Chi Nam vào cửa liền biểu lộ ý tới, đạo diễn chọn một đoạn ý bảo cậu bắt đầu, cậu giơ tay lên làm rối tóc, cởi nút áo sơ mi, đứng trong bóng tối ngược sáng ở góc tường cúi đầu, chỉ lộ ra một con mắt giảo hoạt.

Lúc đi ra Kỷ Chi Nam đi rất gấp, không gặp được Tùy Ý nữa. Đứng ở cửa sau trống chờ Lily, một chiếc xe màu đen dừng lại trước mặt cậu.

Khi Tần Ngụy Vũ từ trên xe xuống mở cửa xe cho câut, Kỷ Chi Nam vẫn sửng sốt, chớp chớp mắt hỏi: "Lily đâu? ”

Tần Ngụy Vũ nhìn bộ dạng ngốc nghếch của cậu, nhếch khóe môi, giơ tay xoa xoa mái tóc rối bời của cậu, nói: "Gặp ở bãi đậu xe, tôi bảo cô ấy về trước. ”

Kỷ Chi Nam ngồi lên xe, trước tiên gửi tin nhắn cho Chu Như báo cáo tình hình thử vai, sau đó nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ nhìn cảnh đêm lấp lánh của ánh đèn neon.

Cậu là một người rất yêu gia đình, nhưng cậu đã làm một nghề chạy khắp nơi trên trời và dưới đất. Cậu nhớ tới lúc mới vào giới, chỉ cần không quay phim, một mình có thể ở nhà vài ngày, từ lúc bình minh đến tối, cũng không cảm thấy tịch mịch.

Kỳ thật, nếu không phải đem người nào để ở trong lòng, mong hắn trở về bồi mình, làm sao có thể sinh ra cảm giác tịch mịch đây?

Tựa như bây giờ, người ngồi bên cạnh, cậu cũng không muốn trở lại cái xe mình độc chiếm một hàng ghế nữa.

Bữa tối là lẩu, khi về đến nhà dì đã chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, đun sôi là có thể ăn.

Mùa hè bật điều hòa ăn lẩu có một phen tư vị khác, Kỷ Chi Nam vốn định bắt đầu một vòng ăn kiêng mới từ hôm nay để gầy đi, đối mặt với một bàn thức ăn yêu thích cùng nước sốt cay tươi, hơn nữa một người im lặng không lên tiếng chỉ lo gắp thức ăn vào bát của cậu, cậu thống khổ quyết định phóng túng thêm một lần nữa.

Cơm nước xong, Kỷ Chi Nam lên lầu tắm rửa, ngày mai phải dậy sớm, Chu Như nhận cho cậu một việc chụp tạp chí.

Tắm xong, Tần Ngụy Vũ bưng sữa vào phòng: "Uống sớm nghỉ ngơi. ”

Kỷ Chi Nam cầm lấy đưa tới bên miệng, Tần Ngụy Vũ nhanh tay lẹ mắt ngăn lại: "Còn nóng, chậm một chút. ”

Kỷ Chi Nam vì thế cầm ly, dùng miệng cẩn thận thổi khí tán nhiệt.

Tần Ngụy Vũ đứng lên mở tủ ra, từ trong ngăn kéo lấy thứ gì đó đi ra, đặt ở trước mặt cậu.

Kỷ Chi Nam ngay từ đầu không coi trọng, liếc mắt vài lần, sau đó thổi thổi liền dừng lại.

"Những thứ này đều là đồ của em, cất kỹ." Tần Ngụy Vũ nói.

Trên cùng là hộp trang sức đặt vòng tay, phía dưới là một đống hợp đồng mở ra, trên mỗi phần đều viết ba chữ "Kỷ Chi Nam".

"Tất cả những gì chúng ta có bây giờ đều chuyển sang tên của em."

Kỷ Chi Nam ngẩn người: "Không phải là tài sản chung sao? ”

Tần Ngụy Vũ ngồi xuống bên cạnh câut, bình tĩnh nói: "Đều là thủ tục chuyển nhượng trước hôn nhân, bao gồm cả căn nhà này. ”

Luật hôn nhân quốc gia quy định rằng tài sản trước hôn nhân thuộc về một cá nhân, cho dù vợ chồng khác giới hoặc chồng chồng đồng tính, và sau khi kết hôn không được chia với đối tác của họ.

