Chương 5: Đêm rất dài (h)

Chương 5: Đêm rất dài (H)

Triệu Hàm vô cùng nôn nóng, xối vài chậu nước lạnh, tắm cho nhanh rồi vội lao vào phòng, hắn nhào tới mép giường.

Nhưng kết quả lại bị Tô Thanh cho một đạp, hắn nghe thấy nàng hờn dỗi mắng: “Sao ngốc vậy… Chẳng lẽ ta không cần tắm hay sao?”

Triệu Hàm không biết phải làm sao, hơn nửa đêm rồi, bắt người ta nấu nước là không thể nào, hắn đành buông tha cho Tô Thanh, nói với nàng một tiếng rồi tự mình đi nấu nước.

Không có nam nhân an ủi, bên trong thân thể trống rỗng, ham muốn dâng cao, Tô Thanh cố gắng đi về phía bàn tròn, dùng nước trà trên bàn lau chùi vết máu trên người mình, vừa lau vừa nghĩ tới giấc mơ về kiếp trước, Lâm Ngọc Lan từng nói.

Ả ta nói, Cao Bác Vinh từng hạ dược để nàng mê man, sau đó vứt nàng xuống đất, trong phòng nàng, hắn làm cho Lâm Ngọc Lan nước chảy đầm đìa, sướиɠ khỏi phải nói.

Tô Thanh cười nhẹ một tiếng, nếu là nàng, nàng sẽ không bao giờ để Cao Bác Vinh hôn mê, phải giữ cho hắn tỉnh táo, bắt hắn quỳ dưới đất nhìn nàng giao hoan với dã nam nhân, còn phải bưng trà rót nước hầu hạ cho dã nam nhân của nàng.

Ý nghĩ này thật là kí©h thí©ɧ, Tô Thanh cảm thấy tiểu huyệt của mình ngứa không chịu được, nàng muốn tự an ủi mình.

Khi Triệu hàm bưng chậu gỗ về, hắn nhìn thấy Tô Thanh mềm nhũn gục xuống bàn, rêи ɾỉ, để đầu ngực ma sát với mặt bàn, lúc nhìn thấy dáng vẻ đó của nàng, mắt Triệu hàm đỏ ngầu.

“Dâʍ đãиɠ!” Hắn cắn răng chửi thầm một tiếng, chuẩn bị nước xong, hắn ôm lấy Tô Thanh: “Ta không tìm thấy bồn tắm, nàng dùng tạm chậu gỗ đi.”

Chậu gỗ dùng để giặt quần áo cũng khá lớn, Tô Thanh ngồi vào vẫn còn dư chỗ, đặt Tô Thanh thơm mềm xuống chậu nước, Triệu Hàm cảm thấy, nàng chẳng cần phải tắm.

Tô Thanh cũng không bắt bẻ, cứ thế ngồi xuống, nàng hỏi Triệu Hàm: “Đậu tắm* đâu?”

“Không có.” Triệu Hàm dục cầu bất mãn nói, hắn có hơi khó chịu, một đám đại nam nhân, dùng đậu tắm làm gì, bộ không biết thứ đồ vật kia rất quý sao, nữ nhân phá của!

Tô Thanh ấm ức bĩu môi, nũng nịu liếc hắn một cái, “Không có thì thôi, sao gia hung dữ với nô?”

Triệu Hàm…

Hắn vuốt mặt, nàng đúng là yêu tinh, lúc thì giả bộ đáng thương, lúc lại kiêu căng hống hách, bất kể là dáng vẻ nào cũng rất giày vò người khác.

Bây giờ Triệu Hàm có hơi đồng tình với nam nhân của nàng.

“Gia, ngươi cũng mau tắm rửa sạch sẽ đi…” Tô Thanh lại thúc giục Triệu Hàm lần nữa, Triệu Hàm bất đắc dĩ, bực bội đi xách nước, lấy bồ kết chà sát cơ thể sạch sẽ, chờ sau khi tắm xong, hắn nhìn thoáng qua chậu nước mình đã dùng, im lặng trong giây lát.

