Chương 15

Việt Triều Tịch nhìn ra vẻ mê man trên khuôn mặt của cô, cúi đầu xuống cắn một cái trên cổ Tần Tranh.

“Cậu sợ sao?”

Anh dùng sức mυ"ŧ hôn ở trên cổ cô, lưu lại trên làn da trắng một vệt đỏ ửng.

“Không sợ.” Tần Tranh hít sâu một hơi trả lời.

Cô nỗ lực đẩy anh ra một cách khó khăn, lại một lần nữa cúi đầu xuống nhìn côn thị đang được cô nắm trong tay.

Nó vừa lớn vừa dài, phát ra hơi nóng bừng bừng, màu sắc tổng thể tương đối nhạt, nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy phần đầu phía trước khá tròn và to, nhìn có chút dữ tợn.

Cô vươn ra một tay khác hướng tới phía tủ đầu giường bắt đầu lần mò thứ gì đó ở trong ngăn kéo.

Việt Triều Tịch không hiểu cô định làm gì, hơi chau lông mày: “Cậu đang tìm gì thế?”

“Thước đo.” Cô lấy ra một cái thước dây cuộn, vô cùng ngây ngô cười cười: “Tôi muốn đo xem của cậu dài bao nhiêu…”

Việt Triều Tịch cười khẩy một tiếng, cho rằng cô đúng thật là say rồi, xoay người lại ngăn chặn cô, ném thước dây sang một bên.

“Cậu tập trung vào có được không?"

Anh áp lên trán cô, hơi thở nóng rực phả thẳng lên người Tần Tranh, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô một cách nghiêm túc.

“Trong ba năm qua, cậu có bao giờ uống say không? Sau đó mời người ta vào nhà ngồi giống như hôm nay?”

Tần Tranh ngơ ngẩn nhìn khuôn mặt đang ở trước mắt mình, đây là khuôn mặt của người đàn ông mà cô luôn ngày nhớ đêm mong.

Nghe thấy giọng nói gợi cảm của anh bên tai, đầu óc hỗn loạn gần như không thể tự suy nghĩ, cô trả lời anh như bị mê hoặc.

“Không có.”

Việt Triều Tịch nghiêng đầu, hôn lên vết đỏ trên cổ cô: “Rất ngoan.”

Nụ hôn của anh càng ngày càng thấp, dần dần bắt đầu trượt xuống dưới, dừng lại ở bộ ngực trắng như tuyết của cô. Anh mở miệng ngậm đầṳ ѵú hồng hồng vào miệng, bắt đầu dạy cô cách để thủ da^ʍ cho anh.

Côn ŧᏂịŧ cương cứng cường ngạnh ở trong tay cô khoái hoạt mà cọ lên cọ xuống.

Đầu dươиɠ ѵậŧ thỉnh thoảng lại chọc chọc vào lòng bàn tay cô, một dòng chất dịch trong suốt chảy ra nhuộm ướt cả một mảnh.

Bên tai Tần Tranh là tiếng thở dốc gợi cảm của anh, đậm mùi tìиɧ ɖu͙© khiến cô mê luyến thanh âm này không thôi.

Cô hơi mở mắt ra, nhìn thấy Việt Triều Tịch đang vùi đầu ở trước ngực mình, vòng eo động lên động xuyến, anh phát ra những âm thanh làm rung động lòng người, làm cả người cô đều nóng ran.

Giọng nói khàn khàn câu đến cả người cô mềm nhũn, hạ thân bắt đầu tràn ra lớp dịch nhớp nháp, nhịn không được mà vặn vẹo chân.

Cô nhìn xuống thân hình hoàn mỹ của anh, thân dưới đang linh động di chuyển côn ŧᏂịŧ lên xuống trong lòng bàn tay cô.