Chương 22

Khi cô học lớp mười một, Đường Chính Đức khi đang làm việc trên lâm trường xảy ra chuyện, nếu là không thay đổi được chuyện của Đường Minh Lễ, vậy thì Đường Chính Đức......

Đường Duyệt càng nghĩ càng sốt ruột, nhưng cô căn bản không phát hiện ra bầu trời càng ngày càng tối sầm.

- “Đường Minh Lễ!”

Khi Đường Duyệt quay trở lại tiệm cơm Phúc Thăng một lần nữa, khi cô nhìn thấy Đường Minh Lễ giống như thấy được hy vọng vậy, cô cười tươi như hoa, đôi mắt hạnh của cô sáng đến dọa người.

- “Đường Duyệt?”

Đường Minh Lễ không thể tin nhìn về phía Đường Duyệt, hỏi:

- “Không phải hôm nay cháu khai giảng sao? Làm sao còn tới chỗ này?”

- “Chú nhỏ.”

Đường Duyệt vui vẻ đi lên trước, nhìn thấy Đường Minh Lễ bình an vô sự thì cảm thấy nhẹ nhõm, cô hỏi:

- “Chú nhỏ, chiều nay chú đi đâu vậy? Cháu tìm chú thật lâu.”

- “Cháu, khai giảng liền không có tiền sao?”

Sắc mặt Đường Minh Lễ kỳ quái nhìn cô.

Gương mặt xinh đẹp của Đường Duyệt tối sầm lại, hóa ra Đường Minh Lễ hiểu lầm dụng ý của cô.

- “Mẹ cho cháu tiền có thể dùng tới hai tuần lễ, cháu không có thiếu tiền.”

Đường Duyệt trả lời, còn bổ sung thêm:

- “Hơn nữa, khai giảng mới ngày đầu tiên, cháu làm sao có thể không có tiền.”

- “A.”

Đường Minh Lễ từ trong túi rút một đồng tiền, đưa ra nói:

- “Lầm lấy đi mua đồ ăn vặt ăn.”

- “Chú nhỏ.”

Đường Duyệt nhìn một đồng tiền kia, trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ lên, cô nhớ kỹ từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Đường Minh Lễ có ăn, cho tới bây giờ cũng sẽ không quên cho cô một phần.

- “Cảm động sao?”

Đường Minh Lễ cười hì hì nói:



- “Không có việc gì, chờ chú nhỏ của cháu kiếm được nhiều tiền, sau này mỗi ngày đều mua đồ ăn vặt cho cháu ăn.”

- “......”

Lúc này Đường Duyệt mới phản ứng lại, dụng ý của cô hôm nay tới đây, cô hỏi:

- “Chú nhỏ, chú đi ra ngoài với ai? Kiếm đồng tiền lớn gì a?”

- “Con nít con nôi, không cần phải xen vào, chờ chú nhỏ kiếm được tiền nhất định sẽ cho cháu tiền.”

Đường Minh Lễ không có ý định nói với Đường Duyệt.

Nhưng Đường Duyệt lại đánh vỡ nồi đất cũng hỏi đến cùng, cô bĩu môi nói:

- “Chú nhỏ, cháu chính là học sinh cấp ba, hơn nữa, trường học của chúng cháu có rất nhiều sách, cái gì cũng có, chú nhỏ, chú mau nói cho cháu biết, chú muốn làm cái gì để kiếm đồng tiền lớn? Nói không chừng, sách trong thư viện có ghi đâu.”

Đường Duyệt lừa gạt nói.

Đường Minh Lễ nửa tin nửa ngờ, hỏi:

- “Trong sách còn dạy cách kiếm tiền sao?”

- “Đương nhiên.”

Đường Duyệt khẳng định gật đầu, nói:

- “Trong sách tự có Nhan Như Ngọc, trong sách tự có Hoàng Kim Ốc, chỉ cần chúng ta chịu chú ý, nhất định sẽ tìm được.”

