Chương 51 (chưa beta)

Edit: Lùn

Cúp điện thoại, tin nhắn trả lời của Tùy Ý đã được hiển thị trên màn hình: [Được, nói vẫn là tôi chiếm tiện nghi, Kỷ lão sư vất vả rồi]

Nội dung Kỷ Chi Nam gửi cho cậu ấy rất thẳng thắn, tỏ vẻ mình vừa nghe nói chuyện của CP, hy vọng cậu ấy chờ danh tiếng qua đi là được, thời gian này ngàn vạn lần không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Kỷ Chi Nam có ý để Tùy Ý quản lý tốt đối tượng của mình, câu trả lời này của Tùy Ý lại làm cho cậu có chút không hiểu, không biết tiểu tử này thật ngốc hay giả ngu.

Tổ CP loại chuyện này trong thời gian ngắn đối với nhân khí của hai người đều có trợ giúp, về lâu dài lại có hại vô lợi, Tùy Ý thoạt nhìn là một người thông minh như vậy, không có đạo lý không hiểu.

Bây giờ là thời điểm so đo ai chịu thiệt, ai lại chiếm tiện nghi sao?

Kỷ Chi Nam lắc đầu, dứt khoát kệ cậu ấy.

"Dạ Tấu" vừa quay được hai tuần, đã xảy ra chuyện lớn - nam diễn viên đóng vai em trai cảnh sát Trương Ích bị một nhóm paparazzi chụp lại được vướng vào bê bối sử dụng ma túy.

Tháng trước cảnh sát quận Nam thành phố thủ đô bắt được mấy diễn viên tụ tập sử dụng ma túy trong một tiểu khu nào đó, danh sách đã được công khai, vốn không có quan hệ gì với Trương Ích, nhưng mà video bên paparazzi vừa công bố cho thấy, nhà riêng bị cảnh sát một nồi bưng vài giờ trước, Trương Ích vừa từ đó đi ra, lên xe liền chạy tới một khách sạn ở trung tâm thành phố.

Fan của Trương Ích còn cố gắng rửa sạch cho thần tượng, nói video không rõ ràng, không thấy rõ mặt người, nhất định không phải thần tượng của bọn họ.

Rất nhanh một đoạn video khác được tung ra, camera giám sát khách sạn, người nọ vào thang máy liền tháo khẩu trang và mũ, muốn búa có búa, không phải Trương Ích còn có thể là ai?

Cho dù anh ta có tham gia vào việc sử dụng ma túy ngày hôm đó hay không, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch.

Đoàn làm phim "Dạ tấu" họp suốt đêm thảo luận, sáng hôm sau đã có kết luận. Bởi vì lễ khai máy được tổ chức bên ngoài, đội hình diễn viên chính toàn bộ bị lộ ra ngoài, nhân vật Trương Ích thủ vai là cảnh sát chính nghĩa, hiện tại scandal xảy ra ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng đối ngoại của bộ phim, vi phạm điều khoản bảo vệ hình tượng cá nhân trong quá trình quay phim và trong thời gian công chiếu, liền quyết định hủy hợp đồng với Trương Ích.

Sau khi uyên bố hủy hợp đồng không bao lâu, cảnh sát đã đến để đưa mọi người đi để hỗ trợ điều tra. Anh trai cảnh sát có một cảnh khá nặng trong suốt bộ phim, nội dung quay trong khu vực này đều có cảnh quay của anh ta, công việc của đoàn làm phim buộc phải tạm dừng.

Ký hợp đồng với diễn viên mới, cần thời gian không chỉ một ngày hai ngày, để nhiều nhân viên diễn viên như vậy ở lại đây ngẩn người hiển nhiên là không ổn, đạo diễn đành phải tuyên bố nghỉ trước, chờ thông báo khởi công lần nữa.

Kỷ Chi Nam là nam số 1 của bộ phim này, nhận được thông báo nghỉ phép, ngoại trừ tiếc nuối cùng đáng tiếc, còn khó có thể ức chế sinh ra một tia hưng phấn.

Cậu mang theo áy náy với đoàn làm phim, gọi điện thoại cho Tần Ngụy Vũ.

"Tôi sẽ được nghỉ vài ngày." Kỷ Chi Nam nói.

"Bởi vì chuyện Trương Ích dùng ma túy sao?"

"Ừm, sao anh biết?"

Tần Ngụy Vũ không trả lời, nói thẳng: "Chờ ở đó, đừng chạy lung tung, tôi đón em."

Cúp điện thoại, Kỷ Chi Nam vừa thu dọn hành lý vừa ngâm nga.

