Chương 2: Chiếc Ô Màu Đen

Bạch Lãng và Cừu Tiềm quen biết nhau khá sớm.

Đã từ lâu, trước cả lúc Bạch Lãng xuất hiện trên TV, hai người đã gặp nhau.

Khi đó, Bạch Lãng vẫn còn là sinh viên năm ba. Một ngày nọ, khi đang đi mua đồ trên phố thì một tên do thám nhét vào tay cậu tấm danh thϊếp. Đối với Bạch Lãng ngay thẳng mà nói, đây không phải lần đầu tiên nhận được loại danh thϊếp như thế này, mà lần nào cậu cũng vứt vào thùng rác, không quan tâm tới.

Nhưng vào giữa năm đó, lần đầu tiên anh cả Bạch Lễ kinh doanh thất bại vì thế mắc một khoảng nợ lớn. Tuy rằng không lớn hơn thù lao của Bạch Lãng khi đã nổi tiếng, nhưng cũng là một khoảng nợ khổng lồ mà nhà họ Bạch khi đó không thể gánh nổi.

Vì lý do này, thậm chí cha mẹ của Bạch Lãng còn từng đến gặp cậu để bàn về chuyện thôi học.

Bạch Lễ là con cả của nhà họ Bạch, Bạch Lãng là đứa thứ hai, là đứa con nằm ngoài dự tính của họ. Trong lòng cha mẹ Bạch, sự kỳ vọng và quan tâm dành cho đứa con cả Bạch Lễ vẫn nhiều hơn đứa con trai thứ hai Bạch Lãng.

Mà lần này nếu Bạch Lễ vẫn không trả đủ tiền, sẽ bị khép vào tội lừa đảo, mang tiền án là chuyện cả đời cũng không thể thay đổi. Cho nên dù thế nào, thân là em trai, giúp đỡ anh mình vượt qua khó khăn là chuyện đương nhiên.

Tất nhiên Bạch Lãng không phản đối yêu cầu này, mặc dù cậu và anh cả kém nhau bảy tuổi, về mặt tình cảm cũng không quá thân thiết. Tuy nhiên, việc bỏ học ảnh hưởng rất nhiều đến tiền đồ sau này. Vì thế để tiếp tục đi học và kiếm tiền, Bạch Lãng đến địa chỉ công ty môi giới trên danh thϊếp kia, nghĩ rằng với mức phí ký kết lớn mà công ty đưa ra, cậu có thể giúp Bạch Lễ trả khoảng nợ, rồi từ từ hoàn thành hợp đồng.

Nhưng trên đời này làm gì có chuyện hời đến thế. Bạch Lãng ngây thơ còn chưa bước chân vào xã hội, đi một bước này như bước chân vào cạm bẫy. Lúc lấy được tiền, khoảng nợ của Bạch Lễ cũng trả được gần hết, lúc này Bạch Lãng mới biết công việc đầu tiên của cậu là đến câu lạc bộ bồi rượu, hối hận cũng không kịp.

Cũng chính trong lần đi này, Bạch Lãng tình cờ gặp được vị khách quý, Cừu Tiềm.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Cừu Tiềm đã nhìn trúng sắc mặt nhợt nhạt của Bạch Lãng. Cũng không phải vì diện mạo của cậu, người mẫu ngoại hình đẹp hơn Bạch Lãng không phải không có. Mà thứ khiến Cừu Tiềm cảm thấy hứng thú là đáy mắt của cậu nhóc lóe lên kinh hãi cùng chán ghét, còn không biết che dấu, cuối cùng có thể khuất phục hay không.

Tuy nhiên, Cừu Tiềm thật sự đánh giá cao Bạch Lãng, bởi vì chỉ vài ngụm rượu, Bạch Lãng đã bị Cừu Tiềm làm cho choáng váng đè lên sô pha. Niết lấy cằm, môi lưỡi hòa quyện rồi cọ xát vài cái trên đùi, Bạch Lãng bật khóc, vừa run vừa xấu hổ, suýt chút nữa còn bị Cừu Tiềm đùa bỡn bên trong quần.

