Chương 4

"Chị đừng ngậm máu phun người." Dù là người có tính cách hèn yếu như Tôn Mai, cũng không nhịn được phản bác. Đúng là cô thèm canh trứng gà, không sai, thời đại này trứng gà rất quý, ba quả trứng gà có thể đổi được hai lạng thịt, năm quả trứng gà có thể đổi được một cân gạo lứt. Nam nhân ở Chu gia cũng như vậy, quanh năm suốt tháng cũng không được một lần ăn trứng gà.

Cô bởi vì lúc vào Chu gia vẫn chưa có con, ngoại trừ lúc ăn tết thì có thể có chút thức ăn mặn, còn bình thường thì không có gì ăn, trong bụng cũng không có chút chất béo nào. Có đôi khi nhìn thấy bọn nhỏ ăn trứng gà, cô hận không thể tiến lên một bước đoạt lấy, liều mạng ăn.

Nhưng dù vậy, cô tuyệt đối không có ý nghĩ muốn ăn trộm trứng gà của cháu gái đang nằm trên giường bệnh.

Chu Yến tuy nói là đứa con duy nhất của tam phòng, có thể bởi vì vợ chồng tam phòng mất sớm, mà cô bản thân lại không có con, Chu Yến từ nhỏ ở bên cạnh cô và chị dâu lớn gọi mẹ. Cô xem bản thân Chu Yến như con mình, lần này chuyện tự sát của Chu Yến cô còn chưa có cùng Chu Thúy Hoa tính sổ, bây giờ cô ta lại ngậm máu phun người, Tôn Mai làm sao lại không buồn bực cho được.

Nhìn thấy Tôn Mai tức giận mặt đều đỏ hết, bà Chu hung ác trừng Chu Thúy Hoa, nói giọng mang theo lửa giận "nhà lão Nhị, thời gian gần đây cô sống tốt quá nên quên mất mình là ai phải không? Nha đầu Chu gia không tốt thì nó cũng là con cháu của Chu gia, lúc nào đến phiên người ngoài như cô ở đây lải nhải. Cô không biết tốt xấu, về sau khỏi phải ăn những thứ này, lãng phí lương thực. Nói xong, đem cái bát đẩy vào trong ngực Tôn Mai "nhà lão đại, nhà lão tứ, cho các con ăn", sau đó quay đầu đi vào trong viện như một trận gió phong.

Bên trong phòng bếp, ba người trợn mắt há hốc mồm. Bà Chu là người có tính tình tốt, sẽ không cùng người khác tức giận hoặc là tranh chấp. Mọi khi Chu Thúy Hoa ầm ĩ như thế nào, bà Chu cũng đều sẽ mắt nhắm mắt mở coi như không nhìn thấy.

Hôm nay bỗng nhiên nói ra không cho Chu Thúy Hoa ăn lương thực tinh, hai người Vương Phân Lan và Tôn Mai liếc nhau một cái, trong mắt đều nhìn ra thần sắc hả hê.

Biết rõ tam phòng còn mỗi mình Yến nha đầu, bình thường bà Chu rất quý Yến nha đầu, Chu Thúy Hoa còn dám đem người ta đẩy đến chỗ chết.

Khi đó Yến nha đầu nằm ở trên giường suýt tắt thở, bà Chu cũng không tỏ ra thái độ gì. Cảm xúc đã một mực đè nén ở trong lòng, hôm nay, cuối cùng cũng bộc phát, cần phải thu thập Chu Thúy Hoa một phen.

Phải biết, Chu Thúy Hoa ở Chu gia có thể ngang ngược là bởi vì sinh được hai đứa con trai, hai đứa con gái, ngoài ra nguyên nhân chủ yếu là bởi vì thời điểm loạn trước kia, cha Chu Thúy Hoa đã đem ông Chu từ cõi chết sống lại, sống đến tận bây giờ.

Ông Chu cảm kích ân nhân cứu mạng, đối với người con dâu này quan tâm nhiều hơn, từ đó Chu Thúy Hoa liền hình thành thói quen ăn uống đầy đủ trong nhiều năm.

Bỗng nhiên, đoạt mất miếng ăn của cô ta, không phải là muốn mạng của cô ta hay sao.