Chương 10: Trưởng tỷ Cẩm Phong

“Chỗ này không biết đã đủ chưa.” Phục Oản lấy từ tay Thương Hảo Hảo đống ngân phiếu.

“Ngân phiếu đã đủ coi như chúng ta tính toán xong!” Phục Oản phất tay.

Thương Hảo Hảo hành lễ về phòng, trên đường tức giận đến dậm chân bình bịch.

Nhìn đống ngân lượng mất đi mà không làm gì được.

Từng này ngân lượng cộng thêm với số của Phùng di nương lấy đi Phục Oản muốn dành dụm lại, sau làm của hồi môn cho trưởng tỷ.

Đương nhiên, trong phủ cũng sẽ chuẩn bị riêng cho trưởng tỷ, nhưng Phục Oản cũng muốn đưa tỷ ấy thêm một phần. Kiếp trước những gì nàng thiếu tỷ ấy, kiếp này sẽ bù đắp lại hết.

Đời trước, phụ thân thủ biên chống đỡ ngoại địch có công, gia phong thành “Trụ Quốc đại tướng quân”, nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu cố ý muốn Thái Tử cùng Lũng Tây Hầu phủ liên hôn.

Hoàng Hậu dù chưa nói rõ là vị nào cô nương, nhưng người có tâm tư đều có thể nhìn ra, Hoàng Hậu vừa ý chính là trưởng công chúa cùng đương lợi hầu ngoại tôn nữ, cháu ngoại đại tướng quân- đích nữ Phục Oản.

Nhưng khi đó trong mắt Phục Oản chỉ có thanh mai trúc mã Khương Hàn, huống hồ lúc ấy bọn họ đã có hôn ước.

Trưởng tỷ Thương Cẩm Phong đành đứng ra, nguyện ý lấy thân phận trưởng nữ Lũng Tây Hầu, thay thế muội muội tiến Đông Cung.

Lớn nhỏ có thứ tự, Cẩm Phong tuy là con vợ lẽ, nhưng là trưởng nữ đi liên hôn. Huống chi mẹ đẻ nàng chết sớm, là phu nhân một tay nuôi lớn, nàng nguyện ý mượn cơ hội này báo ân.

Ban đầu Hoàng Hậu cùng Thái Tử cũng chỉ muốn cho nữ nhi của Lũng Tây hầu phủ làm thϊếp, về sau thấy Cẩm Phong là con vợ lẽ lại càng bị coi thường.

Ngôi vị Thái Tử Phi bị bỏ trống, Thái Tử Nguyên Thận phong cho nàng thành “Phụng Nghi”.

Thái Tử Đại Ngụy có tổng bảy phân hiệu thϊếp thất, Phụng Nghi vị đứng thứ sáu, so về địa vị thì không đáng để nói.

Cẩm Phong là người duy nhất không vứt bỏ Phục Oản, cho dù sau này bị đuổi khỏi gia môn, nàng cũng thường xuyên viết thư giúp đỡ muội muội.

Tuy nhiên cuộc sống chốn hậu cung có chút nào là tốt đẹp. Mặc dù ngôi vị Thái Tử Phi kia bỏ trống nhưng nàng vẫn luôn bị các thϊếp thất khác khi dễ, mưu hại.

Thái Tử đối với Cẩm Phong cũng không hẳn là không tốt, có lẽ vẫn thiếu chút mới thành không tốt. Dù gì hắn cũng mới 15 tuổi, đối với nội bộ tranh đấu hoàn toàn không để tâm, cũng chưa từng để ý đến địa vị của nàng.

Cẩm Phong không thèm để ý.

Sau Phục Oản xảy ra chuyện, thanh danh của Lũng Tây Hầu phủ bị huỷ hoại, thái tử vốn đã không chịu coi trọng Cẩm phong giờ lại càng không để nàng vào trong mắt.

Cẩm Phong cũng không thèm để ý.

Nàng ở trong tâm thư nói rõ ràng: Nàng cùng Thái Tử phu thê không có tình cảm, tiến vào Đông Cung liên hôn cũng chỉ vì trách nhiệm.

Đáng tiếc sự hy sinh của Cẩm Phong cũng không thể bảo toàn cho Lũng Tây Hầu phủ.

Phu nhân bị thϊếp thất Phùng di nương hạ độc mà chết, con chính thất cũng bị con thϊếp thất làm hại, đích nữ cũng bị thứ nữ hãm hại đuổi khỏi gia môn…

Thứ muội Thương Hảo Hảo cùng tứ hoàng tử thành hôn, cũng danh chính ngôn thuận một bước thành phượng hoàng trở thành “Hoắc vương phi”. Cả ba nữ nhi của Lũng Tây Hầu phủ chỉ có duy nhất một nữ nhi mang danh chính thê mà xuất giá.

Từ thứ nữ đến vương phi, Thương Hảo Hảo liền trở thành Trường An truyền kì.

Nhưng dân chúng nào biết được những chuyện xấu xa dưới tay bọn chúng? Có sự phò tá của nữ nhi, Phùng di nương trở thành Lũng Tây Hầu phu nhân còn ngang nhiên chiếm hết gia sản từ nhà mẹ đẻ của phu nhân trước. Thương Hảo Hảo cũng được như ý nguyện chuyển từ thứ nữ thành đích nữ.

Thương Hoàng càng ngang ngược hơn, hắn nghe lời an bài của Phùng di nương trở về phủ, trở thành Lũng Tây Hầu thế tử trước cả khi phu nhân còn chưa qua đời.

Vừa nhìn đã thấy Lũng Tây Hầu phủ không đáng để Cẩm Phong nâng đỡ.

