Chương 34. Bầu không khí có hơi không đúng

Độ cong nơi khóe miệng Hoắc Yến Khuynh càng sâu hơn, anh khẽ gật đầu: "Ừm, buổi chiều tôi sẽ bảo Tống Ly soạn hợp đồng, không có gì ngoài ý muốn ngày mai có thể chính thức ký tên."

Thư Tâm không ngờ Hoắc Yến Khuynh xử lý công việc lại mạnh mẽ vang dội như vậy, hạnh phúc đến quá đột ngột, Thư Tâm kích động đến nỗi không biết làm thế nào, ngốc nghếch nói liền mấy câu cảm ơn.

Nếu như có thể, cô thật sự muốn ôm Hoắc Yến Khuynh thật mạnh, thơm anh một cái thật kêu.

Đương nhiên Thư Tâm biết không thể.

Thư Tâm cố gắng ép cảm xúc kích động cuồn cuộn trong nội tâm xuống, cô nghĩ một lúc, nghiêm túc nói: "Có thể cho tôi thêm một chút thời gian hoàn thành bản thiết kế không, qua mấy ngày nữa tôi phải kiểm tra cuối kỳ rồi, sau khi thi xong tôi nhất định sẽ tranh thủ thời gian vẽ bản thiết kế."

Nói xong Thư Tâm sợ Hoắc Yến Khuynh không đồng ý, lại nói: "Tôi đã có ý tưởng về việc nên thiết kế thế nào, chỉ cần cho tôi thời gian thì vẽ ra rất nhanh, sau khi thi xong nhiều nhất là ba ngày, không, hai ngày, hai ngày là tôi có thể vẽ xong bản thiết kế khu vui chơi giải trí, có được không?"

Ba chữ cuối Thư Tâm hỏi vô cùng dè dặt mà tràn đầy kỳ vọng.

Hoắc Yến Khuynh khẽ nhếch mày: "Cô xác định hai ngày là đủ rồi?"

Một khu vui chơi giải trí chiếm diện tích mấy nghìn mét vuông, cho dù cả phòng thiết kế của tập đoàn Hoắc thị cũng không có cách nào nộp cho anh một bản thiết kế hài lòng, mà cô lại nói chỉ cần hai ngày.

Không phải là Hoắc Yến Khuynh không tin Thư Tâm, mà là quá chấn động.

Thư Tâm vội vàng gật đầu: "Đủ rồi, chỉ cần để tôi thi xong trước, không còn lo lắng gì làm gì cũng có hiệu quả cao."

"Được, tôi đồng ý với cô." Vẻ mặt Hoắc Yến Khuynh có chút mong đợi mơ hồ, mong đợi cô lại làm anh kinh ngạc một lần nữa.

Thư Tâm ôm trái tim kích động sắp nhảy ra khỏi l*иg ngực, lên tiếng đảm bảo: "Cảm ơn Hoắc tiên sinh đã cho tôi cơ hội này, tôi nhất định sẽ không làm anh thất vọng."

Hoắc Yến Khuynh cười nhạt khẽ gật đầu: "Thư tiểu thư cần tôi sắp xếp người đưa cô về trường không?"

"Không cần đâu." Thư Tâm nói xong lại nghĩ ra gì đó, có hơi ngại ngùng nói: "Cái đó... Ô của anh hôm nay tôi quên đem theo rồi, lần sau nhất định sẽ đem theo."

Hoắc Yến Khuynh hơi khựng lại, sau đó lập tức cười nói: "Không vội."

Thư Tâm đi từ tập đoàn Hoắc Thị ra thì phát hiện cả người mình toàn là mồ hôi, sau khi bình ổn lại trái tim căng thẳng lại kích động, Thư Tâm tìm nhà vệ sinh thay đồ mới về trường học, nếu không mặc như vậy người trong trường chắc chắn lại nói cô quyến rũ Hoắc Kỷ Bạch.

Khi Thư Tâm cất quần áo và giày về ký túc xá rồi chạy đến tòa nhà dạy học, chỉ còn mấy phút nữa là vào lớp.

Thư Tâm nhớ tiết đầu tiên của buổi chiều hôm nay là tiết sinh hoạt của chủ nhiệm lớp, có điểm danh, đến muộn thì bị trừ điểm hàng ngày, cô không khỏi đi nhanh hơn.

Khoa kiến trúc ở tầng năm, Thư Tâm đi vội vã, lên tầng năm thì phải thở gấp, khi đi từ cửa sau đến cửa trước, cứ cảm thấy bầu không khí trong lớp học có hơi không đúng.

Trước đây vào lúc này mọi người đều đang châu đầu ghé tai nói chuyện với nhau, học sinh ham học một chút thì đã lấy sách cần dùng trong tiết học ra để trên mặt bàn.

Mà hôm nay...

Bọn họ đều đồng loạt nhìn về phía cô.

Ánh mắt đó chứa đầy vẻ trào phúng và hưng phấn như đang xem kịch.

Thư Tâm đã quá quen thuộc với ánh mắt như vậy, đời trước khi bọn họ trêu chọc cô đều là ánh mắt này, cộng thêm vừa nãy Thư Tâm nhìn thấy Mộc Ninh Tịnh sợ hãi nhìn mình một cái, hình như cô ấy đã lắc đầu với mình, sau đó lại vội vàng cúi đầu xuống.

Bàn tay giơ ra trong không trung chuẩn bị đẩy cửa của Thư Tâm khựng lại, cô nghĩ một lúc, dùng chân đá cánh cửa khép hờ ra, cả người nhanh chóng lùi về sau vài bước.

Sau đó Thư Tâm nhìn thấy một thùng nước đổ từ trên xuống, cả lớp học lập tức vang lên âm thanh tiếc hận của học sinh.