Lily ở một bên giúp soạn đồ nhìn không nổi: "Đồng liêu bị bắt, ngài cao hứng thành như vậy, không biết còn tưởng rằng ngài có thù với hắn. ”

Kỷ Chi Nam vội vàng che miệng, không hát nữa.

Lily cười ha ha: "Hát đi, ngược cẩu độc thân tôi đi. ”

Kỷ Chi Nam có chút ngượng ngùng: "Tôi không có cao hứng a. ”

Lily nhìn thấu tất cả, ngoài miệng phụ họa nói: "Đúng, một nghệ sĩ đức nghệ song hinh như cậu, nhất định là đặt công việc lên hàng đầu, Tiểu tình tiểu ái căn bản không ngăn được sự theo đuổi nghệ thuật của cậu, hôm nay đây là thân bất do kỷ. ”

Kỷ Chi Nam hài lòng gật đầu.

Chưa đầy hai giờ Tần Ngụy Vũ đã đến, khiêm tốn, không lái xe vào bên trong.

Qua vài ngày nữa còn phải trở về, hành lý Kỷ Chi Nam mang về không nhiều lắm, trực tiếp ném ở ghế sau.

Vừa lên xe, Tần Ngụy Vũ liền căng mặt. Bộ dáng hắn cười uy hϊếp mười phần, có chút đáng sợ, Lily cùng hành lý ở ghế sau câm như hến, Kỷ Chi Nam hồn nhiên không thèm để ý, quay đầu nói chuyện với Lily, tán gẫu về công viên nước mới khai trương, nói thời tiết này thích hợp nhất để xuống nước chơi.

Tần Ngụy Vũ lạnh lùng chen vào một câu: "Em không biết bơi. ”

Kỷ Chi Nam cười tủm tỉm: "Không sao đâu, có thể mang theo anh. ”

Sắc mặt Tần Ngụy Vũ lúc này hòa hoãn không ít.

Kỷ Chi Nam và Lily hai người ở đoàn làm phim nghẹn nửa tháng không ăn ngon, trải qua thảo luận nghiêm túc, quyết định đến một nhà hàng Quảng Đông được đánh giá rất tốt trên mạng ăn trưa.

Kỷ Chi Nam cầm điện thoại di động chỉ hướng, xe rẽ trái rẽ phải tiến vào một con hẻm nhỏ, thật vất vả mới tìm được vị trí đỗ xe xong, xuống xe lại khó. Tối hôm qua trời mưa to, đường ống dẫn nước dẫn đến cửa khách sạn ước chừng bị tắc, trên mặt đường đầy nước đọng, Lily đi dép còn tốt, Kỷ Chi Nam mang giày bình thường, giẫm vào trong nước tất nhiên sẽ bị ướt.

Kỷ lão sư rơi vào ưu sầu.

Đang lúc cậu do dự là cởi giày đi qua hay là nhảy qua, Tần Ngụy Vũ ở trước mặt cậu nửa ngồi xổm xuống: "Lên đây, tôi cõng em. ”

Kỷ Chi Nam sửng sốt, Tần Ngụy Vũ hiển nhiên là trực tiếp đi ra từ công ty, còn mặc trang phục chính thống, giày da cà vạt tỉ mỉ. Cậu nhìn hai bên, người lui tới cũng không ít.

Điều này ... Không tốt lắm?

Tần Ngụy Vũ thấy cậu bất động, nghiêng đầu hỏi: "Còn muốn ăn cơm hay không? Em có thấy bao nhiêu người ở cửa không? ”

Kỷ Chi Nam vừa nhìn, quả nhiên là cửa hàng nổi tiếng trên mạng, đúng giờ cơm, mọi người đều xếp hàng trước cửa hàng bên cạnh.

Lòng đau xót, kéo khẩu trang lên cao một chút, trèo lên lưng Tần Ngụy Vũ.

Tần Ngụy Vũ đứng lên, Kỷ Chi Nam hoảng sợ, vội vàng dùng cánh tay vòng qua cổ hắn.

Tần Ngụy Vũ kéo đùi cậu, nhẹ nhàng nhéo nhéo, mặt lại kéo xuống: "Sao lại gầy? ”

Hóa ra hắn không hài lòng vì điều đó.

Ngẫm lại lần trước khi bị Tần Ngụy Vũ cõng, sắc mặt hắn cũng không lo, người này luôn lạnh mặt, rất dễ khiến người ta hiểu lầm ý đồ của hắn.