Được rồi, hôm nay lê lết cả ngày, hắn đúng là nên tắm rửa sạch sẽ.

“Cọ rửa thêm lần nữa đi.” Tô Thanh đứng lên, lấy khăn lau khô người, nhìn thoáng qua thùng nước tắm của Triệu Hàm, nàng hừ một tiếng ra lệnh.

Triệu Hàm lười chẳng muốn nấu nước, hắn dùng lại nước tắm của Tô Thanh, kỳ cọ thêm lần nữa, lần này đã sạch sẽ, sau đó hắn hung hăng ôm lấy Tô Thanh, nghiến răng nghiến lợi: “Đồ lẳиɠ ɭơ này, hôm nay lão tử không chơi chết nàng, thì đúng là lãng phí nửa ngày bị nàng dày vò.”

Tô Thanh cũng chẳng sợ hãi, nàng ưỡn đôi gò bồng đào lên, cọ xát với vòm ngực rắn chắc của Triệu Hàm rồi cười duyên, liếc mắt nhìn Triệu Hàm một cái, khıêυ khí©h nói: “Gia đừng chỉ biết nói miệng… A~~~… Căng muốn chết, tên khốn này, ngươi nhẹ một chút…”

Lời nói khıêυ khí©h còn chưa dứt, gậy thịt thô to đã đâm mạnh vào tiểu huyệt ướŧ áŧ, chỉ mới vào được một chút, thân thể Tô Thanh bị xuân dược làm cho vô cùng mẫn cảm, nàng run rẩy đạt cao trào.

Cửa huyệt vốn đã nhỏ hẹp, nay còn thèm ăn, cắи ʍút̼ gậy thịt của nam nhân, Triệu Hàm sung sướиɠ tê dại, lúc nàng lên cao trào, tiểu huyệt cắn chặt hơn, một dòng nước nóng ấm trào ra, nóng đến mức Triệu hàm xém chút nữa bắn ra.

Không, tuyệt không thể bắn ra!

Rất mất mặt!

Triệu Hàm cắn chặt răng, muốn rút ra, mị huyệt sau cơn cao trào, tường thịt co bóp dữ dội, xoắn thật chặt kiên quyết không cho gậy thịt rời đi, giống như không ép nam nhân giao ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ không buông tha, Triệu Hàm thở hổn hễn, nhịn rồi lại nhịn, gân xanh trên trán nổi gồ lên, mãi mới thoát kiếp.

“Tiện nhân, dâʍ đãиɠ, điên mất, kẹp chặt như vậy, muốn mạng lão tử có phải không…” Mặc dù Tô Thanh không nhận ra hắn xém chút nữa đã đầu hàng, nhưng Triệu Hàm vẫn tự cảm thấy mất mặt, hắn đè nặng lên người nàng, điên cuồng ra vào như đang trừng phạt.

Tô Thanh còn nhớ rõ trong mộng, lúc nàng ở kỹ viện, đã được dạy dỗ để lấy lòng nam nhân như nào, huống hồ lúc gậy thịt kia đâm vào tiểu huyệt, nàng thật sự rất sung sướиɠ, tiếng rêи ɾỉ khe khẽ tràn ra khỏi miệng, “ha… Gia làm nô thoải mái quá… Gia đâm vào sâu hơn đi, Ha… Sâu quá… A a…”

“Gia sờ ngực nô đi… Đầu ngực cũng ngứa nữa…”

Trong lúc rêи ɾỉ, Tô Thanh cảm nhận được gậy thịt đột nhiên to lớn hơn nữa, thắt lưng của nam nhân cũng di chuyển ra vào càng ngày càng nhanh, làm cho Tô Thanh ăn không tiêu.

Nhưng thật sự là quá sung sướиɠ.