Kỷ Chi Nam không muốn đưa tay đón, nghiêng đầu nhìn hắn: "Cho tôi làm gì? Tôi không thể quản lý công ty. ”

Tần Ngụy Vũ nói: Tôi quản, em phụ trách thu tiền là được. ” (ảwwwwwwww)

Kỷ Chi Nam quay sang nhìn cái khác, tầm mắt không biết nên rơi ở đâu, dừng lại một lúc lâu, nói: "Vậy nếu bây giờ, tôi muốn ly hôn với anh..."

Tần Ngụy Vũ còn nhìn cậu, trong mắt giống như ẩn chứa một dòng nước sâu thẳm: "Nếu em ly hôn với tôi, tất cả những thứ này thuộc về e., tôi sẽ không có gì cả. ”

"Tôi nói rồi, của tôi đều là của em, em có thể tin tưởng tôi."

Kỷ Chi Nam chậm rãi hít sâu một hơi rồi thở ra.

Phần vật trước mặt này, có thể là lần thứ hai khóa gông xiềng của cậu, trở thành ràng buộc cậu không thể rời khỏi, không buông xuống được. Nhưng đúng lúc này bầu không khí quá tốt, hương thơm ngọt ngào của sữa quanh quẩn giữa mũi, không khí ấm áp.

Kỷ Chi Nam đưa tay nhận lấy, nói: "Vậy tôi bảo quản trước cho anh. ”

Hai ngày sau, Chu Như thông báo cho cậu đi ký hợp đồng "Dạ Tấu", nam số 1 Diêm Xuyên, nửa tháng sau gia nhập tổ. Kỷ Chi Nam nhìm qua danh sách diễn viên một lần, không có người không nên xuất hiện.

Tần Ngụy Vũ mua bánh ngọt chúc mừng câut, thời gian giảm cân của Kỷ Chi Nam còn lại không nhiều, nhịn đau ăn một miếng nhỏ, ăn xong ở trong sân bên đi dạo một trăm vòng, mới dám ngồi xuống.

Buổi tối Tần Ngụy Vũ trở về nghe dì nói chuyện này, liền xắn tay áo dời hoa cỏ trong viện ra, sửa sang lại một con đường nhỏ rộng rãi, đèn sao cũng dời về phía ven đường.

Kỷ Chi Nam ở trong phòng cầm kịch bản, xuyên qua cửa sổ nhìn hắn bận rộn, buồn bực nghĩ, tôi thoạt nhìn là loại người bị lạc trong sân nhà mình sao?

Ngày ký hợp đồng, Tần Ngụy Vũ muốn đi cùng cậu, Kỷ Chi Nam lấy lý do "quản lý công ty thật tốt, cuối năm tôi phải xem lợi ích". Mấy ngày nay bọn họ cả ngày xuất nhập song song, lúc trở về Kỷ gia, ngay cả bà nội cũng nhìn ra quan hệ hai người càng ngày càng hòa hợp, cười đến không khép miệng lại được, nhét kẹo vào túi của Kỷ Chi Nam.

Chu Như gõ cậu vài lần, bảo cậu thu liễm một chút, nói ngàn vạn lần không thể học những minh tinh trên Weibo âm thầm khoe ân ái kia, bảo đảm không chừng ngày đó bị lột ra, những thứ này đều trở thành chứng cứ tội lỗi, chờ lấy được ảnh đế ngồi vững vàng phái thực lực công khai cũng không muộn.

Kỷ Chi Nam nhảy lên ba thước, ngoài miệng hô "Ai khoe ân ái", trong lòng lại không khỏi bắt đầu tính toán, nếu thật sự công khai, fan sẽ phản ứng như thế nào?