Kỷ Chi Nam nói: "Phải giảm cân a, phù hợp với khí chất của kẻ gϊếŧ người biếи ŧɦái. " Vừa nói vừa cùng hung cực ác trạng, lấy chưởng làm đao làm một động tác lau cổ.

Tần Ngụy Vũ không thể giả vờ sợ hãi, chỉ nói: "Không phải để cho em không ăn, ăn nhiều thức ăn giàu protein, giảm mỡ và tăng cơ ."

Kỷ Chi Nam một tay luồn vào trong áo Tần Ngụy Vũ, ấn vào cơ ngực rắn chắc của hắn: "Có thể trở nên giống như anh không? ”

Thân thể Tần Ngụy Vũ khẽ run lên.

Đến cửa, buông người trên người xuống, Kỷ Chi Nam nhỏ giọng bên tai hắn nói: "Cám ơn ca ca. ”

Tần Ngụy Vũ chỉ cảm thấy lỗ tai ngứa ngáy, không đợi hắn phản ứng, Kỷ Chi Nam liền nhanh như chớp chạy đi, cùng Lily chen vào trong cửa hàng.

Kỷ lão sư khiêm tốn giữ kỷ luật kiên trì cùng quần chúng nhân dân xếp hàng, hơn nửa tiếng sau ba người mới ngồi xuống.

Đồ ăn rất nhanh lên, hương vị cũng tốt như trong truyền thuyết, Kỷ Chi Nam ăn rất cao hứng, đòi thêm một phần bánh bao, Tần Ngụy Vũ vui mừng nghe thấy, đem phần kia của mình cũng đẩy đến trước mặt cậu.

Đáng tiếc bầu không khí thoải mái vui vẻ không duy trì quá lâu, Lily nhận được điện thoại, nói diễn viên dự bị của em trai cảnh sát bên đoàn làm phim đã chọn xong, buổi chiều vào vị trí, ngày mai tiếp tục quay phim.

Kỷ Chi Nam kinh ngạc hỏi: "Là ai a, tùy tiện gọi đến? ”

Lily nhìn cậu, lại nhìn Tần Ngụy Vũ, ấp úng nói: "Tùy...Tùy Ý."

Kỷ Chi Nam: "..." âm hồn bất tán.

Mặc dù vô cùng bất đắc dĩ, Kỷ Chi Nam vẫn có trách nhiệm đưa ra quyết định ăn cơm xong liền trở về đoàn làm phim.

Tần Ngụy Vũ không có phát biểu ý kiến gì đối với việc này, chỉ yên lặng thêm thức ăn cho cậu, ý đồ một bữa cơm đem người mập lên.

Ăn cơm xong, trên đường trở về, bên ngoài lại mưa, Kỷ Chi Nam hoàn toàn không còn hứng thú khi trở về, bĩu môi lướt Weibo ở ghế phụ, thấy phía dưới Weibo xuất hiện thêm một fan CP mang theo ảnh đại diện hai người của cậu và Tùy Ý nhảy nhót, còn có fan độc duy đang cãi nhau với bọn họ, trong lòng càng thêm hoảng hốt.

Đến nơi, Lily cầm hành lý đi dàn xếp trước, Kỷ Chi Nam ngồi không muốn nhúc nhích, Tần Ngụy Vũ che ô xuống xe, đi đường vòng bên này mở cửa xe cho cậu, cậu mới không tình nguyện đi xuống.

"Thật ngại quá, hôm nay để cho anh chạy vô ích hai chuyến..." Kỷ Chi Nam cúi đầu buồn bực nói, giống như một đứa trẻ không ăn được đường.

Thấy bộ dạng đáng thương này của cậu, trái tim cứng rắn đến đâu cũng mềm nhũn thành một khối bông. Tần Ngụy Vũ thở dài không thể nghe thấy, sau đó giơ tay nâng cằm cậu lên.

Trong nháy mắt tới gần, Kỷ Chi Nam né tránh một chút, hôn xuống khóe môi cậu.

Nụ hôn này rất ngắn, giống như con sứa, Tần Ngụy Vũ còn tri kỷ dùng ô che mặt hai người, dưới ô ánh sáng lờ mờ, chỉ nghe thấy tiếng mưa vỗ lên vải ô tí tách.

Kỷ Chi Nam còn trừng mắt mơ màng, Tần Ngụy Vũ ôn nhu dặn dò: "Có thể cùng cậu ta quay phim, nhưng không thể sinh ra hảo cảm với cậu ta. ”

Kỷ Chi Nam trương khai thác cánh môi nóng bỏng: "A? ”

Tần Ngụy Vũ sờ sờ mặt cậu, giải thích ngắn gọn: "Ca ca sẽ tức giận. ”