Chương 2 Có tiếng không có miếng 1

Nụ hôn rơi như mưa xuống gương mặt tinh xảo . Bộ váy cưới màu trắng của cô càng làm tôn lên màu da trắng sáng . Bùi Trọng An cảm thấy anh thật sự điên rồi . Mới nghe cô nũng nịu đã không khống chế được bản thân .

Ôm cô ngã xuống chiếc giường anh khống chế bản thân mình vuốt ve khuôn mặt ửng hồng đầy sắc tình của cô . Gương mặt anh ngày nghĩ đêm mơ thời niên thiếu nhìn cô đến trưởng thành.

Bây giờ lại ngoan ngoãn nằm trên giường của anh mặc anh muốn làm gì thì làm . Anh cười nhẹ nụ cười thỏa mãn .

" Như Ý em nhìn xem người đang cùng em là ai ?"

" Trọng An ." Tiếng cô như tiếng gió nhẹ nhẹ thổi vào lòng anh .

Được cô gái mình thầm nhớ gọi tên anh còn nghĩ được cái gì nữa chứ . Giờ không phải lúc nói chuyện tâm tình anh hành động cởi xuống khóa kéo dài của bộ váy cưới.

Đôi gò núi như ẩn như hiện dần lộ ra . Cô không mặc áo ngực. Xuống nữa là chiếc rốn xinh xinh cái eo nhỏ .

Xuống tí nữa là chiếc qυầи ɭóŧ màu đỏ .Không nghĩ tới anh đang khí thế hừng hực thì cô gái phía dưới đáy anh ra .

""Đợi đã ." Lúc này cô tỉnh hẳn . Vậy mà cô quên hôm nay tới ngày . Có lẽ bởi vì trùng sinh ngay lúc đang là con ma men đi .

" Em sao vậy ?" Anh đầu còn đang khó hiểu không phải không khí dang rất tốt sao ? Nhưng khi nhìn mặt cô trắng bệch anh chỉ còn lo lắng .

Cô nhìn anh gian nan quần áo đã cởi vậy mà không để anh chờ lâu cô vội nói :" Em tới kỳ kinh rồi ."

Sau 3s bão tố anh gật đầu xem như đã hiểu . Tình cảnh liền rơi vào im lặng . Nhưng anh nên giúp cô như thế nào đây .

Thấy anh im lặng cô đành cắn răng nói mặt mũi gì cũng không quan trọng nữa hiện tại anh là chồng cô . Cô chỉ đành nhờ anh thôi nếu để người ta biết đêm tân hôn cô dâu có kỳ kinh thì thật không biết sẽ cười nhạo cô ngư thế nào ?

Phong ba bão táp đã qua cô nhắm mắt nắm tay anh thật chặt rồi nói " Trọng An anh đi mua băng vệ sinh cho em đi . "

Nói xong cô cũng không nhìn anh mặt mũi cô trắng bệch chỉ có lỗ tai đỏ ửng đã bán đứng tâm tình cô lúc này .

Vừa nghe xong câu đó vẻ mặt anh từ lo lắng chuyển sang màu đỏ . Càng lúc càng đỏ. Vội vàng quay mặt đi rồi đứng dậy . Ngay khi cửa phòng ngủ gần đóng lại anh liền nói :" Được anh đi mua cho em ."

Nghe anh nói làm theo tiếng khóa cửa cô mới nhẹ nhàng mở mắt. Thật là mất mặt .Dựa vào ký ức khϊếp trước cô say rượu rồi chạy trốn bị mắt về trong tình trạng máy me be bét hết bộ váy cưới anh đã ôm cô chạy vào bệnh viện . Kết quả còn bị bác sĩ nhạo báng một trận . Nhưng từ đó anh cũng không dám nhìn cô nữa .Mọi quan tâm dành cho cô đều phân phó cho người trong viện . Nghĩ lại ký ức cũ thật khó hiểu mà .

Còn về phần Bùi Trọng An đóng cửa phòng tân hôn anh đi xuống sảnh gặp nhân viên phục vụ anh liền gọi một cô phục vụ phòng lại nói nhỏ :" Đem bộ ga nệm mới lên phòng 1314 . " Nói xong anh đi ngay cũng không nghe lời đáp lại của cô phục vụ.

Sau khi anh đi một đám người ơ sảnh khách sạn liền bàn tán .

Nhân viên số 1 thở dài nhìn theo bóng lưng anh nói nhẽ

:" Không ngờ Tổng Giám đốc Bùi lại người chỉ được cái mã nha. "

Nhân viên số 2 phụ họa :

" Thật đó tui thấy lên còn chưa được 10 phút nữa mà . Đâu mà nhanh như vậy được "

Nhân viên số 3 lại cảm thán nói :

" Haizz . Vợ giám đốc Bùi thật không dễ dàng gì !!!"

Bên này Bùi Trọng An sau khi ra khỏi khách sạn anh đi tới một cửa hàng tiện lợi sau đó lấy gió anh nghĩ không khó lắm không nghĩ tới khi nhìn thấy quầy băng vệ sinh anh liền câm nín .

Nhân viên cửa hàng nhìn anh xoắn xuýt thì vội lăn tiếng hỏi :" Anh cần giúp đỡ không ạ . "

Anh suy nghĩ trong vòng 3s rồi gật đầu.

Anh thật không biết nên mua loại nào ?

Nhân viên cửa hàng sau khi nói sơ lượt mấy loại bán chạy như Kotex, Diana, .... Còn phân ra ban ngày ban đêm . .... Vân vân mây mây rất nhìu .

Anh lúc đầu còn muốn nghe sau đó anh thật sự bối rối lại không hiểu vì vậy mỗi loại anh lấy một gói .

Đợi anh đi ra khỏi cửa hàng nhân viên đó liền muốn khóc ( quá con mẹ nó thổ hào đi mua băng vệ sinh còn soái như vậy )