Chương 22: Tỷ muội

Chương 22. Tỷ muội

“Ta không phải khất cái!” Tên nam sủng kia, cắn răng ngắt lời Tô Thanh.

Tô Thanh nhìn hắn ra vẻ thanh cao, tựa như lại nhìn thấy bóng dáng của Cao Bác Vinh, đột nhiên nàng nhoẻn miệng cười, run rẩy như đóa hoa đón gió, “Tam tỷ của ta bỏ ngân lượng ra cứu mẫu thân của ngươi, ngươi đổi lại bằng thân thể của mình, việc này là một cuộc mua bán rất công bằng, bây giờ ngươi chỉ biết lấy ngân lượng, nhưng lại không chịu giao hàng ra, hành vi này còn không phải là muốn ăn quỵt ngân lượng của Tam tỷ ta hay sao? Trong thiên hạ này, loại người ăn quỵt như vậy ngoài khất cái ra thì còn có ai?

“Lúc khất cái hành khất còn biết nói một tiếng cảm ơn với người hảo tâm, tới phiên ngươi thì Tam tỷ của ta chẳng những không được ngươi cảm kích, mà còn bị ngươi oán hận ngược lại, trong lòng ngươi chắc đang điên cuồng mắng chửi tỷ ấy, nói không chừng còn cảm thấy mình là một con người cao thượng không sợ cường quyền?”

“Làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, loại người như ngươi, còn không bằng đám khất cái ngoài đường, tự cho mình là thanh cao thật ra tanh tưởi không ngửi được.”

Tên nam sủng kia không cam lòng, nhưng lại không có cách nào để phản bác —— xác thật là hắn nhận được nhiều thứ tốt, nhưng lại không muốn làm nam sủng cho người ta, vì vậy mà hắn oán hận Tam công chúa ỷ thế hϊếp người, làm nhục hắn.

Hắn cắn răng, đột nhiên nói: “Ta có thể dùng cách khác để trao đổi, vẩy nước quét nhà chạy việc cái gì cũng được!”

“Ngươi nghĩ hay quá ha… Người hầu của phủ công chúa, người khác tranh bể đầu chảy máu còn chưa vào được, loại người ốm yếu khiêng không được vác không xong như ngươi, còn không tình nguyện, chỉ muốn nhận lấy lợi ích, gượng ép chẳng muốn đáp trả, xem bản công chúa là đứa ngốc sao!” Tô Tuyết Quân cười lạnh một tiếng, nàng ấy gọi người tiến vào, để các nàng đưa tên nam sủng này về nhà.

Tô Tuyết Quân nói không sai, cuộc sống của nàng ấy là chuỗi ngày tận tình hưởng lạc, có thể là ra ngoài du ngoạn, hoặc là lăn lộn với nam sủng trên giường, hay cùng nhau nghe khúc thưởng vũ, dù là thân hay tâm nàng ấy đều được nam sủng hầu hạ vô cùng thoải mái, thời gian cần hạ nhân hầu hạ cũng không nhiều, hơn nữa lúc tâm tình nàng ấy tốt đương nhiên sẽ khoan dung dễ dãi hơn nhiều, nàng ấy sinh ra trong phú quý tột cùng, thường ngày ban thưởng chẳng hề keo kiệt, chủ tử vừa khoan dung, ít sai bảo lại còn hào phóng, ai mà không mong muốn.

“Tìm cho hắn một bộ y phục của nô bộc hạ đẳng để hắn thay, còn nữa, chỉ cần là những thứ phủ công chúa ban cho đều bắt hắn để lại.” Tam công chúa suy nghĩ một lát, rồi tiếp tục căn dặn: “Tất cả những y phục cũ của hắn, đem bán đi mua chút gạo và bột mì bố thí cho khất cái ven đường.”

Lúc Tô Tuyết Quân làm những việc này, Tô Thanh chỉ đứng bên cạnh mỉm cười nhìn nàng ấy, một lát sau, Tô Tuyết Quân quay đầu nhìn Tô Thanh: “Ta cảm thấy muội ra ngoài chỉ mới hai năm, đã thay đổi một trời một vực so với lúc trước, nghe nói muội đã hòa li? Đã xảy ra chuyện gì, trước kia không phải muội ái mộ Cao Bác Vinh lắm sao?”