Lúc cậu ra mắt còn nhỏ, bởi vì tướng mạo, thập phần được các chị em, các bà mẹ yêu thích, fan bạn gái không phải là không có, chỉ là mỗi khi có cô gái ở dưới weibo của cậu gọi "Chồng", lập tức sẽ bị "Nam Nam vào lòng tỷ tỷ", "Tiểu Nam Nam quá đáng yêu hôn hôn", "Thật muốn có một đứa con trai như vậy a", "Ăn nhiều một chút a nhìn bảo bối của ta gầy gò" tràn ngập ánh sáng của mẹ bao trùm vô tung vô ảnh.

Ví dụ như gần đây trong giới rất hot nam phấn ca ca, nếu đặt trên người nam minh tinh khác thấy lạ không trách, đến chỗ Kỷ Chi Nam chính là loài quý hiếm. Dưới weibo Tần Ngụy Vũ bình luận một đống fan đội hình đại diện Kỷ Chi Nam đến tham quan, để lại một loạt bình luận nhiệt tình ——

"Tiểu ca ca ngươi cũng cảm thấy Nam Nam chúng ta siêu đẹp đúng không?"

"Ca ca, dáng người ngươi tốt như vậy, không bằng đi làm bảo tiêu của Nam Nam đi!"

"Tiểu ca ca ngàn vạn lần không nên đá cơm, cùng nhau thủ hộ Nam Nam."

"Tiểu ca ca rảnh rỗi chụp ảnh tự sướиɠ a, chúng ta like cho anh!"

"Wuli Nam nhìn thấy fan nam đẹp trai như vậy nhất định sẽ đỏ mặt, ngẫm lại liền kí©h thí©ɧ hắc hắc ~"

Kỷ Chi Nam vừa lật vừa chửi bới, nói cái này đều là cái gì? Quay đầu lại nhìn lại, hảo gia hỏa, tuần trước còn chỉ có mấy acc fan nhỏ mà hệ thống tặng, hiện giờ đã có hơn một vạn fan.

Nếu Tần Ngụy Vũ bộ dạng không đẹp như vậy, số lượng fan này ít nhất cũng ít hơn tám phần.

Kỷ Chi Nam nhất thời không quá cao hứng, lại nói không ra vì sao mất hứng, như ngậm ở cổ họng, ăn không nuốt được, táo ăn được một nửa liền bỏ lại.

Tần Ngụy Vũ tắm rửa xong đi ra, không chút suy nghĩ liền cầm lấy nửa quả táo ném trên bàn lên ăn.

Kỷ Chi Nam nhìn mặt liền đỏ lên, thật đúng là rất kí©h thí©ɧ.

"Này." Người nằm trên giường dùng mũi chân đá người ăn táo, "Trong tủ lạnh nhiều lắm, tại sao lại ăn phần còn lại của tôi? ”

Tần Ngụy Vũ nghiêm túc: "Ở quê tôi, chồng ăn thức ăn thừa của vợ là phong tục truyền thống. ”

Tuy rằng không có độ tin cậy gì, nhưng mây đen trong lòng Kỷ Chi Nam vẫn nhanh chóng tản đi không còn một mảnh.

Cậu vùi mặt vào gối đầu, thầm nghĩ được đi, dù sao fan của tôi nhiều, chia cho anh vài người là được rồi.

Trước khi "Dạ Tấu" khởi quay, Kỷ Chi Nam đã giảm thành công 8 cân, còn ghi lại hai kỳ "Thử thách đầu tiên của tình yêu", một ở thành phố phương bắc, một ở bờ biển phía nam, mỗi kỳ đều có chủ đề khác nhau. Chương trình này xem như vừa ghi hình vừa phát sóng, đài truyền hình bên kia thông báo tuần sau bắt đầu phát sóng vào tối thứ bảy, mỗi tuần một kỳ.

Đoạn trailer siêu dài mười phút đầu tiên đã được tung ra trên các trang web video lớn, năm khách mời đều có hai ba phút quay phim, trong hoạt động tổ hợp Kỷ Chi Nam và Tùy Ý bị cắt đặc biệt nhiều, hai người hợp tấu cũng chiếm nửa phút trong trailer, nghe nói fan hai nhà xem xong đều điên rồi.