Chỉ là Cừu Tiềm không làm đến bước cuối cùng, giống như trêu đùa một con vật nhỏ, sau khi liếʍ liếʍ lỗ tai ửng hồng của Bạch Lãng, đêm đó Cừu Tiềm đã thả cậu đi.

Nhưng một ngày sau khi Bạch Lãng hoảng sợ bỏ trốn khỏi câu lạc bộ, cậu nhận được thông báo rằng hợp đồng môi giới cậu đã ký được chuyển đến Giải trí Ngu Nhạc trực thuộc tập đoàn Ân Tương. Tiếp đó, một người đàn ông lạ gọi đến nói anh tên Cừu Tiềm, là ông chủ lớn đứng sau Giải trí Ngu Nhạc, nói anh muốn bao nuôi cậu. Bởi vì cậu sạch sẽ lại xinh đẹp.

Bạch Lãng tức giận đến run lên, nhưng lại càng kinh ngạc và sợ hãi.

Khi Cừu Tiềm đích thân gọi điện thoại đến, Bạch Lãng run giọng gào lên cự tuyệt. Bên kia điện thoại, Cừu Tiềm chỉ dùng âm giọng trầm thấp, cười nhạo sự ngây thơ của cậu.

Sau đó mấy tuần liền, Bạch Lãng lo lắng sợ hãi chờ đợi Cừu Tiềm trả thù, chờ mãi cuối cùng lại không có việc gì xảy ra. Nhưng tất cả cơ hội diễn xuất và đào tạo đều bị cắt đứt. Một vài ngôi sao nhỏ quen biết với cậu nói rằng có thể đã bị đối xử lạnh nhạt. Nếu không suy xét lại câu trả lời, con đường nghệ thuật của cậu xem như chấm dứt.

Điều này đối với Bạch Lãng thật sự là muốn còn không được. Khi đó, cậu chỉ cần chờ đợi hoàn thành hết các công việc theo yêu cầu của hợp đồng môi giới, trả khoảng nợ vay trước đó, rồi nhanh chóng rời khỏi chỗ làm việc vô cùng tà ác này.

Còn công ty môi giới vẫn cứ cấp cho Bạch Lãng những công việc với mức thu nhập ít ỏi, chẳng hạn như làm chân bưng rượu ở các buổi trưng bày rượu vang, hay nhân viên trông quầy thông tin ở cuộc triển lãm xe ô tô. Cứ như vậy trôi, hợp đồng kia cũng đã qua hơn một năm, đến khi Bạch Lãng tốt nghiệp đại học, vẫn chưa thể thanh toán xong.

Trong khoảng thời gian đó, Bạch Lãng từng có ý muốn hủy hợp đồng. Nhưng phí bồi thường quá lớn nằm ngoài khả năng của cậu. Hơn nữa, trong hợp đồng có ghi rõ cậu không được phép làm thêm bên ngoài, bất kể là gia sư, nhân viên siêu thị hay trợ giảng trong trường.

Điều này tương đương với việc chặn hết các cơ hội của Bạch Lãng. Dù đã tốt nghiệp đại học nhưng nếu không giải quyết xong hợp đồng thì cậu vẫn bị ràng buộc và không có thu nhập cá nhân. Mà lúc này, nhà họ Bạch vẫn chưa thể chấp nhận được việc Bạch Lễ khởi nghiệp thất bại. Lại còn chỉ trích, oán giận khi Bạch Lãng bị trì hoãn công việc. Bọn họ lúc ấy hình như quên mất rằng, Bạch Lãng lưng mang gánh nặng, vốn là vì Bạch Lễ mà ra.

Hai tháng sau khi Bạch Lãng tốt nghiệp đại học, trong lúc cậu đang lo âu rầu rĩ thì công ty đột nhiên mất đi một diễn viên phụ trong một bộ phim truyền hình dài nửa năm. Hình tượng nhân vật tương đối thích hợp với Bạch Lãng, vì thế đã để cậu nhận vai diễn đó.