Tô Thanh thở dài, “Tuổi trẻ, mắt mù, bây giờ mới nhận ra, Cao Bác Vinh cũng chỉ là một tên hèn hạ bỉ ổi vậy thôi, so với tên vừa bị kéo đi còn ti tiện hơn nhiều.”

Tô Tuyết Quân lập tức vui vẻ.

“Được rồi, bây giờ đá hắn đi rồi, xem như cũng không muộn.” Tô Tuyết Quân hỏi: “Trước kia muội cũng chẳng hòa nhã với ta, sao lần này lại đến đây?”

“À… Lúc ấy tuổi trẻ, không biết được những ngày trôi qua của Tam tỷ mới là cuộc sống của thần tiên, bây giờ tỉnh ngộ, nên muốn làm thân với tỷ nhiều hơn, xin Tam tỷ dạy muội phải làm sao để có thể trải qua những ngày phiêu diêu tự tại sung sướиɠ thoải mái…”

Tô Tuyết Quân vỗ tay cười to: “Ây dô, đúng là đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi nha…”

Tô Thanh cũng chẳng thèm so đo nàng ấy đang cười nhạo nàng, lười nhác giương mắt nhìn, chờ nàng ấy cười xong, mới chậm rãi nói: “Mong rằng Tam tỷ dừng giấu giếm.”

Tô Tuyết Quân cười một lúc lâu sau, rồi vỗ nhẹ lên tay Tô Thanh: “Chỉ là vài thứ đồ chơi, có gì hay mà phải giấu diếm chứ, muội đi theo ta, cho muội xem vài thứ tốt.”

Tô Tuyết Quân dẫn theo Tô Thanh đi tới một gian phòng, lúc đẩy cửa bước vào, nàng ấy mặt mày hớn hở nói: “Đều là mấy thứ tốt, để muội mở rộng tầm mắt.”

Tô Thanh tò mò đánh giá cách bày trí bên trong phòng.

Dễ thấy nhất là một con ngựa gỗ, trên lưng có mọc lên một gốc nam căn có kích thước rất lớn, hai bên ngựa gỗ được đặt những giá đỡ, trên đó để những nam căn được làm từ vàng và ngọc, bên còn lại có một ít ngọc được xâu thành một chuỗi ngọc châu, cùng với một vài bút lông, kẹp và các thứ linh tinh khác, cùng với rất nhiều bình sứ bình ngọc, trên tường treo roi da, dây thừng, có vài thứ Tô Thanh nhận ra, cũng có những thứ Tô Thanh không biết là gì. Kiếp trước Lâm Ngọc Lan vì hạ nhục nàng, đã bán nàng vào kỹ viện hạ đẳng, nam tử một khi đã vào nơi đó chỉ biết cởϊ qυầи rồi chui tọt vào ‘động’, vì vậy những thứ này là lần đầu tiên nàng được nhìn thấy.

Nhìn những thứ có hình dạng giống với gậy thịt của nam nhân, tiểu huyệt của Tô Thanh lập tức nóng lên, rồi dần dà trở nên ngứa ngáy….

Lúc trước khi cùng phòng với Cao bác Vinh, hắn luôn có gì đó lãnh đạm, Tô Thanh cũng cảm thấy chuyện chăn gối có chút không thoải mái, một tháng không làm cũng không sao, nàng cũng không hề nghĩ tới việc đó, kiếp trước sau khi xảy ra chuyện kia, tâm tình nàng lúc nào cũng u sầu, vì vậy mà chuyện phòng the ngày càng ít hơn, thời điểm bị bán vào kỹ viện, tuy rằng ngày đêm đều bị đè ép cưỡng đoạt, nhưng trong lòng nàng vô cùng thống khổ, đương nhiên sẽ chẳng thể cảm nhận được lạc thú gì.

Nhưng từ lúc trúng xuân dược, được tên mãng phu kia hầu hạ sung sướиɠ, Tô Thanh đã biết được cái gì là lạc thú chốn nhân gian, hơn một tháng không làm, sẽ vô cùng ham muốn, hôm qua lại bỏ dở nửa chừng, loại cảm giác dục niệm bị khơi gợi nhưng lại không được thỏa mãn, thật sự vô cùng khổ sở.