Kỷ Chi Nam sau khi chương trình phát sóng tập đầu tiên, mới từ trong miệng Lily biết được, cậu và Tùy Ý cư nhiên trở thành một đôi CP hot.

Chương trình bây giờ vì hấp dẫn người xem, cố ý bán hủ đã trở thành thủ đoạn quen thuộc, nhạc nền mập mờ phối hợp với văn tự khiến người ta mơ hồ, Kỷ Chi Nam rút ra khỏi mình từ góc độ khách quan, đều không thể không thừa nhận quả thật có bong bóng màu hồng bốc lên bên ngoài.

Tâm tình phức tạp cắt video, Kỷ Chi Nam trước khi rời khỏi Weibo lướt qua tin nhắn riêng, phát hiện Ninh Lan gửi cho cậu một đường link.

Cậu và Ninh Lan từ sau trận động đất, vẫn không liên lạc được nữa. Kỷ Chi Nam thân đang không sợ bóng nghiêng, thoải mái nhấp vào tin nhắn riêng: "Ý Nam CP chế video — "Tuyệt xứng".

Kỷ Chi Nam mặt đầy hắc tuyến. Cậu muốn nói gì đó, lại không dám trả lời trực tiếp trong tin nhắn riêng tư, sợ Ninh Lan chụp màn hình, nghĩ đi nghĩ lại, mở số điện thoại của Tùy Ý chưa bao giờ liên lạc qua.

Trong quá trình chỉnh sửa tin nhắn, điện thoại của Tần Ngụy Vũ đánh qua, tay Kỷ Chi Nam run rẩy bấm cúp máy, cậu cũng không hoảng hốt, đợi đến khi gửi xong, điện thoại của Tần Ngụy Vũ lại tới.

Địa điểm quay phim đầu tiên của "Dạ Tấu" là ở ngoại ô thành phố nơi kết hợp thành thị và nông thôn, tuy rằng cách trung tâm thành phố chưa đầy hai giờ lộ trình, nhưng đạo diễn yêu cầu nghiêm khắc, cấm diễn viên trong lúc quay phim rời khỏi địa điểm chạy loạn khắp nơi, xung quanh nhiều người miệng tạp, thăm viếng cũng không tiện, cho nên từ khi Kỷ Chi Nam vào tổ đến nay, hai người đã hơn một tuần không gặp mặt.

"Tại sao, tại sao cúp máy?" Tần Ngụy Vũ hỏi.

Kỷ Chi Nam: "Nhắn tin. ”

"Gửi cho ai?"

"Tùy Ý."

Kỷ Chi Nam nói xong mới cảm thấy không ổn, thời gian này cậu quá thả lỏng ở trước mặt Tần Ngụy Vũ, vốn cũng không có gì để che giấu, cho nên nghĩ đến chỗ nào thì nói đến đó.

Tần Ngụy Vũ một lúc lâu không có động tĩnh gì.

"Cái kia, tôi tìm cậu ta kỳ thật là muốn..." Kỷ Chi Nam đầu lưỡi dính lại.

"Tôi đã xem chương trình của các em." Tần Ngụy Vũ chuyển đề tài nói.

Kỷ Chi Nam theo bậc thang xuống: "À, hay không? ”

"Ừm, em chơi rất hay, cậu ta kéo cũng không tệ." Giọng Tần Ngụy Vũ bình thản, nghe không ra cảm xúc, "Hai người các em rất xứng đôi. ”

Kỷ Chi Nam: "..." Hôm nay là làm sao vậy, một người hai người đều đến phối hợp lang phối Tùy Ý cho tôi?

Cậu còn chưa nghĩ ra phải nói gì, Tần Ngụy Vũ lại nói: "Tôi cái gì cũng không biết, không xứng với em. ”

Kỷ Chi Nam bị lời này của hắn nghẹn lại nửa ngày, lập tức thăm dò hỏi: "Ngưanhơi... Anh uống rượu à? ”

Tần Ngụy Vũ là loại người uống quá nhiều làm cho người ta nhìn không ra có gì khác với bình thường, nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc không mở miệng nói chuyện, nhất là ở trước mặt người quen thuộc. Kỷ Chi Nam nhớ rõ Tần Ngụy Vũ ở trên giường bệnh cũng từng nói "không xứng với em", lúc ấy còn tưởng rằng hắn đang nói đùa, hiện tại nghe được, bên trong vẫn có vài phần chân ý.