Tựa như ba hồn bảy phách, cũng bị va chạm bay ra ngoài, sau đó thì bị ngón tay thô ráp nắm đầu ngực lôi trở về.

Trôi nổi như đang lạc vào tiên cảnh.

Nàng rêи ɾỉ to hơn, thật lòng khen ngợi: “Ha… Gia thật là lợi hại, nô… Nô sắp bị làm chết rồi…”

Da^ʍ phụ này… Triệu Hàm cắn răng, không thể rụt rè một chút sao?

Mồ hôi nàng vã ra như tắm, bốc lên một mùi hương thơm ngát, ánh mắt quyến rũ câu hồn hệt như hồ ly tinh, làm hắn yêu thích muốn chết.

“Tiểu huyệt đúng là dâʍ đãиɠ, nhiều nước như vậy…” Hắn thở gấp, Triệu Hàm va chạm vào tiểu huyệt ngày một mạnh hơn, lúc hai cơ thể chạm vào nhau, có thể nghe được tiếng nước chảy òm ọp, cùng với tiếng thở dồn dập của nam nhân, tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của nữ nhân, hòa vào nhau làm cho người nghe thấy cũng hứng tình.

Triệu Hàm đâm chọt hồi lâu, Tô Thanh tiết ra hai lần, lúc Tô Thanh lại phun hoa dịch, hắn mới bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu trong hoa huyệt, nóng đến mức làm Tô Thanh run rẩy cả người, nàng lại phun ra lần nữa.

Tô Thanh nhắm mắt lại, cảm thụ dư vị cao trào, nam nhân này thật là cuồng dã, là loại hình hoàn toàn khác với Cao Bác Vinh.

Đợi nàng xử lý đôi cẩu nam nữ kia, hòa ly xong, khi trở về nhà, lúc tìm nam sủng, ngoài mỹ thiếu niên tuấn tú đáng yêu, tài tử văn nhã dịu dàng, cũng không thể thiếu một ít hán tử mạnh mẽ như vậy.

Nàng thật là quá ngốc, các đường tỷ muội khác, dù đã gả chồng, song vẫn là công chúa, quận chúa cành vàng lá ngọc, tiền hô hậu ủng, nuôi không biết bao nhiêu nam sủng, lúc ấy nàng thật ngốc, một lòng một dạ thích Cao Bác Vinh, ngốc nhất chính là khi mình bị người khác chạm vào, lại cảm thấy có lỗi với Cao Bác Vinh.

Nàng nhổ vào, là do mỹ thiếu niên chơi không vui, hay là không có hứng đánh đàn, thưởng xuân cùng tú tài, kiếp trước nàng đúng là mắt bị mù mới yêu thích thứ phản phúc kia.

Nhìn đi, bây giờ suy nghĩ thông suốt, có người hầu hạ chu đáo, hỏi sao đám đường tỷ muội của nàng, khi đổi khẩu vị, chơi đa dạng hơn thì mặt người nào người nấy đều tỏa sáng.

Cuối cùng nàng cũng đã nếm trải niềm vui trong đó.

Trong lúc đang suy nghĩ miên man, Tô Thanh phát hiện gậy thịt chôn sâu trong tiểu huyệt lại bắt đầu cứng rắn, nàng trợn mắt, cười như không cười nhìn Triệu Hàm: “Gia thích nô như vậy sao? Lại cứng nữa rồi.”

____________

Đậu tắm: Đậu tắm là loại bột được sử dụng trong dân gian Trung Quốc cổ đại, được làm bằng bột đậu nành thêm thuốc. Nó ở dạng bột thuốc. Được sử dụng để rửa tay và rửa mặt, làm cho làn da mịn màng. Trước thời nhà Tống, khi rửa mặt, rửa tay và tắm, không có "xà phòng", mà thay vào đó là "đậu tắm".Truy Thê Ký - Chương 5: Đêm rất dài (h)