Chương 25: Cậu Ta Đang So Sánh

"Bên dưới bắt đầu cùng tôi phân chia hành động."

Chu Quảng An bắt đầu biểu diễn hết động tác này đến động tác khác, mặc dù gần một nửa số tân binh trong lớp đều không có hứng thú với kỹ năng chiến đấu cơ bản này, nhưng chỉ cần vẫn có người nghiêm túc lắng nghe, cậu ta sẽ nghiêm túc làm mẫu giải thích.

Mặc dù một số tân binh có kỹ năng tốt cũng đang theo dõi, nhưng rõ ràng chỉ là theo dõi, những động tác cơ bản này họ sớm đã thực hiện vô số lần.

Những tân binh còn lại bày tốt tư thế, làm theo Chu Quảng An vài lần.

Sau một vài lần, Chu Quảng An bắt đầu giám sát mọi người tiến hành luyện tập, cậu ta ở một bên uốn nắn sửa chữa.

Triệu Kiến Phong! Liêm Hữu Tài! " Chu Quảng An quay đầu hét to.

“Tới.”

Hai người bước ra khỏi hàng.

“Hai người các cậu, cùng Hùng Phúc Lai, Diệp Bảo Sơn, 2 người 1 nhóm tiến hành diễn tập thực chiến!"

“Rõ.”

Người được nhắc đến tên sải bước ra khỏi hàng, tự do kết hợp thành một nhóm hai người bắt đầu tiến hành diễn tập thực chiến, những tân binh khác ngưỡng mộ nhìn họ.



Mặc dù đều trong cùng một đội, nhưng những người còn lại đều là tân binh thực thụ, vì tiềm năng cơ bản tốt nên được Phó Vân Đào chọn riêng và xếp vào cùng một đội.

Và sự chênh lệch của những người này hiển nhiên là rõ ràng.

"Nhìn cái gì mà nhìn! Còn không huấn luyện tốt cho tôi! Các người huấn luyện tốt chắc chắn có một ngày sẽ vượt qua bọn họ!" Chu Quảng An gào to.

Nam tử hán nào có thể không đổ máu, huống chi những tân binh được chọn ra để xếp vào hạng nhất, ai cũng có tinh thần bất khuất!

Vì vậy, sau khi nghe những lời của Chu Quảng An, lại nhìn thấy Triệu Kiến Phong và những người khác đang chiến đấu dữ dội, loại sức mạnh ấn tượng như vậy khiến mọi người đều hăng hái bắt đầu tập luyện tập!。

Thấy lời nói của mình có tác dụng, Chu Quảng An cảm thấy vui vẻ, sau đó khoé mắt cậu ta thoáng thấy một bóng người gầy gò ở phía cuối đội đang tiến hành luyện tập.

Nhìn kĩ hơn, thì ra là An Tiểu Sơn.

Tân binh này luyện tập rất nghiêm túc, nhưng tinh thần lại đặc biệt bình tĩnh, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi lời nói của cậu ta.

Càng làm cho cậu ta cảm thấy kinh ngạc chính là, động tác của tân binh này vậy mà tương đối chuẩn!

Cậu ta vô cùng kinh ngạc, bước tới và đứng bên cạnh An Vân Sam.

An Vân Sam liếc xéo cậu ta, cậu ta dùng tay ra hiệu tiếp tục, cô không nói gì, tiếp tục động tác vừa rồi.

Chu Quảng An phát hiện, tinh thần của tân binh này rất ít bị ảnh hưởng, cũng không phải là trầm mặc đơn thuần, cũng không phải loại cứng đầu ngốc nghếch.



Tân binh này mặc dù không thường nói chuyện, nhưng trong mắt lại tràn đầy ánh sáng.

“Tốc độ nhanh một chút.” Chu Quảng An không nhịn được nói.

Tốc độ của An Tiểu Sơn này quá chậm, giống theo không kịp.

Chu Quảng An chỉ nghĩ rằng cô không quen, mới nên tốc độ sẽ chậm, nhưng một bóng người lạnh lùng đứng ngoài sân tập lại không nghĩ như vậy.

Nghiêm Cảnh Huân khoanh tay nhìn "An Tiểu Sơn” giả mạo, nhìn động tác cơ bản "chậm’ của cô, ánh mắt anh khẽ lóe lên.

Đây là cậu ta đang so sánh?

Tuy rằng không biết tại sao lại có loại cảm giác này, nhưng Nghiêm Cảnh Huân chính là có loại cảm giác này, luôn cảm giác cậu ta đang so sánh cái gì đó.

An Tiểu Sơn giả mạo này không phải là một tân binh đơn thuần, điểm này Nghiêm Cảnh Huân rất chắc chắn.

Anh hiện tại muốn xác nhận người này có phải là cao thủ hay không, sở dĩ khó phán đoán như vậy, là bởi vì trên người cô có quá nhiều mâu thuẫn.

Bây giờ nhìn cô nghiêm túc thực hiện những động tác cơ bản, Nghiêm Cảnh Huân trong lòng lại thêm phần nghi ngờ.

Cô làm những động tác này, không phải qua loa, càng không giống như giả vờ nghiêm túc mà là thực sự nghiêm túc, bởi vì điều này, Nghiêm Cảnh Huân cảm thấy rằng cô đang so sánh.