Chương 26

Lớp 10 – ban một, ngày đầu tiên đi học.

Đường Duyệt chọn một góc rồi ngồi xuống, nhìn những gương mặt từng rất quen thuộc này, qua mấy chục năm, phần lớn tên của những người này thì cô cũng gọi không ra , chỉ là trong đầu mơ hồ có chút ấn tượng.

Hứa Chân Thực và Điền Điềm ngồi ở vị trí chính giữa.

Chỉ trong chốc lát, giáo viên dạy tiếng Anh, cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp của bọn họ đến - Tần Hồng - hơn bốn mươi tuổi, dáng vẻ rất thanh tú, giọng nói đặc biệt dễ nghe.

Khi giới thiệu bản thân, Tần Hồng ngoại trừ dùng tiếng Trung giới thiệu, còn cố ý để mọi người giới thiệu tên của mình bằng tiếng Anh một lần nữa, cô ấy nói:

- “Từ giờ trở đi, tôi sẽ là giáo viên dạy tiếng Anh kiêm giáo viên chủ nhiệm lớp của các em, mời mọi người khi tự giới thiệu bản thân, cũng giống như cô vậy, đầu tiên giới thiệu bằng tiếng Trung, sau đó lại dùng tiếng Anh giới thiệu một lần nữa tên của mình.”

Sau khi tiếng nói của Tần Hồng vừa dứt, liền ra hiệu từ bên trái sang bên phải bắt đầu giới thiệu.

- “Xin chào mọi người, tôi tên là Trương Đình.”

Trương Đình là một cô gái rất đáng yêu, sau khi giới thiệu mình bằng tiếng Trung, lại dùng tiếng Anh giới thiệu thêm một lần. Bởi vì là lần đầu tiên nên khi cô bé giới thiệu bằng tiếng Anh, rõ ràng là có chút phát âm không rõ.

Tần Hồng an ủi vài câu, liền ra hiệu người tiếp theo.

Từ cấp 2 đã bắt đầu học tiếng Anh nhưng không có người dám mạnh dạn nói ra, đa phần phát âm tiếng Anh chưa chuẩn.

- “Xin chào mọi người, tôi tên là Ngô Tiên Hoa.”

- “......”



Hết người này đến người khác, khi đến lượt Hứa Chân Thực, Hứa Chân Thực rất lớn mật, mặc dù phát âm tiếng Anh không chuẩn nhưng mà âm thanh rất vang dội.

Mà Điền Điềm ở bên cạnh thì kém hơn một chút.

Cùng lúc đó, Đường Duyệt còn chú ý tới Trương Mẫn Mẫn, cô ấy phát âm tiếng Anh rất lưu loát và tương đối chuẩn.

- “Chào mọi người, tôi tên Trương Lỗi.”

Khi phần tự giới thiệu của Trương Lỗi truyền đến, nó giống như chiếc chìa khóa Pandora, ngay lập tức mở ra những ký ức trong quá khứ.

- “Chân Thực, tôi và Trương Lỗi thật sự ngay cả lời nói đều chưa từng nói qua, làm sao có thể gửi thư tình chứ.”

- “Chân Thực, tôi nên làm sao bây giờ, nếu như tôi yêu sớm bị trường học đuổi học thì mẹ tôi nhất định sẽ đánh chết tôi.”

Vào thời điểm đó, Đường Duyệt không thể hiểu được bị người tố cáo là cô và người khác yêu sớm.

Thế nhưng là, Đường Duyệt căn bản vốn không biết, người bạn học mà ngay cả một lời nói cô cũng chưa từng nói qua một câu, tại sao lại có thể có nhiều tờ thư tình như vậy, làm sao lại là yêu sớm chứ?

Vừa nghĩ tới có khả năng bị đuổi học, hoặc là mời phụ huynh đến trường học nói chuyện, trong lòng cô liền khủng hoảng không ra bộ dáng gì.

- “Tiểu Duyệt, bạn yên tâm, tôi sẽ giúp cho bạn.”

Lúc đó Hứa Chân Thực giống như một người bạn tốt nhất, vì cô chắn gió che mưa. Sau này, chuyện yêu sớm cũng là dưới sự "cố gắng’ của Hứa Chân Thực cùng chủ nhiệm lớp mới ngươi chậm rãi trở nên bình lặng.

Khi đó trong lòng Đường Duyệt tràn đầy cảm kích.



Sau này, cô căn bản không dám nghĩ tới chuyện này, cho dù thỉnh thoảng có nghĩ tới chuyện này, cô cũng chỉ cảm thấy cảm kích đối với Hứa Chân Thực .

Thế nhưng bây giờ lại một lần nữa nhìn thấy Trương Lỗi, cô đột nhiên cảm thấy chuyện này lộ ra sự kỳ lạ.

Rõ ràng cô chưa từng cùng Trương Lỗi truyền qua thư tình, làm sao sẽ bị người ta nói là yêu sớm chứ?

Vậy tờ giấy kia là từ đâu tới?

Đường Duyệt kềm chế sự nghi ngờ trong lòng, ánh mắt cô rơi vào trên người Trương Lỗi, Trương Lỗi cao 1m7, đối với học sinh lớp 10 mà nói thì xem như hơi cao. Thân hình của cậu ta hơi gầy, ngũ quan mặc dù không phải là đặc biệt xuất sắc, nhưng cũng là thanh tú có thừa.

Sau khi cậu ta tự giới thiệu xong, Đường Duyệt thu ánh mắt lại, nhìn cũng không thấy có gì khác thường.

Trong nháy mắt liền đến lượt Đường Duyệt tự giới thiệu bản thân, mài tóc cắt ngang trán đã được cô dưỡng dài ra trong lúc nghỉ hè, cô buộc tóc đuôi ngựa cao, lộ ra cái trán sáng bóng, trong mắt và lông mày có một loại cảm giác tự tin. Một màn giới thiệu bản thân đơn giản cộng với cách phát âm chuẩn, hơn nữa lại nói tiếng Anh lưu loát , trong nháy mắt khiến cho mọi người hai mắt tỏa sáng.

Mãi cho đến cuối cùng toàn bộ mọi người đều đã tự giới thiệu xong, liền bắt đầu phát sách, lựa chọn ban cán sự lớp.

Thành tích thi cấp ba của Đường Duyệt dưới trung bình, nhưng bởi vì dung mạo còn có phần giới thiệu bằng tiếng Anh của cô, cũng khiến cho không ít người đề cử cô làm đại diện môn Tiếng Anh. Cho dù đến cuối cùng, đại diện môn Tiếng Anh vẫn như cũ rơi vào trên đầu Trương Mẫn Mẫn. Nhưng mà Đường Duyệt lại cảm thấy, có một số việc đã trở nên không giống nhau rồi.

Trước đó cô ở trong lớp học, ngoại trừ chơi chung với Hứa Chân Thực thì không thể nào giao lưu với những người khác, ở trong lớp học, cô là cực kỳ không có cảm giác tồn tại .

- “Đường Duyệt, thực sự là đáng tiếc, không thể trở thành đại diện môn tiếng Anh của lớp rồi.”

Hứa Chân Thực" cố ý " tới an ủi cô.

Tuy nhiên Đường Duyệt lại nhạy bén bắt được sự hả hê thoáng qua trong đáy mắt của cô ta.