Để cậu có thể hoàn thành tốt vai diễn phụ này, các khóa huấn luyện cần có và các khóa đào tạo diễn xuất nối tiếp mà kéo đến, đào tạo cấp tốc trong bốn tháng liên tục, giống hệt như công ty bồi dưỡng nghệ sĩ chính quy.

Tất nhiên, các chi phí đào tạo khổng lồ đều được ghi vào khoảng nợ của Bạch Lãng. Theo công ty môi giới, đối tượng được lợi qua các khóa học đào tạo là cá nhân Bạch Lãng, vì thế cậu phải bỏ tiền ra mua. Tuy nhiên, việc cậu từng từ chối bao nuôi đã bị công ty lãng quên.

Bạch Lãng có chút hoài nghi việc này, nhưng cũng không thể suy nghĩ nhiều. Tình huống thực tế buộc cậu phải chấp nhận những điều kiện này, vì thế cậu đã nghiêm túc hoàn thành các khóa học và đào tạo, cũng toàn tâm toàn ý nhập vai vào vai diễn đầu tiên của mình, người cha đơn thân Giang Tân Trình trong bộ phim "Sống cùng nhau".

Tuy khả năng diễn xuất của cậu còn non, nhưng hình tượng và khí chất thì cực kì phù hợp với vai diễn trong phim - một ông bố đơn thân vừa mới bước chân vào xã hội, hơi ngây ngô và vụng về, đã bù lại cho sự thiếu sót về diễn xuất của cậu. Hơn nữa còn có sự hỗ trợ của ngôi sao nhí thiên tài sáu tuổi. Trong bộ phim, cậu nhóc đóng vai con trai của Bạch Lãng, vì thế mà Bạch Lãng cũng trở nên nổi tiếng hơn.

Bộ phim truyền hình "Đáp" dài sáu tháng được phát sóng và quay phim cùng một lúc. Trong thời gian đó, công ty môi giới đã lợi dụng tình hình, giúp cậu nhận được rất nhiều lời ngợi khen. Với đủ loại công việc chồng chéo lên nhau, Bạch Lãng chính thức bước lên con đường diễn xuất không lối về.

Nếu tương lai sau này yên ổn, cậu sẽ tiếp tục bước trên con đường diễn xuất này. Vai diễn đầu tiên đã thực sự mang lại cho cậu rất nhiều cảm hứng và niềm vui.

Thế nhưng sau đó, Bạch Lễ đầu tư thất bại lần thứ hai. Anh ta thật sự không cam lòng thất bại ở lần trước, sau khi bị bạn bè quay lưng lại nghĩ đến việc dùng tin tức nội bộ để đầu tư một cổ phiếu chưa niêm yết trên thị trường, kiếm về được một số tiền lớn. Vì thế anh ta âm thầm vay một khoảng lớn từ ngân hàng tư nhân ngầm, đặt toàn bộ vào cá cược.

Nhưng cái gọi là tin tức nội bộ chỉ là hữu danh vô thực. Vì thế Bạch Lễ mắc một khoảng nợ lớn chỉ đổi lại vài tờ giấy vụn. Dưới sự đòi nợ tàn bạo của ngân hàng tư nhân ngầm, sự an toàn của cha mẹ Bạch cũng bị uy hϊếp. Bạch Lãng lúc này không có nhà cửa tài sản, không thể mở miệng giúp anh cả vay tiền của công ty lần thứ hai để vượt qua ải này được.

Từ đó, Bạch Lãng sáng chói trên màn ảnh lại bắt đầu một vòng luẩn quẩn giữa trả nợ và trả nợ.

Bạch Lãng vì Bạch Lễ mà gánh tất cả nợ nần. Vì vậy đã không còn chỉ có bản thân anh ta thiếu nợ. Hơn nữa, sau khi Bạch Lãng ký hợp đồng chứng thực, bởi vì tin Bạch Lễ mắc nợ làm tổn hại đến hình tượng mà còn phải trả lại số tiền cao hơn với mức tiền ký kết trong hợp đồng. Hai lần thăng trầm của Bạch Lãng đã lặp lại cái vòng luẩn quẩn nói trên. Thậm chí Bạch Lễ còn cố tình để cậu phải trả nợ nhiều lần. Vì thế, dù Bạch Lãng nhìn trên sổ kiếm được nhiều tiền, nhưng ngay cả mua chiếc xe cũng phải suy nghĩ kĩ càng.

