Chương 48: Ướt nhẹp (h)

Chương 48. Ướt nhẹp (H)

Bên trong tịnh thất đã được xông hương từ trước, từ sau khi quan hệ giữa Tô Thành và Triệu Hàm được xác lập thì bồn tắm trong phòng cũng được thay một cái lớn hơn, có thể đủ rộng để hay người cùng tắm rửa cũng như chơi đùa.

Nhưng hiện tại trong bồn tắm rộng lớn chỉ có một mình Tô Thanh ngâm.

Triệu Hàm đứng bên ngoài bồn, đang bóp vai cho Tô Thanh.

Sức hắn lớn lại biết ấn đúng huyệt đạo, xoa bóp còn thoải mái hơn đám nha hoàn nhiều, Tô Thanh bị bóp một hồi lại không nhịn được mà rêи ɾỉ.

“Mạnh một chút, a…”, Lát sau lại “Nhẹ thôi, nhẹ thôi…”,

Nghe nàng ư a như vậy một lát gậy thịt của hắn đã cứng như sắt, chỉ hận không thể cứ thể mà tiến vào tiểu huyệt ướt đẫm của nàng, đâm vào thật mạnh, chơi chết nàng.

Nhưng hắn lại không thể, vì cái miệng thối của hắn ăn nói bậy bạ đã làm Tô Thanh tức giận, Triệu Hàm cam đoan, nếu lúc này hắn lấy cứng đối cứng với nàng khẳng định da^ʍ phụ này sẽ trước hưởng thụ sau trở mặt. Chờ cho nàng sung sướиɠ xong rồi thì hắn sẽ bị đá xuống giường ngay lập tức.

Vì suy tính cho tính phúc sau này, Triệu Hàm chỉ có thể tạm thời chịu thiệt, lúc nặng lúc nhẹ, ngoan ngoãn bóp vai cho nàng.

Thật ra thì Tô Thanh cũng muốn hắn, ngồi một lát nàng bước ra khỏi bồn tắm, liếc mắt nhìn Triệu Hàm một cái: “Tắm rửa cho thật sạch sẽ, tắm không sạch thì đừng mong có thể leo lên giường của bổn quận chúa.”

Triệu Hàm hớn hở, lập tức tắm rửa thật sạch sẽ rồi nhanh chóng bước ra ngoài.

Tô Thanh đang ngồi bên cửa sổ, cạnh nàng là thư án, Tô Thanh thích nhất là vào mùa xuân và mùa thu ngồi bên cửa sổ đọc sách, thi thoảng ngẩng đầu là có thể ngắm phong cảnh ngoài vườn.

Nhìn thấy Triệu Hàm bước đến, Tô Thanh ngoắc tay ý bảo hắn đến gần, “Tiện nô, quỳ xuống đây, hầu hạ bổn quận chúa.”

Triệu Hàm tức giận đến bật cười, da^ʍ phụ này…

Nếu là trước đây chắc chắn Triệu Hàm sẽ không chịu, nhưng dây dưa qua lại với nữ nhân này cũng được ba bốn tháng, hắn cũng chậm rãi tiếp nhận cái gọi là tình thú chốn khuê phòng, hắn cũng không ngần ngại gì, lắc lư gậy thịt đang ngóc đầu dậy, đi đến trước mặt Tô Thanh, cũng không quỳ xuống theo lời nàng nói mà là bế Tô Thanh lên, đặt nàng xuống thư án, còn mình thì ngồi xuống chỗ khi nãy nàng ngồi, không đợi cho Tô Thanh kháng nghị hắn đã tách hai chân của nàng ra, cúi đầu ngận lấy hai cánh hoa, mυ"ŧ vào.

“A…” Hoa môi bị ngậm lấy, Tô Thanh thở gấp, hai mắt khép hờ đầy vẻ hưởng thụ.

Đầu lưỡi thô to của nam nhân dán sát lấy cánh hoa non mịn của nữ nhân, lúc hắn đưa đẩy kí©h thí©ɧ nàng, tiếng liếʍ mυ"ŧ, tiếng nước hòa cùng với tiếng rêи ɾỉ của nữ nhân tạo thành một mớ âm thanh hỗn tạp

Cùng với động tác lưỡi của Triệu Hàm, hơi thở của Tô Thanh ngày một nặng nhọc hơn, tiếng thở gấp dồn dập vang lên như đang thúc giục, nước trong tiểu huyệt chảy ngày một nhiều, làm ướt hết mặt của nam nhân đang vùi đầu vào giữa hai chân nàng, càng nhiều chất lỏng chảy dọc theo rãnh mông, cũng đồng thời làm ướt kiều đồn của Tô Thanh, dần dà tràn ra khắp xung quanh, thấm ướt sách trên thư án.

Tô Thanh lúc này chẳng có thời gian để lo lắng cho những thứ khác, tất cả mọi cảm quan của nàng lúc này đều tập trung vào nơi yếu mềm phía dưới, đầu lưỡi thô to kia vói vào trong, đè ép tường thịt, liếʍ láp xung quanh…

Lúc đầu lưỡi của hắn đi vào trong, chóp mũi kia còn cố tình đυ.ng vào hoa hạch, mỗi lần hắn đưa đẩy đầu lưỡi thì chóp mũi kia cũng xấu tính đè ép lên hoa hạch nho nhỏ, Tô Thanh sung sướиɠ hét lên…

Sắp, sắp ra rồi…

A… Sướиɠ đến mức muốn tiết…

Đầu lưỡi ra vào nhanh chóng, chóp mũi đυ.ng mạnh như muốn nghiền nát hoa hạch, nước bắn trung tóe ra hai bên.

Triệu Hàm nhận ra tường thịt của nàng đang siết chặt lại, bây giờ hắn đã không còn như trước, chỉ biết đè lên người nữ nhân không ngừng di chuyển, là người chỉ biết sướиɠ cho riêng mình nữa, hắn biết Tô Thanh sắp lêи đỉиɦ.

Triệu Hàm đắc ý, nhìn đi, mặc kệ da^ʍ phụ này bình thường kiêu ngạo cỡ nào, mỗi lần bị hắn chơi đùa, không phải chỉ có thể nằm nó rên la rồi tiết hay sao?