Chương 3: Bé Thỏ Trắng

Đêm nay kể từ hai giờ trở đi, Bạch Lãng đã nhận được ba cuộc gọi, một cuộc gọi của anh trai, hai cuộc gọi còn lại là của mẹ.

Tất cả đều chỉ nhắc việc ngân hàng tư nhân ác độc thế nào, Bạch Lễ và cha mẹ sợ hãi ra sao. Vì một cuộc gọi im lặng lúc nửa đêm, ra ngoài mua đồ ăn đều có người lén lút theo sau, bọn họ bị dọa đến mức ngủ không ngon giấc mấy đêm liền. Mà dựa vào sự nghiệp và hình tượng tốt đẹp của Bạch Lãng, chỉ cần sáng mai tới ngân hàng một chuyến, vay năm trăm vạn tiền mặt cho Bạch Lễ giải quyết việc khẩn cấp là có thể cứu cả nhà.

Bạch Lãng cúi đầu trả lời điện thoại, đáy lòng không thể không nghĩ tới kiếp trước.

Bởi vì sau lần này Bạch Lễ lại tiếp tục vay tiền đầu tư, một lần nữa bản thân phải thay anh ta trả nợ. Qua sự việc lần này Bạch Lễ dám chắc, nếu anh ta nợ nần thì Bạch Lãng cũng sẽ gặp xui xẻo, cho nên em trai nhất định sẽ giúp mình giải quyết rắc rối, vì vậy bản thân có thể muốn làm gì thì làm.

Cứ như vậy cho đến tám năm sau, Bạch Lễ cuối cùng cũng có thể mở hai nhà hàng ở quê nhà - thành phố T, cũng có một ít danh tiếng. Tuy nhiên khi Bạch Lãng bị phanh phui bê bối đồng tính, Bạch Lễ và cha mẹ lại vội vàng thông báo trên trang web nhà hàng, nói nhà họ Bạch không dạy dỗ tốt đứa em trai / con trai này, đơn giản ngắn gọn "xin lỗi" mọi người, đồng thời cắt đứt mọi quan hệ với Bạch Lãng, từ nay không liên quan.

Thông báo này vừa ra liền xuất hiện rộng rãi trên trên các trang thông tin truyền thông. Phần lớn mọi người đều cho rằng lời đồn đãi này không có bằng chứng xác thực, nhưng nhìn người nhà họ Bạch lại vội vàng phủi sạch quan hệ như vậy nhất định Bạch Lãng có vấn đề. Vốn dĩ là lời đồn vô căn cứ lại vì thế mà bị coi là thật. Đối với Bạch Lãng khi đó đã khổ sở chống đỡ, thông báo này của Bạch Lễ và cha mẹ chẳng khác nào đâm thêm một nhát dao sau lưng cậu.

Chỉ là khi đó Bạch Lãng vẫn cảm thấy rất có lỗi với cha mẹ. Bởi vì cậu biết, nhà họ Bạch lớn lên ở thị trấn nhỏ, họ là những người già có tư tưởng bảo thủ. Trong suy nghĩ của họ, đồng tính luyến ái gắn liền với buồn nôn, bệnh hoạn cùng những từ ngữ tương tự. Khi Bạch Lãng thừa nhận xu hướng tìиɧ ɖu͙© của bản thân với họ, những gì cha mẹ nói với cậu so với những lời nói bên ngoài càng không chịu nổi.

Nhưng mà, trái tim được làm bằng thịt, bị chém vẫn sẽ đau.

Bạch Lãng làm con trai ngoan, em trai tốt cả đời, cuối cùng lại bị vứt bỏ như vậy.

Về mặt lý trí, Bạch Lãng thực sự không muốn sống lại.

Nhất là Bạch Lễ, Bạch Lãng nghĩ nếu để cho Bạch Lễ tiếp tục đối xử với mình như vậy, bản thân đã có thể nhảy lầu.

Nắm trong tay điện thoại tỏa ra hơi nóng do nói chuyện đã lâu, Bạch Lãng ngừng vài giây, quyết định gọi qua một dãy số.

Kiếp trước cậu chưa từng chủ động gọi cho số này.

Nhưng nó luôn được lưu trong điện thoại riêng.

"Bíp... bíp... bíp", tiếng kết nối điện thoại.

"Ai vậy?"

Giọng nói nặng về giọng mũi có hơi tức giận, có lẽ đầu bên kia điện thoại vẫn chưa kịp mở mắt.

"Là tôi, Bạch Lãng." Bạch Lãng nhìn đồng hồ điện tử, vẫn là ngày 23 tháng 8 năm 20XX bốn giờ sáng.

"Cừu tiên sinh có tiện nói chuyện không?"

"Hẹn buổi chiều không được sao? Anh Lãng muốn đi đâu vậy?"

