Chương 41: Không có thiệp mời.

“A, hay cho một tên nhãi nhép, ngươi cũng dám nói trưởng lão ta vô lễ?” Đoạn nhị trưởng lão vốn đã chướng mắt Hàn Vô Vân, còn là người có tình tình nóng nảy, lập tức đánh ra một chưởng.

“Cẩn thận!” Mặt mày Nguyên Thiên Vấn đanh lại, lập tức phi thân lên, đôi tay bấm pháp quyết, điều động chân khí toàn thân nhận một chưởng này của Đoạn nhị trưởng lão.

“Oành ——”

Nền đá xanh bản to nặng vạn cân xốc lên ầm ầm, vỡ nát trên không trung.

Khuôn mặt mọi người mang nét hoảng sợ, đua nhau lùi về sau.

Nguyên Thiên Vấn rơi trên mặt đất, huyết khí không ngừng quay cuồng trong phế phủ, tuy rằng hắn đã là nhân tài xuất sắc trong lớp bạn cùng lứa tuổi, nhưng mà so với Đoạn nhị trưởng lão, vẫn còn kém quá xa, căn mà vốn còn chẳng so nổi với một đầu ngón tay của ông.

Nguyên Thiên Vấn chắp tay nói ngay: “Còn xin Đoạn nhị trưởng lão bớt giận, nếu Thiên Vấn có chỗ nào làm không đúng, cũng xin Đoạn nhị trưởng lão chỉ bảo, nhưng hôm nay là yến tiệc sinh thần của Ngọc Nhiên, xin Đoạn nhị trưởng lão thủ hạ lưu tình!”

Sắc mặt Hàn Ngọc Nhiên xanh mét, híp mắt lạnh lùng nhìn Đoạn nhị trưởng lão kia.

“Nhóc con nhà ngươi, tốc độ thăng cấp nhanh như vậy, thật ra cũng không tồi.” đầu tiên Đoạn nhị trưởng lão tán thưởng một câu, sau đó đầu lưỡi quay ngoắt, quát lạnh nói: “Đáng tiếc chỉ là một tên mù chẳng biết nhìn người, một tên ngu ngốc đầu óc lơ mơ!”

Nguyên Thiên Vấn sửng sốt, nói: “Lời này của ngài có ý gì?”

Sắc mặt Hàn Ngọc Nhiên nháy mắt chuyển từ xanh thành trắng.

Đoạn nhị trưởng lão còn muốn nói thêm, đã nghe thấy một giọng nói có phần tùy tiện truyền tới ——

“Nhị thái gia gia, hôm nay là một ngày cực kì tốt, ngài tức giận gì ư.” Chỉ thấy Đoạn Vũ Dương mặc một bộ pháp bào màu đỏ tươi, trên người đeo bao nhiêu là Pháp Khí Bảo Khí, như là một con bướm màu đỏ rực đi về phía này.

Mà đi theo bên cạnh cậu, lại là một thiếu niên có khuôn mặt xấu xí, vóc dáng thấp bé còn bị thọt một chân.

Nhìn thấy Đoạn Vũ Dương, mặt đen của Đoạn nhị trưởng lão liền thay đổi, lật một trăm tám mươi độ, biến thành một ông cụ cười tủm tỉm rất hòa ái.

Đoạn nhị trưởng lão vẫy tay, nói: “Cháu ngoan, sao cháu lại đến đây?”

Đoạn Vũ Dương đi đến bên người Đoạn nhị trưởng lão, trực tiếp kéo ghế tựa ngồi xuống, chỉ chỉ Yến Thiên Ngân ở bên cạnh, nói: “Vị bạn nhỏ này của ta, tới đây vì có chuyện quan trọng muốn làm, ta sợ nhóc ấy đến đây một mình sẽ bị bắt nạt, nên đành phải đến theo, không nghĩ tới, mới vừa đến nơi đã thấy nhị thái gia gia phát hỏa —— nhị thái gia gia, lần này ai trêu chọc ngài?”

Đoạn nhị trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nói: “Chính là tiểu tử ngu ngốc không có mắt nhìn người kia, không vừa mắt mà thôi.”

Đoạn Vũ Dương nhìn về phía Nguyên Thiên Vấn, cậu nheo nheo mắt, nói: “Nhìn không vừa mắt cũng đừng tức giận hỏng thân thể của nhị thái gia gia, mấy tên ngu ngốc trên thế gian này nhiều đếm không xuể, đừng so đo với bọn họ là được, bằng không mỗi ngày nhị thái gia gia đều không vui nổi mất.”

Tổ tôn hai người một câu ngu ngốc, hai câu ngu ngốc, nói đến múc Nguyên Thiên Vấn cực kì lúng túng.

Chẳng qua, giáo dưỡng của Nguyên Thiên Vấn rất tốt, trước mặt trưởng bối, trước giờ chưa từng ra vẻ nóng tính hay phát giận, hắn chỉ có thể nghĩ lại xem có phải mình đã làm gì đắc tội vị Đoạn nhị trưởng lão này hay không.

Chỉ là nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn không nghĩ ra được gì.

Hàn Ngọc Nhiên nghe thấy Nguyên Thiên Vấn bị sỉ vả trước mặt mọi người, đã muốn trở mặt ngay, nhưng Hàn gia ở Thanh Thành, cũng chỉ là thế gia bậc ba, rất nhiều lúc phải nghe Đoạn gia, còn phải dựa vào tài nguyên Đoạn gia phân cho, tất nhiên cũng không có cái tự tin để đuổi người.

Hàn Ngọc Nhiên liền chuyển tầm mắt lên trên người Yến Thiên Ngân.

Cậu ta vung tay áo nói: “Tiệc sinh thần của tại hạ, hình như không hề chưa thϊếp mời cho ngươi đúng chứ?”

Mức độ nổi tiếng của Yến Thiên Ngân ở Thanh Thành, tuyệt đối không thấp hơn huynh trưởng Lận Huyền Chi của cậu.

Mọi người vừa mới nghe được cũng thấy lúng túng vô cùng, hận mình không đến muộn hơn một lát, lúc này Hàn Ngọc Nhiên dời sự chú ý đến trên người Yến Thiên Ngân ai cũng có thể bóp một phen dẫm một cái, liền dùng đó làm thang để xuống nước, còn nhanh chóng đạp người ta một cái ——

“Yo, tên nhóc xấu xí này, không phải đến thay huynh trưởng Lận Huyền Chi của cậu đấy chứ?”

“Đến tham gia tiệc sinh thần? Đến tay không?”

“Sao mà có người có thể xấu đến vậy, lớn lên thành cái dáng vẻ này, tốt nhất đừng có ra cửa doạ người!”