Chương 49

Khi ông ấy đang nói, Ngôn Thiếu Huy lấy ra một chiếc điện thoại, hơi cúi đầu liếc qua một cái, sau đó ngẩng đầu rồi đưa chiếc điện thoại cho Diệp Yên Nhiên đang ngồi bên cạnh. Diệp Yên Nhiên cầm lấy rồi nhìn, phát hiện có báo cáo đưa tin về vụ án mất tích liên hoàn.

“Cứ coi như là Sở đã để rò rỉ thông tin đi, nhưng chẳng phải trong chuyện này có rất nhiều chỗ đã nói lên rằng bọn chúng không thể xâm nhập vào được hay sao?” Ngôn Thiếu Huy nhướng mày: “Trong này, Mai Hoàng Hạ là người mất tích thứ tư, cũng là người có nhiều thông tin miêu tả nhất. Bản ghi chép lại những lời mà người nhà của Mai Hoàng Hạ nói lần trước thế nào?”

Diệp Yên Nhiên gãi gãi đầu: “Bọn họ nói sau khi làm việc với cảnh sát, bọn họ cảm thấy nếu đặt dưới sự giám sát của toàn xã hội, hiệu suất làm việc của cơ quan công an có thể được cải thiện nhiều hơn.”

Nghe vậy, Ngôn Thiếu Huy bỗng xùy nhẹ một tiếng rồi nghiêng đầu, tiếp tục theo dõi tình hình dưới lầu. Trương Hữu Vinh và phó cục trưởng Lý đang tận tình khuyên nhủ người nhà của Mai Hoàng Hạ, Triệu Hữu Hiên vô tình phát hiện ở con đường đối diện có hai kẻ tình nghi nên lao thẳng lên. Hai người ngã lăn lóc ở sau bụi cây, vội vàng thu gom lại trang bị đồ nghề, rồi nhanh chóng trèo lên chiếc xe buýt nhỏ cách đó khoảng vài trăm mét để tẩu thoát.

Không lâu sau khi hai kẻ tình nghi kia chạy thoát, ba mẹ của Mai Hoàng Hạ và Trương Hữu Vinh nối đuôi nhau quay trở lại văn phòng trong tòa nhà.

Ngôn Thiếu Huy dời tầm mắt đi, sau đó phân phó: “Anh Dũng, anh ở lại đây tiếp tục giúp đỡ La Chí Cương tra ra chiếc xe trong đoạn video, cố gắng tìm xem có phát hiện thêm manh mối nào nữa không. Còn hai người thì cùng tôi đi gặp người nhà của Mai Hoàng Hạ.”

Diệp Yên Nhiên và Tưởng Hoài An đồng thời lên tiếng đáp lại, ba người cùng nhau ra khỏi phòng họp rồi đi thang máy xuống tầng một.

Ở phòng chờ dưới tầng một, quả nhiên họ đã tìm được người cần tìm. Lúc này đây bốn người khua chiêng, gõ trống, kéo tranh và viết chữ đang ngồi trong phòng uống nước khoáng do Sở Công an cung cấp, Trương Hữu Vinh thì đang đứng trên hành lang cùng phó cục trưởng Lý, không biết hai người đang thì thầm bàn luận về cái gì.

“Đồng chí Huy.” Cuối cùng phó cục trưởng Lý dặn dò Trương Hữu Vinh thêm hai câu xong rồi chạy ra đón người, hẳn là đã biết chuyện tổ điều tra đặc biệt và đại đội chuyên án cùng hợp tác để điều tra phá án, có lẽ lúc vừa xuất hiện ông ấy đã định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại chỉ đưa tay ra vỗ vỗ vai Ngôn Thiếu Huy, sau đó ngoảnh mặt đi không quay đầu, chỉ để lại trong không gian một tiếng thở dài như có như không.