Giọng nói trẻ tuổi ríu rít bên trong điện thoại là trợ lý Tiểu Dương của Bạch Lãng, Dương Quốc Trung.

Bạch Lãng trước kia từng cười khen Dương Quốc Trung là người trợ lý tận tụy, giúp cậu tranh thủ phúc lợi trên phim trường dù chỉ là quyền lựa chọn hộp cơm trưa, dùng tất cả tài khoản trên mạng giúp cậu bác bỏ tin đồn. Bạch Lãng đã từng đối với cậu ta thật lòng, không một chút phòng bị.

Nhưng sau sự cố của video du thuyền, Tiểu Dương đột nhiên bị đổi thành Nhị Hồng, tên thật là Hồng Hồng. Mãi đến lúc đó Bạch Lãng mới biết được, Tiểu Dương ngoài chức trợ lý còn có một công việc bán thời gian khác, chính là buôn bán thông tin riêng tư của nghệ sĩ.

Rõ ràng đó là một khuôn mặt tươi cười thân thiết, nhiệt tình trên phim trường, thật ra lại luôn để mắt đến tất cả các trợ lý của người nổi tiếng có thể tiếp xúc, tìm kiếm một số thông tin giữa các cuộc trò chuyện và bán tin tức. Cũng cho đến lúc đó, Bạch Lãng mới mơ hồ tỉnh ngộ, chuyện Bạch Lễ nợ nần vì sao lại rò rỉ, chỉ sợ là do Tiểu Dương ở bên cạnh mình, nghe thấy cuộc trò chuyện của Bạch Lãng cùng tiếng gào thét cầu cứu của người nhà.

Dù sao việc ngân hàng tư nhân ngầm đòi nợ đối với bên ngoài vô cùng cẩn mật. Bọn họ đương nhiên biết Bạch Lễ còn có thể cầu cứu Bạch Lãng, mà trước khi tin tức bị phơi bày, đối với Bạch Lãng mà nói càng thêm uy hϊếp. Người của ngân hàng tư nhân sẽ không tự mình tiết lộ, phá vỡ loại lợi ích này.

Cho nên lúc trước Bạch Lãng từng nghi ngờ tin tức bị rò rỉ do Cừu Tiềm giở trò quỷ. Vì dù sao lúc Bạch Lãng không thể không mở miệng mượn tiền từ công ty môi giới giúp Bạch Lễ trả nợ, cậu lại nhận được điện thoại của Cừu Tiềm, hỏi cậu có đáp án khác với việc bao nuôi hay không. Mặc dù sau đó nghĩ lại, Cừu Tiềm có thể chỉ là nhất thời hứng thú, nhưng cũng bởi vì như vậy, kiếp này Bạch Lãng mới dám gọi cuộc điện thoại tối qua.

Đối mặt với câu hỏi của Tiểu Dương, Bạch Lãng thản nhiên nói, "Đi gặp ông chủ có việc."

"Ông chủ? Là ông chủ Cừu sao?" Âm thanh trong điện thoại không chỉ cao lên một chút. "Vì sao? Có phim mới hay gì vậy? Cái này anh nên nói cho em biết! Được rồi, chiều mai phải không? Em sẽ đi với anh. Anh Lãng hẹn ở đâu, em đưa anh đi, anh cũng không có xe phải không?"

Bạch Lãng cười. Kiểu gián tiếp tra hỏi địa điểm này, Bạch Lãng lăn lộn mười năm đã có thể nghe ra được. "Bàn việc không ở công ty thì có thể ở đâu? Công ty tiện lợi không hẹn còn muốn đi ra ngoài tiêu tiền sao?"

"À, ra là như vậy.", giọng điệu trong điện thoại của Tiểu Dương thoáng trầm xuống một chút. "Vậy mấy giờ đó, em đi qua chờ?"

"Không cần, hai ngày nay không quay phim, cậu nghỉ ngơi cho tốt, quảng cáo trang điểm đổi sang ngày mốt.

Còn việc quay phim "Sống cùng nhau", thời gian này bởi vì nam chính không sắp xếp được thời gian đến quay, thành ra vừa quay vừa nghỉ làm chậm tiến độ. Đạo diễn vội vàng dường như muốn hói tóc, nhưng bù lại Bạch Lãng có không ít thời gian rảnh rỗi.

"Ngày mai cũng không được sao? Vẫn là có hẹn cùng ông chủ Cừu à?" Tiểu Dương lập tức hỏi ngược lại.

"Ngày mai tôi sẽ về nhà một chuyến, nhân lúc đang rảnh rỗi, sau này bận trở lại cũng không có thời gian." Bạch Lãng cơ bản vài tháng về nhà một lần, lý do kiểu này xem như bình thường.