Chung quy thì chủ nợ của cậu vẫn là Cừu Tiềm đó thôi.

Chính Cừu Tiềm là người giúp cậu giải quyết các vụ vỡ nợ, và chính anh là người gánh vác các khoản nợ của Bạch Lãng. Thỉnh thoảng chỉ gọi điện cho cậu, tâm sự về vụ nợ nần và cuộc sống, nhắc nhở cậu suy xét về đề nghị bao dưỡng.

Bạch Lãng trông thì có vẻ hiền lành, nhưng thật ra là một tên cứng đầu, chưa bao giờ đáp ứng, mà Cừu Tiềm cũng bị cự tuyệt đến thích thú. Đều là vào những lúc Bạch Lãng khó khăn nhất, đưa ra lựa chọn gian ác, khıêυ khí©h tính nhẫn nại của cậu.

Giải thích ở một góc độ khác thì thái độ đùa giỡn này cũng là hợp lý. Người bên cạnh cậu, bất kể nhà tạo mẫu, người đại diện hay người tạo dựng hình ảnh, tất cả đều là những người có năng lực. Nhưng mỗi khi có khủng hoảng quan hệ công chúng, bọn họ cũng không được nhận nhiều viện trợ, tựa như con tem lạnh nhạt vẫn còn trên người Bạch Lãng. Thế nên, con đường diễn xuất của cậu cũng thật chông gai và thăng trầm.

Cho đến một lần nọ, Bạch Lãng mới thật sự đau lòng.

Cậu thà rằng những tin đồn ác ý đó là do Cừu Tiềm âm thầm giở trò quỷ còn hơn là Khang Kiện. Cho nên, cậu loạng choạng chạy đến chất vấn Cừu Tiềm. Nhưng khi biết được đáp án, Khang Kiện phản bội cậu, Bạch Lãng vẫn không dám đối mặt như trước.

Nếu lúc đó chết đi cũng tốt, Bạch Lãng từng nghĩ như thế.

Khi người yêu và gia đình đều chán ghét, vứt bỏ, cậu cũng không biết, chính mình còn sống để làm gì.

Nhưng không nghĩ tới rằng, Cừu Tiềm, người cậu từng xem như con dao kề cổ, lại đau lòng vì cậu.

Mặc dù có vài chuyện hơi hổ thẹn, nhưng Bạch Lãng vẫn chưa bao giờ trách anh. Cậu chỉ nhớ rõ khi đó Cừu Tiềm cầm chiếc ô màu đen, khuôn mặt đầy đau thương. Mà hình ảnh đó tựa như một dấu vết khó phai, từ giây phút đó đã khắc sâu vào trong tâm trí của cậu.

"Tích tích... Tích tích..."

Tiếng chuông điện thoại trong đêm tối phá vỡ sự sững sờ của Bạch Lãng.

Cậu cầm chiếc điện thoại lên, là anh cả Bạch Lễ gọi đến.

Tâm trạng của cậu bây giờ vô cùng phức tạp, bởi vì tính toán thời gian, cậu biết đây là anh cả gọi đến cầu cứu.

Chỉ hai tháng sau khi "Sống cùng nhau" được phát sóng, Bạch Lãng đã ký kết vào hợp đồng chứng thực nặng ký. Nhưng Bạch Lễ nợ ngân hàng ngầm hai trăm vạn và ba trăm vạn tiền lãi, tổng cộng là năm trăm vạn. Một tối hậu thư được đưa ra, phải trả trong vòng một tuần, nếu không anh ta sẽ phải gánh hậu quả.

Dường như định mệnh thật sự đến một lần nữa.

Và lần này, lựa chọn của bản thân sẽ là...

"Anh à" Bạch Lãng đợi hai hồi chuông rồi mới trả lời điện thoại.

"Em trai! Em phải cứu anh! Tính mạng của anh chờ em cứu đó!"

Tiếng gào của Bạch Lễ phát ra từ điện thoại.