Chương 33:

Có điều kiếm được tiền khiến cho người ta vui vẻ, nhưng vẫn phải dừng lại, bởi vì xà phòng đã bán hết, sau khi làm xong mẻ xà phòng mới nhất, còn cần phơi nắng một thời gian mới có thể sử dụng.

Nhưng Khương Ngư cũng không phải rất lo lắng, dù sao xà phòng cũng không thể dùng hết nhanh như vậy, mẻ trước đó coi như là thử nghiệm, kết quả dĩ nhiên là không tệ, chuyện kinh doanh xà phòng có thể tiếp tục làm, điểm này đã cho Khương Ngư một viên thuốc định tâm.

Không có cái gì có thể khiến cho người ta có cảm giác an toàn hơn tiền.

Hoắc Diên Xuyên giúp Khương Ngư mang đồ đã mua vào, rất nặng, nhịn không được hỏi cô đã mua thứ gì.

"Một số nguyên liệu làm xà phòng, còn có sữa bò."

"Sữa bò?"

Sắc mặt Hoắc Diên Xuyên có chút cổ quái, anh không thích uống sữa tươi, cảm thấy có mùi lạ, nghĩ không ra cô gái này lại thích uống?

"Cô thích uống sữa bò?"

Hoắc Diên Xuyên lại hỏi một câu.

Khương Ngư nhìn thấy sắc mặt Hoắc Diên Xuyên, lập tức nhớ lại hình như Hoắc Diên Xuyên không thích, cảm thấy có mùi vị, không nhịn được cười, ai có thể nghĩ tới người lạnh lùng như Hoắc Diên Xuyên cũng có thứ không thích chứ.

Tâm trạng của Khương Ngư ngược lại tốt hơn nhiều, lập tức gật đầu.

"Đúng vậy, tôi nghe nói sữa bò rất tốt, có dinh dưỡng, uống có thể cao thêm, cũng có thể trở nên trắng trẻo hơn."

Hoắc Diên Xuyên có chút một lời khó nói hết nhìn Khương Ngư, nhưng biết sao lời Khương Ngư nói lại có lý.

Hơn nữa ở phía Tây Bắc này, uống sữa tươi cũng được trời ưu ái, có nông trường, có dê bò, uống sữa tươi dễ dàng hơn so với nơi khác.

Bản thân Hoắc Diên Xuyên không thích, nhưng sẽ không can thiệp đến Khương Ngư, chỉ có điều nhìn chiều cao của cô.

"Sữa bò không tệ, uống nhiều một chút, nói không chừng thật sự có thể cao thêm, nhưng cô không cần thiết phải mua từ bên ngoài, mỗi lần đều xách theo nhiều đồ như vậy trở về, không mệt sao? Căn tin của quân đội có sữa bò, muốn uống thì đặt trước là được."

Câu nói này của Hoắc Diên Xuyên ngược lại đã nhắc nhở Khương Ngư. Cũng phải, đồ ở quân đội tuyệt đối là thứ rất tốt, giá cả còn rẻ. Khương Ngư lại không ngốc, căn bản không cần thiết phải từ chối.

"Vậy được, vậy đặt trước sữa bò ở căn tin đi, tôi sẽ đưa tiền cho anh."

Hoắc Diên Xuyên chỉ cảm thấy trở nên đau đầu, cô gái này thật sự là một chút lợi cũng không muốn chiếm.

Khương Ngư mặc kệ Hoắc Diên Xuyên đang nghĩ cái gì, trực tiếp đi rửa tay, leo lên trên giường, bắt đầu đếm tiền.

Mặc dù về cơ bản đều là một hào, nhưng khiến cho người ta rất có cảm giác thỏa mãn, Hoắc Diên Xuyên ở bên cạnh nhìn thấy buồn cười, nghĩ không ra cô nhóc này còn rất mê tiền.

Khương Ngư biết hai ngày này kiếm được không ít, nhưng khiến cho cô không nghĩ tới chính là, hai ngày này cộng lại, vậy mà kiếm được 40 đồng, phải biết là, bây giờ tiền lương của công nhân một tháng mới được 30 đồng, đừng thấy Hoắc Diên Xuyên là đoàn trưởng, một tháng cũng chỉ mới sáu bảy mươi đồng.

Tiếp tục như thế, chính mình có thể sẽ có rất nhiều tiền. Nói không chừng rất nhanh đã có thể kiếm được tiền mua một căn nhà, đến lúc đó cô sẽ đi thành phố Bắc Kinh hoặc là đến phương Nam mua một căn nhà, cách Hoắc Diên Xuyên cũng như người nhà họ Hoắc xa một chút.

Vốn dĩ Hoắc Diên Xuyên cũng chỉ là nhàm chán, nên nhìn Khương Ngư đếm tiền, nhưng theo động tác của Khương Ngư, Hoắc Diên Xuyên cũng có chút không bình tĩnh lại được nữa, cô bé này hai ngày kiếm được 40 đồng?