"Được rồi, anh Lãng nói chuyện với ông chủ Cừu xong nhất định phải cho em biết nha!" Tiểu Dương chưa từ bỏ ý định nhắc nhở. "Em đang trông mong anh Lãng có thể nhận thêm mấy bộ phim mới, một bước lên mây, đến lúc đó em sẽ là trợ lý uy phong nhất đoàn phim, ha ha!"

Tiếng cười sang sảng từ điện thoại truyền đến khiến Bạch Lãng nghĩ bên trong liệu có bao nhiêu phần thật tình. "Được, hôm sau gặp."

"Hẹn gặp lại! Anh Lãng."

Hai tiếng đồng hồ sau, Bạch Lãng ngồi nghiêm chỉnh trên sô pha làm bằng da bên trong văn phòng Cừu Tiềm chờ người tới.

Giải trí Ngu Nhạc chỉ là một trong những công ty con thuộc tập đoàn Ân Tương, Cừu Tiềm cũng không thường xuyên xuất hiện ở đây.

Muốn gặp Cừu Tiềm phải hẹn trước rồi tới đây chờ.

Nói tới tập đoàn Ân Tương đằng sau Cừu Tiềm, mọi người đều biết là nhà họ Cừu ở Tân Đảo.

Còn nói tới Tân Đảo, nơi đây đã được quy hoạch như một đặc khu cho cờ bạc, giải trí và xuất khẩu trong mười năm qua.

Trước đó, nơi này là thành trì của những con nợ và buôn lậu.

Hoạt động bất hợp pháp trên đảo tương đối nghiêm trọng, hầu như không thể yên ổn, tội phạm mọc thành bụi. Một năm nào đó, không biết chính quyền đã dùng cách gì, dứt khoát hợp pháp hóa ngay tại địa phương, khai thông cờ bạc và cảng. Nhân tiện có thể thu thuế để hỗ trợ tài nguyên an ninh trên đảo.

Nhà họ Cừu ở trên đảo đã kinh doanh suốt nhiều thế hệ, lúc địa phương hợp pháp hóa đã có thế lực rất lớn. Vì vậy các tổ chức phi pháp pháp ban đầu cũng lập tức theo sau mà thay đổi triệt để. Các sòng bạc và khách sạn hợp pháp lần lượt được mở ra, thuyền lớn nộp thuế cũng được mua từng chiếc. Sau gần mười năm rửa tội có thể được coi như những công ty giải trí và công ty vận chuyển hợp pháp.

Nhưng phương thức kinh doanh của nhà họ Cừu vẫn đi theo phong cách gia tộc mấy đời kéo dài, người quản lý chuyên nghiệp gì đó đều là mây trôi. Bên ngoài là biểu quyết thiểu số phục tùng đa số của công ty cổ phần, bên trong vẫn giữ nguyên các quy tắc của thập kỷ trước, tùy theo ý của chủ nhân. Vì vậy công ty nào của nhà họ Cừu cũng không được đưa ra thị trường, chỉ đặt ra một tập đoàn tên là "Lấy oán trả ơn" "Ân Tương" (1) trong ngành công nghiệp không ai dám xem thường bọn họ.

Mà nhà họ Cừu phát tài ở Tân Đảo, vì tham gia vào vận tải biển nên thế lực sớm đã mở rộng đến các quốc gia và vùng đất khác nhau.

Kinh doanh trên đất liền, ngoại trừ vận tải biển nhà họ Cừu cũng coi như là đơn giản, chỉ chọn phát triển ngành công nghiệp giải trí mà họ quen thuộc. Tuy nhiên không giống như Tân Đảo, đất liền quy định không được đánh bạc. Vì vậy họ chuyển sang mở câu lạc bộ, khách sạn du thuyền và các cơ sở hội quán cao cấp, thuận tiện đầu tư vào vài công trình xây dựng. Bên cạnh đó họ còn phối hợp với lợi thế vận tải biển, bán rượu bán thuốc lá và các dòng xe nổi tiếng.

Những năm gần đây, nhà họ Cừu mới dần dần bước vào giới giải trí, thành lập công ty môi giới giải trí không lớn không nhỏ lấy tên là Giải trí Ngu Nhạc.

Ban đầu người trong cuộc còn yên lặng xem náo nhiệt, nghĩ rằng với chiều sâu của giới giải trí, không phải cứ có tiền là có thể chen chân vào. Không ngờ chỉ vài năm, Giải Trí Ngu Nhạc lại thành công cho ra mắt nhóm nhạc thần tượng R-RED, cùng với hai tân binh đạt giải thưởng "Kim Toàn Tưởng". Thậm chí, họ còn ký hợp đồng với ảnh đế trẻ tuổi Cừ Toàn đang phát triển ở nước ngoài. Những thành tựu xuất sắc đó đã làm sáng mắt những người trong ngành, họ thực sự nhận ra rằng khi tiền bạc và thế lực lớn đến một mức độ nhất định, nước sâu thế nào cũng có thể hút cạn.

