Chương 27: Tiếp Tục Cho Tới Khi Hoàn Thành

Lúc An Vân Sam làm được bảy mươi cái, việc đứng dậy đã rất khó khăn, mồ hôi theo trườn theo mũi, cô mím chặt môi, không nói lời nào, duy trì tư thế chính xác và cố gắng hoàn thành từng cái một.

Tám mươi...

Hơi thở của An Vân Sam đã trở nên rối loạn, bụng đã trở nên nặng nề, không còn sức lực để sử dụng, mỗi một động tác đều cực kỳ khó khăn!

Chín mươi...

An Vân Sam nhắm mắt lại, một giọt mồ hôi lăn xuống cánh môi, cô vươn đầu lưỡi liếʍ một cái, cảm nhận được hương vị hơi mặn, cô mở miệng hít sâu một hơi, không dừng lại một giây nào cả, sau khi nằm xuống tiếp tục động tác tiếp theo.

Cuối cùng… Một trăm!

An Vân Sam làm xong một trăm cái, không nằm xuống ngay lập tức, cô đứng dậy nhẹ nhàng vận động một chút, để cho phần thịt trong bụng được thả lỏng.

Sau đó, cô bắt đầu vận động cánh tay của mình và bắt đầu động tác tiếp theo.

Chống đẩy năm mươi cái!

Chống đẩy khó hơn so với gấp bụng, An Vân Sam vẫn luôn nghĩ như vậy, suy nghĩ này đã in sâu trong lòng cô, khi cô từng là tân binh mới thật sự.

Hai tay chống đỡ sức nặng của cơ thể, An Vân Sam bắt đầu chống đẩy.

Cánh tay mảnh khảnh của nguyên chủ, đừng nói đến cơ bắp, gần như không có tí thịt nào, vừa thực hiện năm động tác chống đẩy cực kỳ chuẩn xác, cánh tay cũng đã cảm thấy mệt mỏi và mềm nhũn.



Cô thầm thở dài trong lòng, Phó Vân Đào nói đúng, với sức lực như vậy, cho dù kỹ thuật chiến đấu cao cấp đến mấy, cũng không giúp được gì!

Cô đột nhiên nhớ tới chuyện đêm qua, nếu như sức lực của cô đủ lớn, cô sẽ không rơi vào tình huống hoàn toàn bị động, ngay cả phán kháng cũng là giãy dụa sắp chết.

An Vân Sam nhanh chóng tập trung lại, việc cô cần làm bây giờ là làm thế nào hoàn thành nhiệm vụ chống đẩy năm mươi cái!

Không giống như động tác gấp bụng, chống đẩy thực sự không phải là động tác mà cô có thể thực hiện được.

Mặc dù như vậy, bằng sự quyết tâm mạnh mẽ, cô vẫn hoàn thành hai mươi lăm cái chống đẩy, hai cánh tay của cô đã không còn sức lực. Ngay lập tức nằm sấp trên mặt đất.

"Chống đẩy thêm mười lần nữa!"

Không biết từ lúc nào Phó Vân Đào đã đi tới bên cạnh cô, lạnh lùng nói.

"Rõ!"

An Vân Sam khó khăn nhắm mắt lại, mồ hôi tràn vào mắt, gây cảm giác châm chích.

Cô đứng dậy, lắc lắc cánh tay đau nhức đến sắp không còn cảm giác, cúi người tiếp tục thực hiện từng động tác.

An Vân Sam biết lúc thực hiện chống đẩy, động tác càng chậm tải trọng lên cánh tay càng lớn, nhưng bây giờ cô không còn cách nào khác để làm nhanh hơn.



Phó Vân Đào đứng ở một bên nhìn binh lính mới hai tay run rẩy, cơ thể khó có thể chìm xuống, nhưng mỗi một động tác đều thực hiện rất chuẩn.

Chỉ có những binh lính đã được huấn luyện hơn một năm, mới có thể tự động thực hiện động tác này rất chuẩn, ngay cả khi đó là thời điểm khó khăn nhất.

Đó là lý do tại sao anh ta lại đến đây.

Anh muốn xem động tác của tân binh này, có phải là thật sự làm được hay không.

Dù khó khăn đến mấy, động tác của tân binh này vẫn rất chuẩn, trong lòng Phó Vân Đào có chút ngạc nhiên, bởi vì lúc đầu anh ta muốn nói "thêm mười cái nữa” vì động tác của cô quá chậm, nhưng rồi cũng nuốt vào trong.

"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta sẽ ăn cơm."

Phó Vân Đào nói xong, xoay người rời đi.

An Vân Sam nằm sấp trên mặt đất, trên mặt đầy mồ hôi, hơi thở đã sớm hỗn loạn, hai cánh tay giống như là đang đeo chì, nhấc không nổi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, An Vân Sam không muốn tăng thêm thời gian dừng lại, nhưng mỗi một lần dừng lại, đều phải nghỉ ngơi thật lâu mới có thể tiếp tục.

Cứ như vậy, đợi đến khi cô làm được bốn mươi lăm cái, các binh lính đã bắt đầu quay trở về, chỉ còn lại một mình cô vẫn tiếp tục nhiệm vụ chưa hoàn thành.

Chẳng mấy chốc bầu trời đã tối, An Vân Sam cuối cùng cũng hoàn thành xong sáu mươi chống đẩy!

Còn lại ba mươi động tác gập…