Chương 17: Con Rối Cũng Có Cảm Xúc

Tác giả: Y Nhi

"Tửu lượng tốt!" Một tràng vỗ tay giòn giã vang lên, người đàn ông từ trên ghế sô pha đứng lên, trong tay cầm một ly rượu đỏ, chậm rãi đến trước mặt Diệp Thiển Thiển, cười đầy xảo quyệt, "Tửu lượng của cô gái nhỏ rất cao đấy!"

Diệp Thiển Thiển mặc dù đã hai mươi hai tuổi nhưng trông cô chẳng khác gì học sinh cấp ba. Khuôn mặt nhỏ trắng nõn bóng loáng, mái tóc đen nhánh buộc thành đuôi ngựa, trên người mặc áo sơ mi cùng quần jean đơn giản. Mặc dù không toả ra khí chất thời thượng như bao cô gái khác, nhưng cô lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu, giống như một chén trà thơm thanh nhã.

Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Thiển Thiển tao nhã như hoa cúc, đem ly rượu trong tay tiến đến đôi môi mím chặt của cô, nói, " Em gái nhỏ xinh đẹp, uống ly rượu này cho anh xem nào!"

Người đàn ông tên Mạc Uy. Ông nội và ba hắn đều là quan chức cấp cao, ỷ vào trong nhà có quyền có thế, tuổi còn trẻ nhưng đã làm thượng tướng. Ngày thường hay thích làm mưa làm gió, hoành hành ngang ngược, sắc dục ngập trời, chỉ cần hắn nhìn trúng cô gái nào sẽ không từ thủ đoạn mà giành giật lấy. Lần này Mạc Uy đến thành phố G là để mua một nhóm xe Quân Bộ của tập đoàn TK.

Lăng Ngạo Thần rất ít khi tự mình tiếp khách, nhưng Mạc Uy tính tình bất định, người thường rất khó giải quyết cho nên hắn mới tự thân ra tiếp đón.

Trong cái xã hội choáng ngợp trong vàng son này, đám đàn ông áo mũ chỉnh tề sau khi thương lượng về bàn ăn đều cùng nhau rượu chè say xỉn và chơi gái.

Lăng Ngạo Thần đã sớm thăm dò sở thích của Mạc Uy, cho nên sau khi ký xong hợp đồng, cả hai liền đến hộp đêm Hoàng Dạ.

Mang theo dáng vẻ xem kịch vui, Lăng Ngạo Thần kéo hai mỹ nữ bên cạnh vào trong ngực, cười lạnh nhìn Diệp Thiển Thiển đang khó xử.

Mà Tô Nhã Như đang rất sôi máu, hai tay xắn tay áo, tư thế chuẩn bị xông lên tẩn Mạc Uy bất cứ lúc nào. Cô kéo Diệp Thiển Thiển ra đằng sau, miễn cưỡng cười với Mạc Uy, "Này anh giai dở hơi, thân thể Thiển Thiển yếu đuối không chịu nổi ly rượu này đâu. Nếu anh không chê thì hãy để tôi thay mặt cô ấy uống!"

Mạc Uy nhìn Tô Nhã Như mặt mày thanh tú, đôi mắt trong veo, phong thái mạnh mẽ, cười khổ, đưa ly rượu cho cô. Lúc Tô Nhã Như định nhận ly rượu, Mạc Uy như nhớ tới điều gì, đột nhiên chau mày, đôi mắt trở nên sắc bén, "Cô vừa mới gọi tôi là gì? Anh giai dở hơi?"

"Mạc thượng tướng, anh nghe lầm rồi! Người phụ nữ của tôi sao dám bất kính với anh như vậy?" Phong Ly Ngân đột nhiên đứng dậy, đi đến bên người Tô Nhã Như đang chuẩn bị đánh nhau với Mạc Uy, ôm chặt cô vào trong ngực, trên mặt mang theo nụ cười quyến rũ.

Tô Nhã Như dùng hết sức lực toàn thân để thoát khỏi Phong Ly Ngân, nhưng cánh tay hắn ôm cô rắn chắc không khác gì xiềng xích. Cô có giãy dụa ra sao cũng đều tốn công vô ích.

"Thả tôi ra, rõ ràng là tôi có nói hắn ta dở ..." Chữ “hơi” lập tức bị chôn vùi sâu bên trong bởi nụ hôn cường thế của Phong Ly Ngân.

"Ha ha ha, hoá ra là Phong đại thiếu cùng cô bạn gái nhỏ giận dỗi, nếu là người của Phong đại thiếu, tôi không gây khó dễ nữa, có điều..." Ánh mắt đầy sắc dục của Mạc Uy nhìn Diệp Thiển Thiển sắc mặt trắng bệch, "Cô gái này chỉ là đồ chơi của Lăng tổng, không biết Lăng tổng có thể cho tôi mượn chơi một đêm không..."

"Diệp Thiển Thiển, phục vụ Mạc thượng tướng thật tốt, tôi sẽ để An Kỳ xử lý chuyện trong nhà cho cô. Từ hôm nay cho đến lúc hợp đồng kết thúc, cô phải phục tùng theo bất kỳ chỉ thị của tôi, cô không có quyền nói không!" Lăng Ngạo Thần khinh miệt nói, việc tra tấn Diệp Thiển Thiển đã trở thành thú vui của hắn.

Diệp Thiển Thiển cảm thấy nhân sinh như một trò chơi. Trong cuộc đánh cờ với bố, cô luôn nhường nhịn và kết quả cô thua toàn tập, thậm chí mất đi cả hạnh phúc của bản thân.

Cô trở thành con chó của hắn, để mặc cho hắn đánh đập hay chửi rủa. Dù cho tôn nghiêm bị người ta giẫm tại dưới lòng bàn chân, cô vẫn phải giả vờ vẫy đuôi mừng chủ.

Nhưng cô là người, không phải sủng vật!

Diệp Thiển Thiển hít một hơi thật sâu, tiếp nhận ly rượu trong tay Mạc Uy. Ngay tại lúc Mạc Uy cho rằng cô sẽ uống hết một hơi cạn sạch, Diệp Thiển Thiển đột nhiên đi đến trước mặt Lăng Ngạo Thần, nhanh tay hất mạnh ly rượu thẳng vào mặt hắn.

Lập tức tất cả mọi người trong phòng đều hút một ngụm khí lạnh.