Mà Cừu Tiềm, nghe nói là con ngoài giá thú của đời trước, mấy năm trước lang thang ở bên ngoài, không được coi trọng, cũng không biết tại sao, mấy năm gần đây đột nhiên nắm được quyền lực trung tâm, nghiễm nhiên có tư cách trở thành người thừa kế. Ông chủ nhà họ Cừu quả thật đem gần một nửa công ty cho Cừu Tiềm ba mươi tuổi quản lý. Đặc biệt, với trọng tâm là mảng vận tải biển đã khiến giá trị của Cừu Tiềm tăng lên hàng trăm triệu qua một đêm.

Nhưng mà diện mạo của Cừu Tiềm có thể nói là khác xa hình tượng của một ông chủ lớn.

Cừu Tiềm có làn da rám nắng màu lúa mạch sẫm, mái tóc nửa dài phóng túng, áo sơ mi luôn không cài hết, trên l*иg ngực hơi mở đeo một sợi dây chuyền vàng lớn. Cho dù sau khi tiếp quản công ty vẫn mang bộ dạng của một người thường ở trên thuyền, chỉ là thay đổi áo sơ mi hoa trên người thành một chiếc sơ mi lụa tốt hơn mà thôi.

Nhưng dù vậy vẫn không che dấu được vóc người cường tráng cao ráo, đường nét khuôn mặt sâu sắc, cùng với khí thế đặc trưng, vẻ ngoài mộc mạc như vậy nhưng vẫn vô cùng đẹp trai một cách hoang dại. Thậm chí khi Cừu Tiềm tiếp nhận "Giải trí Ngu Nhạc" còn từng được một số tờ báo không đứng đắn bình chọn là kim chủ mà người ta muốn được bao nuôi nhất. Tình cờ, trong tên của anh cũng có một chữ "Tiềm" (2).

Cũng không biết có phải bởi vì điều này hay không mà Cừu Tiềm mới luôn thích đùa giỡn như vậy.

Bạch Lãng yên lặng chờ đợi vài phút, trong lòng vẫn có chút không chắc chắn.

Mười năm trước, Bạch Lãng ít nhiều đã nghe qua thủ đoạn của Cừu Tiềm. Anh nhìn thô kệch hào sảng, lanh lợi quyết đoán, lại có tính cách đặc trưng của rắn độc, ẩn nấp, che giấu sau đó tung một chiêu chí mạng, nếu làm địch thủ của anh, tuyệt đối là ác mộng lớn nhất.

Nếu không phải nhờ cảnh cuối cùng của kiếp trước, Bạch Lãng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới Cừu Tiềm sẽ có gì đó đặc biệt đối với cậu.

Với điều kiện của Cừu Tiềm, nên là có nhiều ngôi sao lớn nhỏ chủ động làm ấm giường cho anh mới phải, cậu cự tuyệt, thật là không biết điều. Câu không phải là người ưu tú nhất trong giới, Cừu Tiềm cũng thật sự không coi trọng lời cự tuyệt của cậu. Bạch Lãng vốn phỏng đoán kiếp trước Cừu Tiềm giúp mình phần lớn là đùa vui.

Nhưng những gì Cừu Tiềm làm cho cậu trước khi chết đối với Bạch Lãng mà nói thực sự vô cùng ý nghĩa.

Ngay cả trên tư cách của một người bạn, có thể có một người nào đó vì mình đau lòng vô ích, giống như sau tất cả nỗ lực và đấu tranh, cuối cùng cũng có được một người đồng tình. Sau khi bị nhiều người vứt bỏ như vậy, một chút ý tốt này của Cừu Tiềm đã được Bạch Lãng khắc sâu trong đáy lòng.

Chẳng qua, kiếp trước Bạch Lãng là một ngôi sao nhỏ chưa từng cúi đầu.

Lúc này lại trở thành bản thân chủ động đưa tới cửa, Bạch Lãng cười khổ, tất cả còn có thể giống nhau sao?

Ngoài cửa truyền đến một trận ồn ào lớn, có thể nghe ra được nhiều người nhiệt tình hoan nghênh ông chủ hiếm khi xuất hiện ở công ty.

Mấy phút sau, cánh cửa bị đẩy ra một cách thô lỗ.

Cừu Tiềm ngậm điếu thuốc, nghiêng đầu quét mắt qua Bạch Lãng từ trên xuống dưới tràn ngập hứng thú.

"Bé thỏ trắng, tìm tôi?"Chú thích:

(1) Chơi chữ lấy tên "Ân Tương" trong "ân tương cừu báo", nghĩa là lấy oán báo ân. Chữ "cừu" trong "ân tương cừu báo" cũng chính là nhà họ Cừu.

(2) Cừu Tiềm được bình chọn là kim chủ mà người ta muốn "bị tiềm" nhất.