Tin tức đột nhiên nhận ra này làm cho cậu có một chút sốc. Tần Ngụy Vũ trong mắt cậu chưa bao giờ nói Tôi không được", "Làm không được", hắn là phái hành động, làm nhiều hơn nói, dựa vào thông minh cùng cẩn thận, cơ hồ chưa bao giờ gặp qua thất bại, Kỷ Chi Nam vẫn cho rằng hắn đối mặt với bất cứ chuyện gì đều là tin tưởng mười phần.

Tần Ngụy Vũ không phủ nhận cũng không thừa nhận, chậm rãi nói: "Tôi từng nghĩ, nghĩ tới nếu đến cuối cùng em cũng không tha thứ cho tôi, không chấp nhận tôi, tôi nên làm cái gì bây giờ. ”

Kỷ Chi Nam bây giờ có thể xác định hắn đã uống quá nhiều, Tần Ngụy Vũ ngày thường nào có thể nói những lời không giới hạn như vậy.

Cậu muốn cười, lại sợ người ở đầu dây bên kia tức giận, dứt khoát theo hắn hỏi: "Làm sao bây giờ?" ”

Tần Ngụy Vũ cúi đầu thở dốc nhẹ nhàng gãi ngứa ngáy ngáy trong ngực như lông vũ, hắn nói: "Tôi sẽ là anh trai cả đời của em, bảo vệ em, đối xử tốt với em, em muốn gì tôi sẽ cho cái đó. ”

Nghe xong lời này, ánh mắt Kỷ Chi Nam giật giật, hồi ức ngây ngô từ lâu đã ùn ùn kéo đến.

Mấy năm Tần Ngụy Vũ xuất ngoại, cậu từng lén viết thư tình cho hắn. Tình cảm thiếu niên luôn luôn là một bài thơ, tốn công của mình để trích xuất các câu thơ của Tagore trên đó, cuối cùng cắn bút rối rắm, thêm một dòng chữ nhỏ: Tôi có thể gọi anh là anh trai?

Khi đó cậu tự ti, nhu nhược, chưa bao giờ dám hy vọng xa vời có thể ở cùng một chỗ với Tần Ngụy Vũ, gọi một tiếng "ca ca", dĩ nhiên là hành động lớn mật nhất trong mấy năm thầm mến của cậu.

Phong thư kia tự nhiên không có gửi ra ngoài, bị cậu kẹp vào nhật ký, biến thành một bí mật bị chôn sâu.

Hiện giờ bí mật bị đào ra, Kỷ Chi Nam cũng không cảm thấy khó chịu, chỉ cảm thấy tim đập rất nhanh. Cậu hỏi, "Sau đó, anh ... anh vẫn muốn làm anh trai tôi chứ? ”

"Muốn." Tần Ngụy Vũ không cần suy nghĩ, "Muốn làm anh trai của em, cũng muốn làm chồng của em, em biết đấy, tôi rất tham lam, cái gì cũng muốn. ”

Kỷ Chi Nam ôm điện thoại cười rộ lên.

Cậu biết, Tần Nhạc cậu quen biết vẫn không thay đổi, phần tự tin cùng kiêu ngạo từ trong xương cốt lộ ra, mới là ánh sáng từ kiếp trước đến đời này vẫn hấp dẫn cậu truy đuổi.

—------------

Nếu bạn nào chưa đọc "Trục Lãng", thì tới đây mình cũng xin các bạn đừng ghét Ninh Lan vì từng hạ được, cũng đừng ghét Tùy Ý nói chuyện quái gở, bao che cho Ninh Lan. Phía sau còn những bí mật mà mình chưa biết, chuyện xảy ra cũng không chắc là thật. Họ cũng có nỗi khổ tâm riêng. Cho nên đừng có ác cảm với họ nhé. Thân!