Chương 30

Tiễn người thanh niên ra cửa, sau khi bóng lưng cậu đã khuất bởi cánh cửa thang máy, Chung Tuệ không nhịn được mà phấn khích, sự nghiêm cẩn đoan trang vốn có cũng tan vỡ một chút.

Cô nhủ thầm từ sau không thể trông mặt mà bắt hình dong, có khi những hắc liệu trên mạng chỉ là bịa đặt. Nếu lời Tang Du nói là thật, cô không ngại giúp cậu một chút. Dù sao chật vật mãi mới có được 4 người đáp ứng yêu cầu, ai ngờ một tên chạy mất. Đang không biết phải chạy đi đâu tìm người, chương trình cũng có khả năng phải dời ngày quay thì lại có người đưa tới trước mặt. Thiếu một điều kiện nhưng nó là cái bổ sung sau nên có thể cân nhắc được. Nếu thành công, mong là Tang Du sẽ không khiến cô phải thất vọng.

Không biết mình được ký thác niềm tin, Tang Du nhanh chóng đi tới phòng làm việc của ekip "Let"s go". Cậu đã tốn một chút thời gian, hiện tại đến muộn có lẽ bên đó sẽ không cho cậu sắc mặt tốt. Nhưng đó không phải là vấn đề lớn, cậu chỉ muốn chạy qua nhìn một cái xem sự tình thế nào.

Đúng như Tang Du dự đoán, khi cậu vào phòng đã thấy đạo diễn, trợ lý cùng hai người vừa rồi trong thang máy ngồi đợi sẵn. Đạo diễn và trợ lý ánh mắt tránh né không dám nhìn thẳng cậu, người họ Trần cười mỉa mai nhìn cậu với vẻ đắc ý, còn cậu thanh niên bên cạnh trong mắt lại toát ra vẻ nghi ngờ. Đây chính là người lúc nãy ở trong thang máy, có lẽ nào?

"Xin lỗi, tôi đi nhầm tầng, lại vướng chút sự cố nên đến muộn. Không để mọi người phải đợi lâu chứ?"

Đặt hết tất cả vào trong mắt, Tang Du nói dối mà mặt không đỏ, tim không đập bình tĩnh lên tiếng.

"Không.. không lâu lắm. Cậu Tang, ngồi xuống đi. Chúng tôi muốn nói chuyện với cậu một chút."

Đợi mãi không thấy đạo diễn lên tiếng, lại thấy cái liếc mắt ra hiệu của ông ta, trợ lý đành phải làm người mặt đỏ mở lời.

"Là như thế này, cậu Tang. À thì, trước đó chúng tôi có hẹn cậu tới trao đổi, cũng biết cậu được phía giám đốc Khuất giới thiệu nên chúng tôi cũng hết sức mong chờ cậu tới tham gia chương trình..."

Đang nói thì nhận được cú huých tay của đạo diễn, biết không thể dài dòng, trợ lý đành cố nhịn đau nói trọng điểm. Nhưng nhìn vẻ mặt thản nhiên cùng dáng vẻ tùy ý xoay cốc nước của Tang Du khiến hắn bỗng thấy có phần áp lực, giọng nói cũng trở nên khó khăn.

"Ừm, cậu Tang, thực ra không phải mỗi cậu được giới thiệu tới đây mà còn có cả những người khác. Cơ hội của mỗi người là như nhau. Nhưng do cậu đến muộn, thời gian đã hết nên đã bỏ lỡ mất rồi..."

" Tính từ thời gian các người hẹn tôi, tôi đến muộn 20 phút. Chẳng lẽ việc kiểm duyệt chỉ diễn ra trong thời gian này, không cần gặp người đến sau?" Cậu luôn có thói quen đến trước giờ hẹn, dù bị muộn cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian. Chỉ là Tang Du thấy hơi buồn cười vì cái cớ cũ rích này.

"Việc này..."

Trợ lý đang nói thì bị cắt ngang, lại còn bị hỏi ngược lại khiến hắn nghẹn lời. Đạo diễn vốn muốn làm người mặt trắng không nhìn được dáng vẻ này của hắn mà phiền, đành dứt khoát lên tiếng.

"Cậu Tang, việc cậu đến muộn dù vì lý do gì thì cũng đã là muộn. Người ta đến trước, giành được chỗ, cậu không được cũng không thể ghen tị. Trong giới này ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, vẫn nên dĩ hoà vi quý thì hơn...Vả lại gần đây danh tiếng của cậu có chút không tốt, biết đâu sau này có duyên gặp lại có thể giúp đỡ nhau.."

"Dài dòng như vậy vẫn là muốn nói do tôi đến muộn lại mang tiếng xấu nên đến cả thủ tục cần thiết không làm đã vội từ chối? Hay là do các người chủ đích đã có người khác nên đẩy tôi ra?" Tang Du lạnh lùng ngắt lời.