Chương 16: Trở Thành Con Rối

Tác giả: Y Nhi

Hành động quỳ rạp xuống đất của Diệp Thiển Thiển khiến tất cả mọi người ở đây kinh ngạc, nhưng Lăng Ngạo Thần thì không.

Hắn chậm rãi rút một điếu xì gà từ trong hộp thuốc, mỹ nữ mặc váy đỏ bên cạnh lập tức giúp hắn châm lửa, khẽ hút một ngụm xì gà, sau đó ưu nhã phun ra.

Sương khói lượn lờ từ điếu xì gà, Diệp Thiển Thiển nhìn chằm chằm Lăng Ngạo Thần qua làn khói, cố gắng nhìn ra một tia hi vọng trên mặt hắn, nhưng cuối cùng cô nản lòng thoái chí, tuyệt vọng vô cùng. Trái tim Lăng Ngạo Thần sắt đá lại đen tối, thấy cô ti tiện cầu xin hắn như thế, hắn lại lạnh lùng, thờ ơ, căn bản không có ý định giúp đỡ cô, bên trong đôi mắt sâu thẳm và u ám của hắn còn mang theo tia khinh miệt cùng giễu cợt.

"Lăng tổng, nhìn bộ dáng của cô gái này trông rất cần tiền, nếu cậu không ngại, để tôi ngủ một đêm..." Một người đàn ông trẻ tuổi đeo kính không gọng, cao lớn vạm vỡ tà mị nói.

"Mạc thiếu tướng, kỷ lục một đêm chơi mười cô của ngài chưa từng bị phá, cô gái trước mắt này yếu đuối như vậy, chỉ sợ rằng không chịu nổi bị ngài giày vò rồi mất mạng thôi..." Người vừa nói chuyện chính là Phong Ly Ngân, hắn một tay thản nhiên nghịch ngợm vòng một đầy đặn của cô gái bên cạnh, một bên khẽ đung đưa chén rượu đỏ. Trên gương mặt nở nụ cười đầy mê lực, cùng ánh sáng từ ly rượu đỏ chiếu rọi, toả ra phong thái phong hoa tuyệt đại.

Bầu không khí trong phòng bao vừa trầm tĩnh lại ngột ngạt, bởi vì một câu nói của Phong Ly Ngân, nháy mắt trở nên căng thẳng.

Cả đời này Diệp Thiển Thiển sẽ không bao giờ quên ánh mắt của mọi người nhìn cô giống như một món hàng rẻ tiền nhất, có thể mua bán tùy ý.

Không thể chịu nổi những lời nói cười cợt, khinh miệt, Diệp Thiển Thiển từ dưới đất bò dậy, đờ đẫn bước đến cửa phòng bao.

Nhã Như trừng mắt nhìn Phong Ly Ngân đang cười xấu xa, vội vàng đuổi theo Diệp Thiển Thiển.

Ngay khi đầu ngón tay chạm vào cửa định mở ra, Lăng Ngạo Thần đột nhiên nhẹ giọng nói.

"Diệp Thiển Thiển, chỉ cần cô uống ly rượu này, tôi lập tức đưa cho cô chi phiếu ba ngàn vạn."

Chỉ cần uống một ly rượu đã có thể cứu bố cô đang bên bờ vực tử thần, Diệp Thiển Thiển mừng rỡ không thôi, nhanh chóng quay người, môi mỏng không chút huyết sắc nhẹ nhàng nói một chữ được.

"Thiển Thiển, cậu không thể uống, rượu chính là thứ cấm kỵ nhất đối với người bị chảy máu dạ dày! Cậu muốn phá hoại thân thể mình sao?" Nhã Như giữ chặt cánh tay Diệp Thiển Thiển, ngăn không cho cô uống ly rượu đỏ kia.

Sắp đến thời gian hẹn với Sâm Ca, cô không thể trễ nải nữa, cho dù phải trèo núi xuống biển, cô cũng phải xông lên.

Lăng Ngạo Thần nhìn Diệp Thiển Thiển ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu đỏ, khóe môi mỏng nhếch lên, nở một nụ cười lạnh, oán hận tích tụ trong lòng sau khi bị phản bội đột nhiên như được đột phá, sinh ra một loại cảm giác mới, hắn muốn từ từ phá hủy cô gái yếu ớt trước mặt này!

Lăng Ngạo Thần liếc mắt ra hiệu cho cô thư ký An Kỳ xinh đẹp, An Kỳ lập tức lấy tập văn kiện đưa cho hắn.

Lăng Ngạo Thần nhìn Diệp Thiển Thiển sắc mặt trắng bệch như tờ giấy nhíu chặt lông mày, biết dạ dày cô bắt đầu đau sau khi uống ly rượu kia, nhưng cô không mở miệng cầu cứu, hắn cũng không muốn làm người tốt giúp cô.

"Đây là bản hợp đồng sau khi sửa đổi lại, đọc đi, không có vấn đề gì thì ký tên."

Diệp Thiển Thiển cầm văn kiện, trên ba tờ giấy dày đặc viết tất cả những yêu cầu và ràng buộc đối với cô.

Nếu đến lúc hết hạn hợp đồng mà cô chưa mang thai được thì cô sẽ trở thành con rối của hắn. Cô không có quyền từ chối, nếu không cô sẽ phải bồi thường gấp năm lần tiền vi phạm hợp đồng.

Nội dung bản hợp đồng được sửa đổi rất nhiều, nhưng số tiền ba ngàn vạn vẫn giữ nguyên.

"Lăng thiếu gia, anh có thể tăng thêm một trăm vạn được không?" Lòng bàn tay cầm văn kiện đầy mồ hôi lạnh, Diệp Thiển Thiển sắc mặt tái nhợt cầu xin.

Sắc mặt Lăng Ngạo Thần đột nhiên biến đổi, giọng điệu vô cùng âm lãnh, như Tu La Địa Ngục, "Phụ nữ nhà họ Diệp đúng là lòng tham không đáy!" Một người trộm, một người đoạt, đúng là người một nhà.

Do hiện tại Diệp Thiển Thiển đang khẩn trương cùng sợ hãi nên cô không nghe hiểu ý tứ bên trong lời nói của Lăng Ngạo Thần, đôi mắt như nước mùa thu một mực nhìn hắn.

"Được, tôi sẽ thêm một trăm vạn! Nhưng một trăm vạn này là tôi cho cô mượn. Sau khi hợp đồng kết thúc, cô nhất định phải trả cả vốn lẫn lãi cho tôi! Mặt khác, thêm một điều khoản nữa vào hợp đồng, tôi hiện tại không chỉ là chủ nhân cô, còn là chủ nợ!"

Diệp Thiển Thiển như một con rối không có quần áo, tất cả tôn nghiêm đều bị Lăng Ngạo Thần tàn nhẫn tước đoạt.