- “Phải không?”

Đường Minh Lễ kéo dài giọng điệu, nghiêm túc đánh giá Đường Duyệt, cô bé mới là học sinh năm nhất cấp ba, cũng đã là một thiếu nữ lớn rồi. Trước đây khi con bé vừa mới tới nhà họ Đường, chỉ là một đứa bé 3 tuổi, bây giờ đã trưởng thành trở thành một cô gái duyên dáng yêu kiều.

- “Đương nhiên là như vậy.”

Đường Duyệt khẳng định gật đầu, nói:

- “Chú xem a, cơm ăn áo mặc, nhà ở cùng phương tiện đi lại đều là không thể tách rời, khi làm ăn là phải hướng về những phương diện này mà đi làm thì chuẩn không sai được.”

- “Còn gì nữa?”

Hai mắt Đường Minh Lễ sáng lên.

Trong lòng Đường Duyệt đã có chút suy đoán, xem ra người họ Vương kia nhất định là lừa gạt chú nhỏ đi làm những thứ này.

Quần áo, nhìn thấy cũng không cần đầu nhập tiền vốn lớn như vậy.

Về vấn đề ăn thì cũng không cần vốn lớn.



Vậy thì chỉ còn lại ở và đi lại.

Đường Duyệt trầm ngâm một hồi mới nói:

- “Nói ví dụ như, liền nói đến vẫn đề nhà ở đi.”

Đường Duyệt vừa dứt lời liền vụиɠ ŧяộʍ đánh giá thần sắc của Đường Minh Lễ, thấy ánh mắt chú ấy sáng lên thì trong lòng cô cũng có nắm chắc, cô mới tiếp tục nói:

- “Trong huyện có rất nhiều nhà, nhưng về sau nhất định sẽ còn phát triển nữa, đến lúc người đó đi đến trong huyện càng nhiều hơn, cho nên cần ở phòng ở cũng càng nhiều.”

- “Tiểu Duyệt, cháu thật sự là hiểu.”

Đường Minh Lễ nói với vẻ mặt hưng phấn:

- “Vương Quý cũng nói giống như cháu vậy.”

Vương Quý, xem ra chính là cái người họ Vương kia.

Đường Duyệt giả vờ không hiểu hỏi:

- “Chú nhỏ, cái người kêu Vương Quý kia cũng muốn để cho chú cùng đi theo làm sinh ý nhà ở sao?”

- “Đúng vậy a.”

Đường Minh Lễ lúc này cũng có ý nghĩ cùng Đường Duyệt nói chuyện, anh ta nói:

- “Tiểu Duyệt, không nói gạt cháu, những ngày này chú đi theo Vương Quý đi qua rất nhiều nơi trong huyện, nếu như chú mua đất cất nhà mà nói, tương lai nhất định có thể kiếm tiền.”

- “Chú nhỏ, mua đất xây phòng ở cần một số tiền rất lớn.”

Đường Duyệt nhắc nhở.

- “Thật sao? Nhưng mà, Vương Quý nói đầu tư 500 tệ là đủ rồi.”

Đường Minh Lễ đắc ý nói, anh ta một lòng chìm đắm trong viễn cảnh sắp kiếm được rất nhiều tiền, nên hoàn toàn không có phát hiện ra biểu tình của Đường Duyệt tựa hồ có chút kỳ quái.

- “Chú nhỏ, năm trăm tệ mua đất xây nhà, chú nhất định không phải là bị người ta lừa chứ?”

Đường Duyệt nhịn không được mở miệng nói:

- “Phòng ở bây giờ, một căn ít nhất phải khoảng một ngàn tệ a?”

- “Nói bậy, chú của cháu sao có thể bị người khác lừa gạt chứ?”

Đường Minh Lễ thích sĩ diện, chuyện này sao có thể bị lừa chứ, Đường Minh Lễ giải thích tỉ mỉ.