Chương 21: Làm chết em có được không?

“Chị làm tức chết em, em cũng kệ hai người” .Dư nguyệt rời đi, Dư Man mặt không cảm xúc. Từ Quốc Quân nhìn cô, suy nghĩ rất nhiều. “Các ngươi cãi nhau?” Dư Man nhìn liếc Từ Quốc Quân: “Không có, còn không lo nhóm lữa.” Từ Quốc Quân tiếp tục nhóm lửa, thĩnh thoảng xem cô vài lần. Cơm sáng làm nồi canh súp, cả nhà, cùng hai đứa con cùng nhau ăn.

Không đợi bọn họ cơm nước xong, Vương Nhị Bảo ôm con đi tới. Vương Nhị Bảo cùng Hàn Mai ly hôn, đứa nhỏ liền được mang về quê, không bao lâu em dâu hắn liền bày tỏ ý kiến. Bất đắc dĩ đem con trở lại, cứ như vậy, Vương Nhị Bảo chăm sóc con được vài ngày. Con Nhị Bảo đều sớm quen với Dư Man, ban ngày đưa tới, tan tầm đem trở về. “Ăn cơm chưa?” Vương Nhị Bảo lắc đầu, Từ Quốc Quân đem đứa bé tiếp qua đi: “Chính mình đi cầm chén đũa.” Vương Nhị Bảo ăn no xong. Dư Man thu thập chén bán xong, liền đi chợ mua thức ăn, trở về giặt sạch vài món quần áo, đi tiệm cơm.

Tới tiệm cơm sắp xếp, bận rộn liền trời tối. 6 giờ tối, Vương Nhị Bảo đem con mang trở về,hai cha con thật đáng thương. Dư Man thở dài: “Hai người họ khi nào mới ổn?” Từ Quốc Quân rửa chân: “Em xem thử, có ai tốt liền giới thiệu Nhị Bảo, kết hôn, ít nhất có người có thể hỗ trợ chiếu cố đứa bé.” Dư Man cười khổ: “Anh nghĩ thật đơn giản, vấn đề Nhị Bảo chính mình nguyện ý sao?” Từ Quốc Quân không nói chuyện, bưng nước rửa chân đi ra ngoài, tiến vào bưng một chậu nước trong.

Dư Man kéo lên bức màn, Từ Quốc Quân rửa sạch chính mình dươиɠ ѵậŧ. Hai người không nói tiếp chuyện của Vương Nhị Bảo, liền chuyển sang tiệm cơm khai trương bàn bạc. Còn có hai ngày tiệm cơm liền khai trương, Dư Man ý muốn mời đồng nghiệp của Quốc Quân lại đây ăn cơm, về sau chiếu cố ủng hộ tiệm cơm bọn họ. Còn có Lưu Bằng cùng Đỗ Bân, một người ở xưỡng làm, một người là chính chủ, đều là đơn vị tốt, có bọn họ hỗ trợ kiếm khách.Từ Quốc Quân nghe cô nói: “Được, ngày mai anh liền đi qua bọn họ một chuyến.” Dư Man gật đầu, suy tư mở miệng: “Chờ tiệm cơm hoạt động một thời gian, em nghĩ nên mở thêm một tiệm lẩu.” “Tiệm lẩu?” “Đúng vậy, lúc sau thêm tiệm đồ nướng, mở rộng thành cửa hàng nướng……” Từ Quốc Quân nghe cô nói: “Em dã tâm không hề nhỏ.” Dư Man vui vẻ: “Từ Quốc Quân, em sẽ khiến anh, nhìn em bằng một con mắt khác.” Từ Quốc Quân duỗi tay tắt đèn, đem cô ôm vào trong ngực: “Anh thực chờ mong.” Dư Man bĩu môi, âm thầm thề chính mình nhất định phải làm ra tên tuổi cho hắn xem.

An tĩnh được vài phút, Từ Quốc Quân một bàn tay ở Dư Man trên người sờ tới sờ lui. Một bàn tay duỗi đến âʍ ɦộ cô, Dư Man phối hợp tách ra chân. Ngón tay một chút sờ soạng, nhẹ nhàng khảy khảy âm đế. Trong khoảng thời gian này hai người tính phúc sinh hoạt rất tốt, chỉ cần Dư Man không ở kỳ kinh nguyệt , cơ hồ mỗi ngày đều sẽ tới một lần. Dư Man thân thể bị Từ Quốc Quân khai phá ra tới, đối tính dục rất cao, không hề cảm thấy chán ghét, có khi thập phần chờ mong. Cũng chưa trêu trọc gì tới cô, tiểu huyệt liền nước chảy dầm dề. Từ Quốc Quân nói cô càng ngày càng da^ʍ. Lời này Dư Man cũng không cho ý kiến, cũng cảm giác chính mình hiện tại liền giống như da^ʍ phụ. ”Ách, dươиɠ ѵậŧ cắm vào đi, thật thoải mái. “Cô nói. Từ Quốc Quân hôn môi cô: “Làm chết em được không.” “Anh dám sao?”