Chương 3: Ngàn vạn lần đừng để bị bắt được

Khương Sở toàn thân run rẩy, xém chút nữa kêu em gái của anh vào xem trai thẳng.

Đội ngũ sản xuất trò chơi đã sưu tầm mấy câu tỏ tình sến sẩm này ở đâu vậy? Tiểu thuyết tổng tài hiện nay cũng không dám viết như vậy.

“Người ấy cao quý, kiêu ngạo, xinh đẹp, nhưng rất không nghe lời.” Khương Sở có thể cảm nhận được người ở phía sau đang nhìn chằm anh, giống như đang nhìn con mồi: “Người ấy không bao giờ biết được, bóng tối và ánh sáng bao phủ xung quanh người ấy tuyệt đẹp đến nhường nào.”

Khương Sở lật cổ tay, bàn tay giữ chặt lấy tay anh bỗng buông lỏng, anh liền rút tay lại.

Giáo Hoàng cụp mắt xuống nhìn vết thương nông trên cổ tay của mình, bất lực mỉm cười.

“Bệ hạ vẫn còn ghét ta như vậy.” Hắn ta nói.

Quốc vương đứng dậy, xoa cổ tay của mình, vẻ mặt của anh đã hiện rõ sự tức giận đến vô cực.

“Lần sau còn muốn ta đến phòng xưng tội, ngươi quỳ xuống cầu xin ta tới.” Ánh mắt anh lạnh lùng.

Nói xong câu này, Khương Sở quay người rời đi, dường như không hề có ý định thực hiện lời hứa vừa rồi.

Nhưng giáo hoàng vẫn không quên: “Bệ hạ, ngài vẫn chưa thực hiện việc xưng tội của ngài.”

Quốc vương đi gần tới cảnh cửa thì quay đầu lại nhìn về phía hắn ta, không thể nhìn rõ khuôn mặt ở phía sau, nhưng giọng điệu vẫn không thân thiện như cũ: “Ta không tin vào thần, tại sao phải thừa nhận bản thân mình có tội chứ?”

Nói xong cũng không chờ hắn ta đáp lời, bước thẳng ra cửa.

Khương Sở nhìn thấy vết máu trên đầu ngón tay, điều này có thể loại trừ khả năng giáo hoàng là ác quỷ.

Như tất cả mọi người được biết, ác quỷ không có máu đỏ.

Hiện tại anh có rất ít manh mối, phạm vi của những người được đề cử chưa biết rõ, ngoại trừ vết máu ra anh không biết các tiêu chuẩn khác, càng đừng nói đến có hai con người kỳ lạ có tình ý mù quáng đối với anh.

Anh cảm thấy trò chơi này có chút phức tạp.

Có điều cũng may thân phận của anh là quốc vương, hai NPC này có lẽ sẽ không làm ra chuyện gì kỳ lại đối với anh.

Công tước thấy anh đi ra, liền mang quyền trượng và chiếc áo choàng bước lên, rất chu đáo giúp anh mặc vào.

“Bệ hạ cảm thấy thế nào?” Hắn ta dường như vô ý hỏi anh.

“Cảm thấy?” Quốc vương hừ lạnh một tiếng: “Giáo hoàng vẫn khiến người ta chán ghét như cũ.”

Sau khi anh nói xong câu này, lông mày của Công tước giãn ra rất nhiều, hắn ta cẩn thận thắt nơ áo cho anh: “Vốn dĩ buổi chiều dự định sẽ đi khảo sát lãnh địa của hoàng thân Arnold, ngài có muốn hoãn lại không? Tận dụng ngày hôm nay để nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.”

Vẫn còn một hoàng thân ư? Não của Khương Sở hơi co thắt.

Hoàng thân kia không phải đầu óc cũng bệnh hoạn đó chứ?

Rõ ràng là quốc vương bệ hạ không muốn đi.

Nhưng không đi lại không được, nếu muốn tìm ra ác quỷ đang ẩn náu, đương nhiên phải bắt đầu từ những người tiếp xúc thân cận bên cạnh nguyên chủ, nếu không đi chắc chắn không thể tìm ra được thêm manh mối nào.

Khương Sở cảm thấy trò chơi sẽ không cài đặt ác ma ẩn náu trong đám người bình thường, nếu vậy thì cả đời này anh cũng sẽ tìm không thấy.

Bây giờ anh chỉ cảm thấy trò chơi này có chút kỳ quái.

Anh và công tước Verland ngồi đối diện nhau trong xe ngựa.

Xe ngựa của quốc vương rất rộng rãi, chứa mỗi hai người cũng vẫn còn rất rộng rãi, thậm chí công tước vì để né tránh sự phản cảm của quốc vương đối với mình mà ngồi cách xa ra một bên khác.

Khương Sở giả vờ nhìn ra cửa sổ, nhưng có thể cảm nhận được công tước đang nhìn chằm anh, thận trọng, lại mang theo sự nồng nhiệt không thể che giấu.

Đầu anh lại bắt đầu đau rồi.

Không phải nói trong thời trung cổ Châu Âu không cho phép yêu đương đồng tính sao? Tại sao quốc vương còn chưa ra lệnh thiêu chết bọn họ chứ, lẽ nào hắn thích cảm giác được thèm muốn sao?

Rất nhanh sau đó anh đã biết được sự thật.

Sau khi trở về cung điện, anh mới phát hiện hóa ra ngôi vị quốc vương này của anh căn bản chỉ là một chức vị hư không, việc chính trị do công tước Verland quản lý, quyền lực tôn giáo nằm trong tay của giáo hoàng, việc quân sự thì giao cho thân vương Arnold.

Chả trách tính khí của quốc vương trẻ lại xấu như vậy, đổi lại nếu là anh cũng sẽ phát điên lên mất.

Khương Sở ngồi trong phòng sách của mình, trên tay đang cầm đọc tiểu sử của hoàng gia, có lẽ đã hiểu được một chút tình hình hiện tại.

Tên đầy đủ của quốc vương hiện tại là Hill Horan, là con trai duy nhất của vị quốc vương già trước đó.

Điều đó không phải có nghĩa ông ta là một người chung thủy, chỉ có một hoàng hậu và một người con trai.

Ngược lại, ông ta là một người rất phong lưu, không tính những người con ngoài giá thú ở bên ngoài, thì ông ta có ba người con gái và tám người con trai, toàn bộ đều là của những hậu phi khác nhau.