Chương 5

Chu Thúy Hoa lập tức gào lên, còn chưa đợi gào được hai tiếng, liền nhìn thấy bà Chu xách từ l*иg gà ra một con gà mái, trên tay lại cầm một con dao phay, đằng đằng sát khí nhìn cô ta. Cũng không thèm nhìn con gà mái, trực tiếp dùng dao phay chặt đứt luôn đầu gà. Máu gà phun ra đầy đất, thân thể gà mái còn lại giãy giụa, bà Chu lại gắt gao nhìn chằm chằm vào nó.

Chu Thúy Hoa bị thái độ và hành động khác thường của bà Chu doạ đến hãi hùng khϊếp vía, không dám gào nữa, yên lặng đi về phòng bếp.

"Bà nó, bà đang làm gì vậy?" Nghe thấy tiếng động, ông Chu đi ra, nhìn thấy cả người bà Chu toàn máu, trong tay cầm một cái đầu gà, nhịn không được nhíu mày "trong nhà có hai con gà mái, để ăn tết, bà gϊếŧ gà làm gì? Không giữ lại để đẻ trứng cho bọn nhỏ bồi bổ."

Công bằng mà nói, Chu lão đầu mặc dù thẳng thắn, trọng nam kinh nữ, chủ nghĩa đại nam nhân, nhưng đối với người nhà lại không tệ.

Ít nhất ở cái thời đại động một chút là đánh vợ con, ông Chu chưa từng đánh ai, mỗi khi có đồ ăn ngon đều nghĩ đến bà Chu đầu tiên, vì vậy Chu Thúy Hoa mới có thể lớn lối như vậy.

Nếu như là nhà khác mà có con dâu ăn ngon lười làm như vậy, đã sớm bị đuổi ra khỏi nhà mấy vạn lần.

Cho nên thấy bà Chu gϊếŧ gà, ông Chu cảm thấy hơi bối rối. Bởi vì trong ấn tượng của ông, hai con gà này, lão bà tử chăm sóc như bảo bối, bình thường không để ai đến gần l*иg gà, để thêm hai phần canh trứng, cầm lấy để đổi đồ vặt hoặc là cho bọn nhỏ ăn. Sao hôm nay lại cam lòng gϊếŧ gà?

Vừa nhắc tới điều này, bà Chu liền nhịn không nổi, nước mắt đồng loạt chảy xuống, hướng về phía ông Chu hét to "tôi gϊếŧ gà thì thế nào? Đây là gà tôi nuôi, tôi thích gϊếŧ thì gϊếŧ. Ai quản được! Đáng thương Yến nha đầu, khi còn ở trong bụng mẹ thì cha chết trên chiến trường, sinh không đến một tuổi thì mẹ lại mất. Khi đó nhà chúng ta nghèo, hủ tiếu cũng không có, chỉ có thể cả ngày cho nó ăn ngô cùng khoai lang, mỗi ngày ăn cái đồ thô ráp kia đến nỗi mặt mày đỏ bừng..... Thật vất vả mới nuôi lớn, lại bị cái đồ độc ác kia lại gả cháu gái đi để lấy liền ăn uống, suýt chút nữa hại chết Yến nha đầu. Chúng ta có những ngày tốt đẹp như vậy, tất cả đều là công lao của con dâu thứ ba, tôi làm sao không thể gϊếŧ gà, để cho Yến nha đầu bồi bổ".

Trước kia, Chu lão tam cưới vợ không lâu, trong thôn tuyển quân tham gia bảo vệ biên phòng. Là người duy nhất trong nhà biết chữ, Chu lão tam được quân đội tuyển chọn, người trong nhà lấy làm tự hào, nhưng không nghĩ hắn một đi không trở lại.

Biết được tin dữ, vốn con dâu là tiểu thư nhà địa chủ, chịu không nổi đả kích, nằm liệt giường, không bao lâu qua đời, chỉ để lại Chu Yến tuổi còn nhỏ.

Thời điểm đó, Chu Yến còn chưa đầy một tuổi, vẫn còn uống sữa, đột nhiên mẹ lại không còn, trong nhà không có gì ăn, khóc cả ngày lẫn đêm.

Vừa vặn chính là, Chu Thúy Hoa cũng vừa sinh đứa con gái cùng tuổi với Chu Yến. Rõ ràng có sữa, lại sống chết không chịu cho Chu Yến, lý do là sữa không đủ.

Vì thế, từ trước tới giờ không cùng con dâu so đo, bà Chu tại thời điểm này lại ghi hận con dâu lão nhị.