Chương 4

Mạc Ti Vũ nở một nụ cười trên môi, anh cúi đầu xuống, chính xác hôn lên đôi môi mềm mại của cô, thơm ngọt giống như trong trí nhớ của anh. Đã lâu không gặp, một nụ hôn nhàn nhạt này lại giống như một tia lửa thổi bùng lên ngọn lửa trên thảo nguyên lấy khí thế thổi quét toàn thân.

Đôi mắt hạnh của Đường Duyệt trợn lên, tựa hồ cô không nghĩ tới Mạc Ti Vũ ở trong phòng bệnh của bệnh viện cũng lớn gan như vậy.

Một cái tay to của anh che con mắt của cô, chìm trong một mảnh đen nhánh thì năm giác quan của cô được phóng đại lên, khí tức bá đạo của anh tầng tầng bao quanh cô. Trong nụ hôn của anh ôn nhu nhưng lại mang theo một chút vội vàng, một nụ hôn triền miên, nóng bỏng tựa hồ như muốn đem tất cả tưởng niệm của anh đối với cô, toàn bộ đều trút xuống trong cái hôn này.

Bàn tay thô ráp của anh trượt xuống gò má cô, vuốt ve làn da tinh tế của cô.

Đường Duyệt chỉ cảm thấy cơ thể mình mềm không tưởng nổi, không giống như là cô của bình thường, đồng thời trong cơ thể cô có một loại cảm giác động tình kỳ lạ mà cô chưa từng trải qua.

Nụ hôn và sự đυ.ng chạm của anh khiến cô không những không chán ghét trong lòng mà còn rất thích.

- “Ưm ~”

Đường Duyệt không tự chủ được ‘ưm’ lên một tiếng, giống như cho Mạc Ti Vũ sự cổ vũ lớn hơn.

- “Đội trưởng Mạc, cũng không biết có phải bác sĩ kia bị cô gái kia sai xử, vẫn luôn quấn lấy tôi, anh......”

Không có sao chứ.

Triệu Hướng Tiền thật vất vả thoát khỏi vị bác sĩ kia lải nhải, nhớ lại phải tới cứu vớt đội trưởng Mạc, nhưng ai mà biết được, sau khi mở cửa thì lại chính là hình ảnh hương diễm như vậy.

Mặc dù không nhìn rõ tấm lưng màu tím nhạt là ai, nhưng, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, đây nhất định chính là chị dâu nhỏ - người mà Đội trưởng Mạc ngày nhớ đêm mong .

Triệu Hướng Tiền có một loại xúc động muốn tát mình một cái cho chết đi.

- “Cái kia, các người tiếp tục, các người tiếp tục.”

Triệu Hướng Tiền vừa lui về sau vừa đóng cửa lại.

Vừa ra tới, dựa lưng vào bức tường lạnh như băng, Triệu Hướng Tiền bắt đầu vỗ mặt của mình, trái tim này của cậu ta vẫn còn hung hăng nhảy đâu, một màn vừa mới nãy, cậu ta chỉ nhìn thoáng qua, tiếp đó liền dời mắt đi, còn đừng nói, cảnh tượng hai người bọn họ hôn nhau trông rất tốt đẹp.

Cậu ta chưa bao giờ biết, đội trưởng Mạc thế mà......



Triệu Hướng Tiền chạy thật nhanh.

Trong phòng bệnh, Đường Duyệt xấu hổ đến mức chôn vào trong ngực của anh, cũng không có mặt mũi quay đầu lại xem đó là ai, nhưng mà, nghe giọng nói, chắc là mấy cái binh lính dưới quyền kia của Mạc Ti Vũ.

- “Tiểu Duyệt, chúng ta tiếp tục đi?”

Mạc Ti Vũ nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái,

- “Anh còn không biết xấu hổ mà nói nữa!”

Đường Duyệt trừng mắt nhìn anh, ánh mắt cô liễm diễm, đôi mắt trong veo của cô có một sự quyến rũ nhiều hơn so với bình thường, gương mặt cô ửng đỏ, đôi môi cô trong suốt mà lại có ánh sáng.

- “Anh là vị hôn phu của em, là lão công tương lai của em, là cha tương lai của bọn trẻ, anh hôn vợ thì thế nào chứ?”

Mạc Ti Vũ dùng lời của Đường Duyệt, đúng lý hợp tình trả lời.

Đường Duyệt:

- “......”

Mạc Ti Vũ lại tiến tới, Đường Duyệt vội vàng lui về phía sau, ngăn cản đôi môi của anh, cô nhíu mày nói:

- “Liễu Doanh là chuyện như thế nào?”

- “Làm sao em biết cô ta tên Liễu Doanh?”

Mạc Ti Vũ trong nháy mắt đã bắt được sự sơ hở trong lời nói của cô.

Cô và Liễu Doanh hẳn là lần đầu tiên gặp nhau, nhưng, anh lại có một loại cảm giác giống như Đường Duyệt và cô ta đã có xích mích từ sớm vậy.

- “Ách......”



Đường Duyệt nghịch ngợm thè lưỡi, cô nói:

- “Chẳng lẽ không phải là các người nói sao?”

- “Mau nói, anh như thế nào trêu chọc phải đóa hoa đào này?”

Đường Duyệt bấm một cái lên hông anh.

Mạc Ti Vũ biết cô có bí mật, bởi vậy cũng vô cùng phối hợp hít vào một hơi, giả vờ vô cùng đau đớn.

Đường Duyệt hơi nới lỏng tay, cô ngửa đầu hỏi:

- “Không cho phép nói dối gạt em.”

- “Tiểu Duyệt, chính là nhiệm vụ lần này, cô ta đi theo quân y, tiếp đó, xảy ra chút chuyện, anh cứu cô ta, sau đó liền thành như vậy.”

Mạc Ti Vũ giải thích.

- “Vậy còn có một lần ân cứu mạng là chuyện gì xảy ra?”

Đường Duyệt lại hỏi.

- “Tình huống cũng không khác lần này lắm.”

Mạc Ti Vũ trả lời.

Đường Duyệt không hài lòng và yêu cầu Mạc Ti Vũ kể lại chuyện đã xảy ra một lần nữa.

Chuyện đơn giản đúng như Mạc Ti Vũ nói như vậy, mà cái cô Liễu Doanh kia là đối với Mạc Ti Vũ chính là vừa thấy đã yêu.

Trong lòng Đường Duyệt thầm đánh giá, lần thứ nhất, đoán chừng là ngoài ý muốn nhưng lần thứ hai lại cũng không thể nói chắc chắn.

Ánh mắt Đường Duyệt đánh giá khuôn mặt lạnh lùng của Mạc Ti Vũ, không nói đến năng lực xuất sắc của Mạc Ti Vũ, liền đơn thuần nói đến ngoại hình này này của anh thì người thầm ái mộ anh ấy nhất định là có thể bắt được một đống.