Có thân phận Hoắc vương phi, Thương Hảo Hảo cũng không hề an phận. Nàng ta vừa đồng thời gian díu với Khương Hàn vừa theo dõi Thái Tử Nguyên Thận.

May mà Nguyên Thận không để ý đến nàng ta. Có lẽ hắn cố tình làm lơ mọi sự câu dẫn nên chọc giận đến ả độc phụ kia hoặc cũng có thể là vì nguyên nhân khác.

Tóm lại Thương Hảo Hảo mượn uy danh liền duỗi tay đến Đông Cung. Nàng ta cùng vài tiểu thϊếp của Thái Tử liên thủ, muốn dùng thủ đoạn để bôi nhọ Phục Oản lẫn Cẩm Phong.

Trong tâm thư, Cẩm Phong có nói Thái Tử là hoàn toàn tin tưởng nàng.

Không bao lâu khắp Trường An truyền tin “Thϊếp thất xuất thân từ Lũng Tây Hầu phủ của Thái Tử tử sát”.

Phục Oản cùng Cẩm Phong cùng nhau lớn lên, nàng quá hiểu tính của trưởng tỷ, nàng ấy ngoài mềm trong cứng sẽ không quá tin tưởng vào tình yêu. Cho dù Thái Tử có không tin, nàng ấy cũng sẽ không tìm đường chết.

Huống chi, Thái Tử lựa chọn tin nàng.

Trải qua nhiều chuyện rốt cuộc Phục Oản cũng tra ra, cái chết của trưởng tỷ có liên quan đến Thương Hảo Hảo.

Sau đó…

Nàng đã bị chôn sống.

Nhưng ngay sau đó, nàng trọng sinh.

Sống lại một đời nàng lại để thua mẫu tử ba người bọn họ. Không thể nào!

Phục Oản còn muốn vào Đông Cung để báo thù cho trưởng tỷ, bắt hết những kẻ đã khi dễ tỷ ấy phải trả giá.

Kiếp trước cái chết của Cẩm Phong tuy nói là do Thương Hảo Hảo nhưng nguyên nhân chủ chốt vẫn là do tỷ ấy phải tiến cung.

Lần cực khổ này nàng sẽ chịu hết.

Cẩm Phong chỉ cần gả cho một quan viên, quý tộc làm chính thê, không cần san sẻ trượng phu của mình cho ai cả, càng không cần dấn thân vào chốn tranh đấu doạ người này.

Phục Oản thề đời này trưởng tỷ phải sống thật vui vẻ. Phần ngân phiếu này chỉ là một phần trong kế hoạch. Không bao lâu nữa phụ thân sẽ đem tin chiến thắng trở về, không chỉ có Hoàng Hậu muốn liên hôn mà cũng có những nhà khác tới cầu thân.

Nàng sẽ cùng phụ mẫu chọn ra một tỷ phu thật tốt, đồng thời cũng giải quyết Thương Hảo Hảo.

Lần này sẽ không còn hôn ước nào của Khương gia nữa, cho nên sẽ không có tiệc đính hôn. Thương Hảo Hảo chắc sẽ lại tìm một cơ hội để hại nàng. Nhưng cũng không đáng lo bởi bên người của nàng ta đều là người mình, ngay cả Quế Thất cũng bị mua chuộc. Bất luận bên kia có động tĩnh gì đều có thông tin truyền qua cho nàng.

Ngay cả Thương Hoàng đối với tỷ tỷ ruột của mình cũng có chút bất mãn.

Buổi tối, Thương Hoàng lại uống đến say khướt mới trở về nhưng so với hôm qua có khá hơn, ít nhất còn có chút ý thức là chính mình tự trở về.

Hắn hồi phủ chuyện đầu tiên không phải trở về cái xó xỉnh kia mà là tìm Thương Hảo Hảo nói chuyện. Đương nhiên Phục Oản đã sớm an bài, thấy Thương Hoàng vừa tới bọn nha hoàn đã ngăn lại không cho tiến vào.

Nhưng hắn đâu biết gì? Hắn chỉ biết một bên cho tiền uống rượu, một bên lại không thèm cho hắn mặt mũi.

Thế nên sau khi tỉnh rượu Thương Hoàng liền cảm thấy mấy lời Phục Oản nói đều là sự thật. Hắn đối với tỷ tỷ mình càng thêm chán ghét.

Thương Hảo Hảo bên này đương nhiên không biết, vẫn chìm đắm trong mộng tưởng làm Phục Oản “thân bại danh liệt”.

Người trong phủ đều chất chứa tâm tư, ngược lại khiến cuộc sống yên bình được một đoạn thời gian.

Tới đầu tháng 5, quả đúng như theo lời Quế Thất, Thương Hảo Hảo không có nguyệt sự, hơn nữa đều là gặp gỡ Khương Hàn.

Phục Oản đương nhiên sẽ không bỏ qua tin tức này.

Khoảng thời gian này, nàng chính tay tới chỗ mẫu thân hầu bệnh giúp bà khoẻ hẳn. Vì thế nàng tự mình đến tạ lễ với Liên thái y vì đã giúp mẫu thân.

Liên thái y thấy Phục Oản tự mình tới cửa cũng hành lễ không ngừng.

“Liên thái y xin đứng lên, ngài vì trị bệnh giúp mẫu thân ta vô cùng cảm kích, hành lễ với ngài là điều đương nhiên. Chỉ là trong phủ có việc cần thái y tương trợ.” Phục Oản cười nói.

Chuyến này nàng đi không đơn giản là chỉ nói lời “cảm tạ”.