Tô Tuyết Quân lăn lộn trong chốn phong nguyệt, kinh nghiệm phong phú, nhìn dáng vẻ của Tô Thanh, thì lập tức nhận ra nàng đang có du͙© vọиɠ, nàng ấy cười đắc ý, đẩy nàng nằm xuống nhuyễn tháp trong phòng, gọi nha hoàn thϊếp thân của nàng ấy tiến đến, vuốt ve đùa bỡn thân thể của Tô Thanh.

Lực tay của nha hoàn này không nhỏ, nhưng lại không làm đau nàng, Tô Thanh bị nàng ta trêu đùa trong chốc lát, trên gương mặt xinh đẹp lập tức nổi lên hai rạng mây đỏ, đôi mắt đào hoa nhuốm ánh nước, mềm mại thở gấp, nói: “Tam tỷ, nha hoàn này của tỷ, đúng là một người tài giỏi…”

Tô Tuyết Quân cười đắc ý, “Đó là đương nhiên, ngày mai muội đưa hai nha hoàn đến đây, ta cho người dạy dỗ giúp muội một phen.”

Nha hoàn thường hay hầu hạ bên cạnh, còn nam sủng, không chắc được khi nào hết hứng thú sẽ bị đuổi đi, vì vậy dạy dỗ nha hoàn biết cách hầu hạ là vô cùng cần thiết.

Lúc nha hoàn này đang vuốt ve trên người Tô Thanh, thì một nha hoàn khác lấy một cây ngọc trụ không quá to từ trong tủ gỗ ra, và một thứ đồ vật có lông xù, hình dạng kì quái, đem tất cả ngâm vào nước, khoảng chừng một nén hương thì lấy ra ngoài, cầm lấy thứ lông lá kia xỏ qua ngọc trụ.

Bên kia, cũng có nha hoàn làm động tác y như vậy, chỉ khác là kích thước của ngọc trụ kia, so với cái của Tô Thanh thô to hơn rất nhiều.

Tô Thanh có chút tò mò: “Đây là vật gì?”

“Đây là vành mắt dê*,cảm giác thật sự rất sướиɠ.” Tô Thanh chiếm nhuyễn tháp, vì vậy lúc này Tô Tuyết Quân ngồi trên ghế, một nha hoàn đứng phía sau lưng nàng ấy, vuốt ve đôi gò bồng đào, liếʍ hôn vành tai của nàng ấy; một nha hoàn khác thì quỳ gối dưới chân nàng ấy, bàn tay đang dao động dưới váy của nàng ấy, lúc này sắc mặt của Tô Tuyết Quân cũng ửng hồng, yêu kiều thở dốc, nghe thấy Tô Thanh dò hỏi, thì giải thích nghi hoặc cho nàng.

Nàng ấy nói với Tô Thanh: “Những thứ cất trong tủ đều là được người khác tặng, ta chưa từng dùng qua, hôm nay để muội muội đích thân trải nghiệm trước, chờ lát nữa nếu thích thì cứ mang về, muội muội cũng đừng khách sáo với ta, những thứ này, các tỷ muội khác ta đều tặng hết rồi.”

Tô Thanh đương nhiên sẽ không khách sáo với nàng ấy.

Ngay cả Tô Tuyết Quân cũng nói cảm giác rất sướиɠ… Trong lòng Tô Thanh, lập tức cảm thấy chờ mong.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chú thích:

Vành mắt dê: Đại khái là một cái vòng, xung quanh có lông, lông này được làm từ lông mi mắt trên và dưới của con dê hoặc cừu. Kích thước vòng tròn sẽ không giống nhau, vị trí đeo vòng cũng có thể trên hoặc dưới tùy sở thích và mục đích đương nhiên là dùng để tạo kɧoáı ©ảʍ cực hạn. Thả mấy cái hình nhạy cảm cho mn xem, nhớ đừng báo cáo mị nha, báo cáo là mốt mị cho tự tưởng tượng ko thèm up hình cho xem nữa đâu.Truy Thê Ký - Chương 22: Tỷ muộiTruy Thê Ký - Chương 22: Tỷ muội

An Ca: E hèm! lúc mị edit chương này thì nghĩ ngay đến căn phòng bí mật của Grey và xì poi một tý là chương sau các nàng sẽ được trải nghiệm cảm giác 50 sắc cmn thái.