Chương 4: Vũ khí tips

Heidi mang theo đám kỵ sĩ của nàng đi trong sa mạc, bọn họ không sợ mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, cũng không cảm thấy khát khô. Với người khác mà nói là mùa hè oi bức, nhưng trong mắt bọn họ lại là đêm cuối thu mát mẻ. Gió nhẹ lại thổi, bọn họ thậm chí còn cảm thấy bầu trời đều là màu xanh xám, thỉnh thoảng còn rơi xuống vài giọt mưa đen như hạt châu.

Bọn họ không phải đi mạo hiểm, mà đang lang thang không có mục tiêu, ngàn vạn lần đừng bởi vì bọn họ đang ở trong sa mạc mà cho rằng họ khổ sở. Bọn họ chỉ đang muốn tìm việc vui mà thôi.

Trên đường đi, kể cả một cây xương rồng cũng không có, Nếu không phải dưới chân đều là cát bụi khô cằn, có lẽ bọn họ sẽ tưởng rằng mình đi nhầm chỗ. Cũng may cuối cùng bọn họ cũng gặp được một chiếc xe ngựa xa hoa, bọn họ vén rèm lên, thấy bên trong rất lớn, chứa được hai người. Có một vị Đông Phương mỹ nhân, mặt mang mạn che nên người ta không nhìn được dung nhan thật sự, nhưng từ những sợi tóc đen mềm và cái cổ trắng trẻo xinh đẹp thì không khó nhìn ra nàng là một mỹ nhân tuyệt thế.

Bên cạnh mỹ nhân Đông Phương là một bá tước anh tuấn, bộ áo khoác đỏ thẫm nhung tơ thẳng thớm không có một nếp nhăn, trên mũ mềm cắm bốn chiếc lông hồ ly, còn có một cái kim hoàn, trên đó là tám lá vàng điểm châu đỏ, có vẻ cực kỳ giàu có. À, hắn còn mặc một áo choàng tròn nữa.

Đao của bá tước chính là giấu trong áo choàng.

Hắn vô thức đi yến hội trong cung điện nữ vương đến sa mạc này, thấy được chiếc xe ngựa này, gặp được vị mỹ nhân phương đông này. Hắn không kềm chế được trái tim mà yêu nàng.

Nhưng hắn đã có vị hôn thê, vị mỹ nhân này cũng đã có vị hôn phu.

Bọn họ yêu nhau, nhưng lại không thể không chia lìa.

Bá tước lấy từ áo choàng ra thanh đao của hắn, hắn âu yếm đưa nó cho Đông Phương mỹ nhân, hắn nói: “Tình yêu của chúng ta không được thế tục đón nhận, thanh đao này tặng cho nàng, nếu có người ức hϊếp nàng, nàng cứ dùng nó đâm người đó, người đó sẽ trúng độc mà chết.”

Vũ khí: Đao Bá tước.

Xuất sứ: Sự nguyền rủa dành cho tình yêu của bá tước.

Tính nguy hiểm: Đao có độc.

Hóa giải: Nhận được tình yêu của bá tước.

Tình trạng chết: Tứ chi cứng đờ, cả người lạnh băng.

Mỹ nhân phương đông lau nước mắt, tiếp nhận thanh đao trong tay hắn.

Bá tước biến mất.

Heidi bùi ngùi thở dài, tiếp tục mang theo đám kị sĩ rời khỏi nơi này, tiếp tục đi về phía trước.

Mặt trời sắp xuống núi, Heidi cũng đi mệt chuẩn bị nghỉ tạm một lát, đột nhiên trước mắt xuất hiện một đám nữ nhân, trên mặt, trên tay, trên đùi bọn họ đều vẽ dày đặc các hình thù.

Bọn họ vây quanh Hải Thụ, to gan cười lớn nói: “Thúc thủ chịu trói đi, các ngươi sẽ phải trở thành tù binh của chúng ta, các ngươi sẽ không thể hóa trang làm phụ nữ được nữa!!”

“Không!” Heidi cười quỷ dị với bọn họ, lấy ra một thanh trường kiếm, phản chiếu ánh sáng màu ngân bạch.

“Các ngươi mới là tù binh!”

Vũ khí: Trường kiếm.

Xuất sứ: Tình yêu đối với việc giả trang.

Công kích tính: Chuyên chọc thủng lớp giả trang.

Hóa giải: Cởi bỏ lớp giả trang.

Tử trạng: Đôi mắt bị đốt cháy, không ngừng tan rã.

- ------

Mỗi vũ khí đều có tính chất riêng của nó, quan trọng nhất là biết sử dụng đúng lúc, đúng người...